{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 300

Mỹ Nhân Xinh đẹp đã Trở Về

Nhật Lịch Thu Quý 1001 Chữ 13/03/2025 00:04:19

Mà kinh ngạc là vì, kỳ thật vào mùa hè năm ngoái, cô đã làm thay đổi thiết kế bộ bragi này rồi.

Đương nhiên là không tinh xảo như bộ thiết kế của Lương Đông Thủy, chi tiết thêu lại càng không sánh được.

Nhưng thoạt nhìn, vẫn thấy hiệu quả như nhau.

Cô Diêu nhìn biểu cảm có vẻ đăm chiêu của Nhan Hoan, vẻ mặt ngưng ngưng lại, nói: "Có suy nghĩ gì có thể nói với cô."

Nhan Hoan không nói năm trước cô đã làm bộ thiết kế tương tự, mà chỉ nói: "Quả nhiên người trong nghề nhìn cái liền thông suốt."

"Cho nên lần này chính là một bài học!"

Cô Diêu thu nụ cười lại, nhìn Nhan Hoan nghiêm túc nói: "Em nhớ kỹ, làm nghề này, tuyệt đối phải đề phòng người khác, về sau bản thiết kế của mình, trước khi nộp lên, phải che kín cho cô. Giống Lương Đông Thủy như vậy, nói thẳng là tham khảo ý tưởng thiết kế của em... Bộ kia của cô ta, kỳ thật chỉ là lớp nền, những phần chi tiết này, hoàn toàn có thể tránh được những chỗ tương tự của em, làm ra một thiết kế đạt được hiệu quả không tồi, nhưng cô ta cố ý chọn chi tiết tương tự của em, bởi vì cô ta biết, em có hai bộ thiết kế, lại chỉ có thể nộp lên một bộ, cô ta muốn dùng cách này, để cho trong lòng em không thoải mái, sau đó nộp bộ thiết kế áo khoác với váy, rút thiết kế trang phục truyền thống váy mùa đông lại."

"Vậy bộ thiết kế của cô ấy sẽ tham gia cuộc thi lần này, tiếp đó càng thêm độc nhất vô nhị, càng hấp dẫn ánh nhìn, tỷ lệ giành giải thưởng của cô ta cũng sẽ tăng lên."

Cô Diêu nhìn Nhan Hoan, nói: "Thậm chí rất nhiều giáo viên, dưới tình huống như vậy, hai người đều là niềm tự hào của mình, cũng sẽ yêu cầu em từ bỏ bộ thiết kế váy đông, để bảo đảm sinh viên của mình có thể giành giải thưởng với xác suất lớn nhất... Giáo viên cũng không thèm để ý là sinh viên nào giành giải thưởng."

Nhan Hoan: ...

Trong khoảng thời gian ngắn tâm tình của cô có chút khó nói lên lời.

"Cho nên cho dù là người hướng dẫn của mình, lúc nên đề phòng cũng phải đề phòng. Còn nữa..."

Cô Diêu nói: "Về sau em đi con đường này, có thể gặp được vô số kiểu người, có người trộm thiết kế của em trước khi công bố ra ngoài. Sau đó trả đũa nói em trộm thiết kế của người ta... Cái này rất khả năng hủy hoại thanh danh của em, tiền đồ và sự nghiệp cố gắng hơn mười năm thậm chí mấy chục năm cũng hủy hết, cho nên, nhớ kỹ, đi trên con đường này, rõ ràng có thiên phú và năng lực vẫn chưa đủ, cẩn thận và kiềm chế bản thân cũng không thể thiếu, không phải phòng người, mà để hành vi cẩn thận khắc vào trong xương tủy."

"Cô biết em cực kỳ thông minh, luôn tự tin gặp phải chuyện gì cũng có cách giải quyết được, nhưng đến bước phải nghĩ cách giải quyết, đã là hạ sách rồi, sao không cẩn thận suy nghĩ chu toàn ngay từ đầu, cũng tránh cho phiền toái ở đằng sau."

Nhan Hoan gật gật đầu, nói: "Biết rồi ạ."

Sau đó cô mở mắt nhìn, hỏi bà ấy, nói: "Vậy là cô muốn em bỏ thiết kế bộ váy đông kia sao?"

Cô Diêu bật cười, nói: "Không, nộp cả hai bộ lên. Thật ra cuộc thi này cũng không quy định rõ ràng sinh viên chỉ có thể nộp một bộ thiết kế, buổi triển lãm lại càng không nói tới, đợi đến khi các em vào vòng rồi, thậm chí có khả năng đại hội sẽ mời những người lọt vào vòng trong như các em trình bày tác phẩm tham gia triển lãm... Chỉ là mỗi một sinh viên chỉ đạt được một thứ tự mà thôi."

"Với lại em yên tâm."

Cô Diêu mỉm cười lui xuống, nói: "Em không được nói nộp cả bộ thiết kế kia lên, chắc chắn đến lúc nộp tác phẩm lên Lương Đông Thủy sẽ sửa lại, phải nói rằng, có lẽ cô ta không tính làm những thiết kế có chi tiết tương tự với em."

Mục đích chỉ là đối ứng với cô, để cô bỏ thiết kế váy đông mà thôi.

Bà ấy nói xong lắc lắc đầu, thở dài.

Thật ra bà ấy cực kì thích Lương Đông Thủy.

Sinh viên cố gắng chăm chỉ còn có thiên phú, ai mà không thích chứ?

Nhưng bây giờ cô ta kích động và tâm cơ thật sự khiến cho bà ấy thất vọng.

Bà ấy chậm rãi nói: "Bây giờ cũng là lơ là của cô. Từ khi cô về trường học, trong hai năm qua, Lương Đông Thủy vẫn luôn giúp đỡ cô trong phòng nghiên cứu, cô cũng tin tưởng năng lực và tính cách của cô ta, xảy ra chuyện như vậy, cũng khiến cô rất kinh ngạc."

Nói xong bà ấy lại nhìn về phía Nhan Hoan, nói: "Cô đã trải qua nhiều mưa gió, tự nhận là đã biết người cực kì chuẩn, nhưng không nghĩ tới sẽ nhìn nhầm, cho nên sau này xem cũng đừng tự tin mù quáng, nếu không nói không chừng sẽ té ngã."

Nhan Hoan "Ừm" một tiếng, có vẻ đăm chiêu.

Cô đột nhiên nhớ tới lời Lương Đông Thủy hỏi cô trên đường đến phòng nghiên cứu. ... Bây giờ, Lương Đông Thủy thật sự gấp đến mức không quan tâm quan điểm của cô Diêu về cô ta rồi, tất nhiên là do tình thế bắt buộc.

Cô ta muốn có cơ hội ra nước ngoài học tập sao?

Vậy người yêu của cô ta thì sao?

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:04:19

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :