{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 318

Mỹ Nhân Xinh đẹp đã Trở Về

Nhật Lịch Thu Quý 966 Chữ 13/03/2025 00:04:19

Anh cũng nhìn thấy cho dù quân trưởng Kiều ở một vị trí cao, bởi vì không thể bảo vệ vợ và con gái của mình mà cả đời này của ông ấy đều sống trong đau khổ và bóng ma, vĩnh viễn mất đi tình yêu. Cho dù tìm được con gái, cũng muốn gần gũi nhưng không được.

Bất kể khi nào, anh cũng sẽ không cho phép bất cứ ai làm tổn thương cô.

Nghĩ như thế nào không quan trọng, mà anh phải làm sao mới có thể luôn làm được điều này.

Anh đưa tay gạt tóc bên thái dương cô và nói: "Em nói gì anh cũng đều tin em."

Nhan Hoan bị anh nhìn bằng ánh mắt như vậy thì trong lòng ngọt ngào, liền nhào vào trong n.g.ự.c anh, nói: "Em không muốn ra nước ngoài, em học tiếng Anh chỉ là vì rất nhiều sách và tạp chí thời trang đều bằng tiếng Anh, em thích cảm giác có thể đọc hiểu được mọi thứ... Haiz, thỉnh thoảng ra nước ngoài xem thử một chút học tập một chút cũng được, nhưng tốt nhất là anh có thể đi cùng em, mình em đi cũng rất nhàm chán."

Trời ơi, bây giờ cô mới biết trong bất giác bản thân mình đã ỷ lại vào anh đến vậy.

Cũng không phải là ỷ lại, chỉ là cuộc sống có anh dường như sẽ thú vị hơn.

"Ừm."

Bàn tay to lớn của anh ôm đầu cô vào trong lòng anh, nói: "Vậy lần sau anh sẽ đi cùng em."

Nhan Hoan im lặng mỉm cười trong lòng anh.

Ở nơi nào cô không thể sống tốt và kiếm tiền tốt, nhưng người đàn ông tốt như thế này thì không phải nơi nào cũng có thể tìm được.

Vả lại cô chỉ muốn làm chuyện mình thích làm, nơi này rất tốt, tại sao cô phải đi nước ngoài rồi ở lại nơi đó, nơi đó có thứ gì mà cô muốn không? Học tập cũng không cần thiết phải ở lại nơi đó... Cô muốn làm thiết kế của mình, thương hiệu của mình, giống như ông Doyle hôm nay đã nói, làm thiết cho công ty và thương hiệu của họ, mở rộng thị trường của Trung Quốc. Tại sao cô phải làm như thế? Cô lại không thiếu tiền tiêu, thèm muốn gì tiền lương của họ chứ!

Vài ngày sau đó Nhan Hoan cũng không đi tới sảnh triển lãm, mãi cho đến ngày thứ tư khi ít người mới đi xem thiết kế của người khác.

Nhìn kỹ doanh thu tương đối khá, nếu có cơ hội cùng học sinh giao lưu thiết kế thì sẽ thu hoạch càng nhiều hơn.

Bởi vì mỗi người một lĩnh vực khác nhau nên mỗi tác phẩm sẽ có phong cách và chi tiết khác nhau.

Rất nhiều chi tiết quan trọng không được học ở trong sách vở.

Ngày đầu tiên, nhiều người tìm Nhan Hoan nói chuyện, đồng thời hỏi cô kế hoạch và dự định trong tương lai.

Trong đó bao gồm một số thương nhân ngoại quốc và nhà đầu tư Hồng Kông.

Cô đều nói hiện tại mới là sinh viên năm nhất, thời gian tới chủ yếu sẽ tập trung cho việc học tập, thiết kế và may quần áo chỉ là sở thích của cô, nếu rảnh thì sẽ tiếp tục làm.

Mấy vị thương nhân người nước ngoài bày tỏ rằng Trung Quốc đang cải cách mở cửa, bọn họ cố ý khai thác thị trường Trung Quốc, hỏi Nhan Hoan có ý định gia nhập với bọn họ không, còn đang học cũng không quan trọng, cô chỉ cần phụ trách thiết kế, sản xuất tiêu thụ và nghiên thị trường và những chuyện khác bọn họ sẽ tự sắp xếp, lượng công việc của thiết kế cũng không nhiều, mỗi quý chỉ cần mấy bản thiết kế là được, tiền lương, thưởng cũng rất hào phóng, tiền lương cơ bản so với nhân viên bình thường đều cao hơn không ít. Họ còn bày tỏ với cô rằng, chỉ cần thiết kế được đưa vào sản xuất sẽ trả phí thiết kế ngoài định mức.

Các điều kiện thật sự rất hào phóng.

Đương nhiên đối với cô cũng có hạn chế.

Chỉ cần cô ký hợp đồng với bọn họ, bên trong nội dung hợp đồng, tất cả bản quyền các tác phẩm thiết kế đều thuộc sở hữu của công ty, Nhan Hoan không được phép làm bất kỳ tác phẩm nào cho công ty khác.

Nhan Hoan không chút do dự từ chối khéo.

Ngày thứ tư, lúc cô đi tới người cũng không nhiều, đa số là người dân bình thường, còn có một số công ty doanh nghiệp trong nước.

Nhan Hoan không tiết lộ thân phận của mình, cho nên không nhiều người tới nói chuyện với cô.

Nhưng cô lại gặp được ông Doyle, người đại diện cho nhãn hiệu MV của Mỹ tại khu vực Châu Á.

Ngày đầu tiên ông Doyle đã kiếm cô bắt chuyện nhưng bị cô từ chối.

Không nghĩ tới đã bốn ngày qua đi, vậy mà ông ta không từ bỏ lại đến tìm cô nói chuyện.

Bởi vì lần này không đông người nên thời gian nói chuyện cũng dư dả hơn, ông Doyle lại nói chi tiết hơn với cô.

Ông ta bày tỏ với cô, nếu như cô tham gia vào nhãn hiệu của họ, cô nhất định sẽ có được tiền lương và tiền thưởng tốt nhất, mà ngoại hình của cô rất tốt, bọn họ có thể sắp xếp để cô mặc chính tác phẩm thiết kế của mình đăng lên tạp chí thời trang thế giới.

Nhan Hoan: "..."

"Cảm ơn", nhưng cô cũng nói rằng mình không có hứng thú.

Ông Doyle lần nữa bị từ chối.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:04:19

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :