{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 366

Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối

Triệu Linh Nhi/赵灵儿 1567 Chữ 13/03/2025 00:05:06

Hình như Giang Tư Nguyệt cũng rất thích ăn tôm hùm đất, sau này không thể để Giang Tư Nguyệt luôn bóc cho cậu ấy được, cậu ấy cũng muốn bóc cho Giang Tư Nguyệt.

Thời Tẫn nghĩ ngợi một lúc rồi lại nhớ đến nụ hôn kỳ lạ hôm qua, không hiểu sao trong lòng vừa buồn bã vừa vui mừng, mâu thuẫn vô cùng.

Cậu ấy ngẫm nghĩ, cậu ấy không nên nghĩ như vậy, cậu ấy nên cảm thấy vui mừng, nên đối xử bình thường. Dù sao đó cũng chỉ là một sự cố ngoài ý muốn mà thôi, không thể để trong lòng quá lâu.

Nhưng Giang Tư Nguyệt đã hôn cậu ấy, lúc đó bọn họ ở rất gần, gần đến mức cậu ấy có thể nghe rõ tiếng thở nặng nề của Giang Tư Nguyệt, gần đến mức cậu ấy có thể nhìn rõ ràng đôi lông mày rậm và hàng mi đen dài trên đôi mắt sâu thẳm của Giang Tư Nguyệt.

Thật sự rất đẹp.

Cho đến tận bây giờ, trong lòng cậu ấy vẫn không ngừng cảm thán, chỉ cảm thấy đó thực sự là một sự cố ngoài ý muốn khiến người ta vui mừng, ai mà không thích được gần gũi với Giang Tư Nguyệt như vậy chứ?

Cậu ấy nghĩ rằng chắc là sẽ không có ai không thích.

Đã xác định được tâm ý của mình, Giang Tư Nguyệt cũng không do dự nữa, ngày hôm sau lập tức hẹn Thời Tẫn ra ngoài chơi.

Tuy Thời Tẫn phải đến Quốc Tử Giám học nhưng cậu ấy đã đồng ý mà không chút do dự, một ngày không ảnh hưởng gì, bởi vì không có gì quan trọng hơn Giang Tư Nguyệt.

Gần đây, cậu ấy không phải ở cạnh Thẩm Lai hàng ngày nữa, bởi vì cậu ấy và Thẩm Lai đều không có ấn tượng tốt với nhau nên Thời Quỳnh cũng hoàn toàn từ bỏ ý định tác hợp cho hai người họ.

Hơn nữa, dạo này có lẽ Thẩm Lai đã quen thuộc với kinh thành nên mỗi ngày vừa sáng sớm đã không thấy bóng dáng đâu, mãi đến tối mới trở về.

Thời Quỳnh cả ngày bận rộn, không có thời gian quản nàng ấy, còn Thời Tẫn thì càng không ngăn cản nàng ấy. Dù sao nha đầu kia cũng rất thông minh, sẽ không để mình chịu thiệt.

Huống chi nàng ấy chỉ thích ăn uống, mỗi ngày bên cạnh đều có hộ vệ đi theo, cũng không có bản lĩnh gì có thể gây ra sóng gió.

Thời Tẫn rất yên tâm.

"Giang Tư Nguyệt, dạo này huynh không bận sao? Không cần luyện tập sao?"

Thời Tẫn nhất thời không biết nói gì, chỉ có thể nói chuyện phiếm.

"Không bận, con người chung quy cũng phải nghỉ ngơi chứ?"

Bởi vì trong lòng Giang Tư Nguyệt vốn đã không có ý tốt, vừa hẹn người ta ra ngoài đã thỉnh thoảng nhìn chằm chằm người ta không chớp mắt.

Nhiều lần bị Thời Tẫn phát hiện thì cậu ta mới thản nhiên chuyển tầm mắt đi.

Suốt đường Thời Tẫn bị cậu ta nhìn chằm chằm, cậu ấy căng thẳng đến nỗi trán cũng toát mồ hôi.

"Ồ, vậy... Vậy hôm nay vừa hay có thể nghỉ ngơi một chút, vừa... Vừa hay trang viên kia có suối nước nóng, có thể ngâm mình cho thoải mái."

Giang Tư Nguyệt đột nhiên dùng ánh mắt đánh giá cậu ấy từ đầu đến chân, trong mắt tràn đầy ý vị trêu chọc: "Đúng vậy, vừa hay."

Thời Tẫn liếc nhìn cậu ta nhưng dường như cậu ấy bị ánh mắt của Giang Tư Nguyệt làm bỏng nên vội vén rèm xe lên, nhìn chằm chằm cảnh vật bên ngoài.

Hôm nay Giang Tư Nguyệt thật kỳ lạ!

Thời Tẫn dám chắc, lần trước gặp mặt cậu ta còn chưa như vậy.

Sao mới qua một thời gian ngắn thì cậu ta đã trở nên kỳ lạ thế.

Cậu ấy không nghĩ ra.

Hơn nữa, nghĩ đến việc lát nữa bọn họ sẽ ngâm suối nước nóng, cậu ấy vừa căng thẳng vừa thẹn thùng.

Cậu ấy chỉ trách lúc ấy đầu óc nóng lên nên trực tiếp đồng ý, cũng không có thời gian tìm hiểu lần này sẽ đi đâu.

Đến khi lên đường, cậu ấy mới biết sẽ đến nơi đó.

Cậu ấy thò đầu ra ngoài cửa sổ, tránh phải đối mặt ngượng ngùng với Giang Tư Nguyệt.

Còn Giang Tư Nguyệt thì vừa vặn có thể quang minh chính đại nhìn chằm chằm Thời Tẫn.

Từ mái tóc đen bóng của cậu ấy đến vành tai đỏ bừng như muốn nhỏ máu, đến cái cổ trắng nõn thon dài, đến... Vòng eo gầy gò, cuối cùng là đôi ủng trắng không nhiễm một hạt bụi, mọi thứ đều khiến người ta nhìn mãi không chán.

Đặc biệt là vành tai trắng hồng kia, tuy hôm đó cậu ta không có cơ hội... Nhưng sau này chắc chắn phải nếm thử cho thật kỹ.

Trang viên mà bọn họ đến không xa, chỉ mất hơn nửa canh giờ là tới.

Mặc dù đã vào thu nhưng có lẽ vì trong trang viên có suối nước nóng nên toàn bộ trang viên đều hiện ra một cảnh tượng trăm hoa um tùm như gấm thêu, vừa bước vào đã khiến người ta say mê.

"Giang Tư Nguyệt, sao huynh lại phát hiện ra nơi này vậy? Ta là người kinh thành mà ta còn chưa từng biết có một nơi như thế này!"

Thời Tẫn vui vẻ lại tò mò nhìn một đóa hoa rồi lại nhìn một cây xanh với vẻ thích thú không giấu nổi.

"Đây là nơi ta mua, lúc đầu chỉ là một trang viên đổ nát, hai năm nay mới tu sửa lại nên ngươi không biết cũng là phải."

"Của ngươi! Xây đẹp quá!"

Giang Tư Nguyệt nhìn cậu ấy, trong mắt toàn là ý cười: "Nếu sau này ngươi muốn đến chơi, cứ đến bất cứ lúc nào."

Thời Tẫn nhìn nụ cười của cậu ta, một lúc lâu không hoàn hồn.

Bất cứ lúc nào cũng có thể đến sao?

Vậy... Người trong lòng cậu ta, nếu sau này ở bên cậu ta, sẽ không để ý chứ?

