Khóe miệng ông Doyle thoáng qua nụ cười mỉa mai, nói: "Tôi không biết cô Nhan Hoan bối cảnh ghê gớm cỡ nào, nhưng thành thật mà nói, thiết kế của cô Nhan Hoan đúng là phù hợp với tình hình và thị trường trong nước, nhưng xét về trang phục truyền thống văn hóa còn kém xa thiết kế của cô Lương Đông Thủy. Tôi cho rằng thiết kế của cô Lương Đông Thủy có cảm giác cao cấp hơn, cũng có thể thể hiện rõ ràng sâu sắc hơn bên trong trang phục truyền thống văn hóa của nước ngài. Nếu cô ấy là quán quân, phản ứng trên quốc tế nhất định sẽ tốt hơn, được công nhận nhiều hơn. Ngài chủ tịch, ông là chuyên gia chuyên nghiệp, đối với điều này chắc là sẽ đồng tình. Tôi cho rằng cuộc thi quy mô như thế này của quý quốc không nên bị chi phối bởi bối cảnh của người thiết kế.
Ngài chủ tịch: "..."
Ngài chủ tịch thật ra cũng không phải là chuyên gia chuyên nghiệp.
Chí ít thì không phải là chuyên gia trong lĩnh vực thiết kế thời trang.
Ông ta chỉ được Bộ Giáo dục phái tới điều phối hội nghị này.
Nhưng mà đối với lời chỉ trích của ông Doyle rằng Nhan Hoan là dựa vào bối cảnh mới có thể trở thành quán quân thì ông vẫn rất nghiêm túc thể hiện tuyệt đối không có chuyện đó.
"Sinh viên Nhan Hoan có thể trở thành quán quân tuyệt đối là bằng thực lực và được giám khảo chuyên môn của hội nghị đồng ý."
Ông Doyle cười như không cười, đương nhiên là không tin.
Chủ tịch hội nghị bất lực, nhưng hai người còn phải dựa vào phiên dịch viên để giao tiếp nên ông chỉ có thể nói đơn giản: "Chuyện này chúng tôi sẽ thận trọng cân nhắc, tôi sẽ đưa đề nghị của ông Doyle ra hội đồng giám khảo để thảo luận."
Ông Doyle đưa ra điều kiện cực kỳ hấp dẫn.
Nếu như có thể thực hiện, cũng có thể mang về một bảng thành tích cực kỳ tốt cho cuộc thi này.
Rất nhiều người đều động tâm.
Nhưng mà rất rõ ràng, Ông Doyle đưa ra những điều kiện này là để cô Lương Đông Thủy đạt được giải quán quân lần này.
"Thật ra tôi cảm thấy Ông Doyle nói cũng có đạo lí riêng, trang phục truyền thống văn hóa của sinh viên Lương Đông Thủy biểu đạt thực sự sâu sắc hơn sinh viên Nhan Hoan. Tôi cảm thấy sinh viên Lương Đông Thủy đạt giải đặc biệt, sinh viên Nhan Hoan đạt giải nhất, nói vậy còn nghe được."
Một thành viên ban giám khảo nói.
"Tôi không đồng ý."
Lúc này, một vị giáo sư lớn tuổi của đại học Bắc Kinh là thành viên ban giám khảo lạnh mặt nói: "Cái gì mà bên trong trang phục truyền thống văn hóa Trung Quốc chúng ta? Ông ta là một người ngoại quốc thì biết cái gì? Ông ta yêu cầu và chỉ định sinh viên Lương Đông Thủy đạt giải quán quân cuộc thi, trong đó rõ ràng là có mờ ám! Nhãn hiệu MV bọn họ lấy hàng loạt thiết kế của Lương Đông Thủy ra mắt mùa xuân năm nay... là có mục đích gì? Thiết kế của Lương Đông Thủy đã thuộc về nhãn hiệu MV bọn họ sao? Rõ ràng là Lương Đông Thủy đã đem thiết kế của mình bán cho nhãn hiệu MV. Lại nói giải đặc biệt quán quân là sinh viên Lương Đông Thủy, có phải là nhãn hiệu MV bọn họ lúc quảng bá sẽ nói là thiết kế của nhãn hiệu MV bọn họ giành được giải đặc biệt quán quân trong cuộc thi thiết kế thời trang đầu tiên của Trung Quốc chúng ta?!"
Tất cả mọi người đều run lên, vậy mà không để ý đến chuyện này.
Thế nhưng ông Doyle đưa ra những điều kiện này thật sự khiến người ta d.a.o động.
Một vị giám khảo khác liền cười, nói: "Ông Doyle là thương nhân, ông ta đưa ra những điều kiện này đương nhiên muốn đạt được lợi ích lớn nhất, nhưng chúng ta cũng không thể để ông ta điều khiển, cái gì ông ta đưa ra cũng nghe... Ông ta muốn nhân cơ hội này tiến vào thị trường Trung Quốc chúng ta, nói những chuyện đó là muốn giúp cho cuộc thi của chúng ta tăng sức ảnh hưởng với quốc tế, thật ra cũng là vì làm quảng cáo cho nhãn hiệu của họ. Nhưng như vậy vẫn có chỗ để thương lượng. Ông ta muốn giải đặc biệt, chúng ta không thể cho, nhưng chúng ta có thể cho giải nhất, nhì cũng được mà, như vậy coi như Lương Đông Thủy ký hợp đồng với nhãn hiệu MV bọn họ, nói ra quốc tế là sinh viên ký hợp đồng với nhãn hiệu MV bọn họ chỉ đạt giải nhất, giải nhì trong cuộc thi của chúng ta, chúng ta còn có những sinh viên giỏi hơn, bọn họ muốn ký hợp đồng nhưng không được, đó không phải là cách tuyên truyền tốt hơn cho cuộc thi của chúng ta sao?
Mọi người trong lòng buông lỏng, đều cảm thấy ý kiến này không tệ.
Thế nhưng là không nghĩ tới bị giáo sư lớn tuổi Đại học Bắc Kinh lại đưa ra phản đối.
"Không được, tôi không nói cái gì thương nghiệp cái gì thị trường, chúng ta chỉ nói thiết kế của sinh viên Lương Đông Thủy."