Thời Tẫn ngẩn người một lúc mới phản ứng lại, nỗi lo lắng của cậu ấy hoàn toàn không cần thiết, bởi vì họ đều là nam nhân, chỉ là quan hệ bằng hữu bình thường thì sao có thể tồn tại chuyện để ý hay không để ý được?

Giang Tư Nguyệt nói: "Đi thôi, chúng ta ăn chút gì rồi đi ngâm nước nóng."

Thời Tẫn vội gật đầu, đi theo sau cậu ta.

Sau khi ăn chút đồ đơn giản, tiếp đó hai người tắm rửa sạch sẽ rồi bước vào hồ nước nóng.

Vừa bước vào hồ nước, cả hai đều thở dài thoải mái.

Thời Tẫn dựa vào thành hồ, nhắm mắt cảm nhận hơi ấm thấm sâu vào xương tủy.

Giang Tư Nguyệt dựa vào cạnh cậu ấy, quay đầu nhìn dáng vẻ thoải mái của cậu ấy, không khỏi thầm khen ngợi, hôm nay chọn nơi này quả là đúng đắn!

Ngâm một lúc, trong làn khói mờ ảo, gò má Thời Tẫn bị hơi nóng bốc lên ửng hồng.

Đầu óc cậu ấy cũng bắt đầu mơ màng, mắt lim dim trông có vẻ buồn ngủ vô cùng.

Giang Tư Nguyệt mở mắt nhìn người bên cạnh, quần áo bên trong bị nước nóng thấm ướt, cả người Thời Tẫn đều ửng hồng, cổ áo hơi mở ra.

Trông như một dáng vẻ yếu đuối, mặc người bắt nạt.

Giang Tư Nguyệt không kìm được nuốt nước bọt, nhìn người bên cạnh một lúc khiến mắt cậu ta như bị bỏng, sau đó vội quay đầu đi.

Nhưng không lâu sau, cậu ta lại không kìm được lại nhìn lại, nhìn chằm chằm vào dái tai đỏ ửng phía trên cổ Thời Tẫn.

Ánh mắt càng lúc càng nóng bỏng, n.g.ự.c cũng vì tim đập mạnh mà càng lúc càng nóng.

Cậu ta nắm chặt tay, cảm giác như tim sắp nhảy ra ngoài.

Cậu ta đang chăm chú nhìn thì nghe thấy bên cạnh truyền đến tiếng hít thở nhẹ nhàng, nghe như đã ngủ rồi.

Cậu ta nuốt nước bọt rồi lại nắm c.h.ặ.t t.a.y làm gân xanh trên cánh tay nổi lên, trông vừa rõ ràng vừa đáng sợ.

Giang Tư Nguyệt cố gắng phớt lờ tiếng tim đập của mình, cậu ta ôm ngực, sợ rằng tiếng động này sẽ đánh thức Thời Tẫn.

Tiếp đó, đầu óc và cơ thể đều không nghe theo sự sai khiến mà chậm rãi tiến lại gần Thời Tẫn.

Cho đến khi dái tai mà cậu ta thèm khát bấy lâu nay ở ngay trước mắt, chỉ cần cậu ta cúi đầu xuống một chút nữa là có thể chạm vào thì cậu ta mới dừng động tác lại.

Cậu ta quan sát Thời Tẫn thật kỹ, thấy Thời Tẫn hoàn toàn không có dấu hiệu tỉnh lại, lúc này lòng cậu ta nhẹ nhõm, tiếp đó nhanh chóng từ từ cúi đầu xuống.

Một lát sau dái tai mềm mại ấm áp kia đã bị cậu ta ngậm vào miệng.

Giang Tư Nguyệt căng thẳng vô cùng, chỉ cảm thấy không chỉ từng tấc thân thể mà ngay cả đôi môi cũng không nhịn được mà run rẩy.

Giang Tư Nguyệt không kịp hưởng thụ thêm chút nữa đã vội vã rời đi rồi không dám nhìn thẳng vào Thời Tẫn nữa.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:05:06

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :