{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 351

Một Sớm Xuyên Qua, Ta Làm Nông Nuôi Bảo Bối

Triệu Linh Nhi/赵灵儿 1569 Chữ 13/03/2025 00:05:04

Hơn nữa phần ăn lại vừa đủ, hoàn toàn không có chuyện ăn không no!

Vì vậy tất cả mọi người đều bằng lòng mua một lần!

Thời gian trôi qua từng ngày, việc kinh doanh của trạm giao hàng của Cẩu Đản đã dần bước vào quỹ đạo.

Bây giờ, cậu ấy đã là đại ca ca, đồng thời trong mắt ba người Nhị Oa, Đoàn Đoàn và Đô Đô, cậu ấy trở nên càng uy nghiêm hơn!

Cẩu Đản ca ca của bọn họ chính là người làm ăn lớn đó.

Mặc dù Nhị Oa không kinh doanh, nhưng phí biểu diễn của cậu bé lại cao đến kinh ngạc!

Cậu bé chỉ biết đi theo Giang Tư Nguyệt biểu diễn, mỗi một lần nhận được ngân phiếu, Giang Tư Nguyệt sẽ giữ giúp cậu bé, đợi khi nào về nhà thì sẽ giao cho cha nương của cậu.

Lần này, đôi phu thê Tần Đắc Chính đã tới kinh thành, cả hai mang theo hơn phân nửa số ngân phiếu của Nhị Oa tới và định sẽ mua cho cậu bé một căn nhà ở kinh thành.

Mặc dù bây giờ, cậu bé vẫn còn nhỏ, không nhất thiết phải mua, nhưng dù sao sau này cũng phải dùng đến, vì vậy có thể mua trước thì cứ mua!

Nhưng Nhị Oa vẫn chẳng biết gì cả, cậu bé hoàn toàn không biết bây giờ mình chính là một phú ông nhỏ có một căn nhà lớn.

Nhắc mới nhớ, trong số mấy thằng nhóc cùng chơi với nhau, bây giờ cũng chỉ có Đoàn Đoàn là vẫn còn đang đi học, giờ vẫn “chẳng làm nên trò trống gì!”

Nếu không có chuyện ngoài ý muốn, có lẽ cậu bé vẫn sẽ tiếp tục “chẳng làm nên trò trống gì”, suy cho cùng thì đến chính cậu bé cũng không biết khi nào mình mới có thành tích trong kỳ thi.

“Cẩu Đản ca lợi hại thật đó! Cha mẹ đệ nói một tháng huynh có thể kiếm được hàng trăm lượng bạc!”

Nhị Oa liên tục khen ngợi cậu ấy như thể chính cậu đã làm được một chuyện gì đó rất vĩ đại.

Đoàn Đoàn ngồi bên cạnh nói: “Nhị Oa ca, sao huynh lại nói mà không có lập trường vậy! Huynh cũng không xem thử xem một tháng mình kiếm được bao nhiêu phí diễn xuất chứ? Thật sự không ít hơn Cẩu Đản ca đâu!”

Nhị Oa xấu hổ nở nụ cười, cậu bé nói: “Mỗi khi có phí diễn xuất, huynh đều bảo A Nguyệt cữu cữu giữ giúp, khi nào về nhà sẽ giao cho cha nương của huynh, vì thế nên huynh cảm thấy có lẽ sẽ không quá nhiều!”

Đoàn Đoàn lắc đầu: “Chắc chắn là rất nhiều, lúc ở huyện Khúc Phong của chúng ta, mỗi tháng huynh có thể kiếm được mấy trăm lượng đó, bây giờ chắc chắn là nhiều hơn rồi!”

Nhị Oa gãi đầu: “Có lẽ là vậy, nhưng mà dù sao đều là cha nương cầm giúp huynh, huynh giao hết cho cha nương dùng.”

Cẩu Đản nói: “A Chính thúc thúc sẽ không tiêu tiền của đệ đâu, họ mở tiệm cũng kiếm được rất nhiều tiền, có lẽ đều sẽ giữ lại tiết kiệm cho đệ đó!”

Đoàn Đoàn tán thành gật đầu: “Cẩu Đản ca nói đúng đó.”

Nói xong, Đoàn Đoàn không khỏi cảm thán: “Ôi trời… Cũng không biết khi nào đệ mới có thể độc lập giống như các huynh đây, có thể tự kiếm ra tiền.”

Cẩu Đản vỗ vai cậu bé: “Đệ lợi hại hơn các huynh rất nhiều! Đệ học hành giỏi như thế! Không giống huynh và Nhị Oa hoàn toàn không có thiên phú trong việc học hành.”

Đoàn Đoàn lắc đầu: “Được rồi được rồi, không nói chuyện này nữa, đúng rồi, Cẩu Đản ca ca, cô nương mà huynh thích thế nào rồi?”

Nghe đến chuyện này, Cẩn Đản lập tức trở nên mất tự nhiên, nghĩ đến chuyện xảy ra trong mấy ngày trước, mắt của cậu ấy lập tức trở nên đỏ bừng.

Ngày hôm trước.

Khi cậu ấy đang xử lý vấn đề đơn đặt hàng ở Thực Vân Giang thì lại gặp được cô nương kia.

Cậu ấy không ngờ được vậy mà cô nương kia vẫn còn nhớ mình, nhưng nàng ấy lại gọi nhũ danh Cẩu Đản của cậu.

Thẩm Lai đứng trước quầy hàng, nàng ấy nghiêm túc nhìn Cẩu Đản đang viết cái gì đó, sau một hồi chần chừ thì nói: “Cẩu Đản?”

Cẩu Đản nghe thấy có tiếng nữ tử gọi mình, đầu tiên cậu ấy cảm thấy kinh ngạc, sau khi quay người lại và thấy Thẩm Lai, cậu ấy hoàn toàn hóa đá.

Đoàn Đoàn và Nhị Oa gọi cậu ấy như thế từ nhỏ, cho đến bây giờ vẫn gọi nhưng cậu ấy không hề cảm thấy khó chịu, nhưng khi bị cô nương mà mình thích gọi như thế, cậu ấy lại cảm thấy rất xấu hổ.

“Thẩm… Thẩm Lai.” Cẩu Đản lắp bắp nói.

Thẩm Lai nhìn dáng vẻ vừa xấu hổ vừa căng thẳng của cậu ấy thì khẽ cười một tiến: “Ngươi đang làm gì vậy?”

Cẩu Đản nhìn nàng ấy, rồi lại nhìn quyển vở ở trong tay mình, cậu ấy nói: “Ta… Ta đang xác nhận đơn đặt đồ ăn của ngày hôm nay.”

“Đơn đặt đồ ăn? Là gì vậy?” Thẩm Lai nghi ngờ hỏi.

“Ta… Ta có mở một trạm giao hàng, đó là một cửa tiệm chuyên giao đồ ăn cho các lão bản lười đến cửa tiệm ăn cơm.” Cẩu Đản giải thích.

Cậu ấy nghĩ, quy mô trạm giao hàng của mình còn rất nhỏ, có lẽ Thẩm Lai sẽ không biết đây là thứ gì, thậm chí bởi vì lạ lẫm mà không thật sự quan tâm tới nó, nhưng cậu ấy vẫn không nhịn được mà chia sẻ với nàng ấy.

Thẩm Lai kinh ngạc hét lên: “Trạm giao hàng? Chính là “Trạm giao hàng Phi Thoái” đúng không?”

Cẩu Đản không hiểu vì sao nàng ấy lại kinh ngạc như thế, nhưng cậu vẫn nghiêm túc gật đầu: “Đúng vậy, chính là “Trạm giao hàng Phi Thoái”, người… Người biết hả?”

“Đương nhiên rồi! Mấy ngày trước, ta thấy quá nóng nực nên không ra ngoài, ta đã đặt đồ ăn ở đó, đồ ăn được đưa tới rất nhanh! Cũng rất thơm!” Thẩm Lai hưng phấn nói.

Cẩu Đản mỉm cười với nàng ấy: “Vậy thì tốt rồi.”

Nhìn nụ cười thật thà đầy xấu hổ của cậu ấy, Thẩm Lai không khỏi ngẩn người.

Cẩu Đản thấy nàng nhìn mình mà không nói gì thì nghi ngờ hỏi: “Sao… Sao vậy?”

Thẩm Lai lắc đầu: “Không có gì, ngươi cứ làm việc trước đi, ta về trước đây.”

Khi thấy nàng ấy sắp rời đi, Cẩu Đản không nhịn được mà gọi nàng ấy lại, dưới ánh mắt nghi ngờ của Thẩm Lai, cậu ấy lắp bắp nói: “Người… Người có… Có rảnh không? Ta… Ta muốn mời người ăn cơm được không?”

Thẩm Lai suy nghĩ một hồi, nàng ấy không nhịn được mà nói đùa với cậu ấy: “Ngày mai thì ta không có thời gian, ngày mốt thì được, nhưng mà các cửa tiệm ngon trong kinh thành ta đều ăn thử hết rồi, ngươi có đề cử nào mới không?”

Cẩu Đản nghe thấy vậy thì lập tức ngẩn người, đề cử mới sao, cậu thấy ngoài trừ Thực Vân Giang, tiệm lẩu và tiệm hải sản do Tần thúc mở, thì những tiệm cơm khác ở ngoài thật sự rất không ngon, một lời khó nói hết.

Cậu ấy có thể mời nàng ấy đi ăn món mới gì đây?

Qua một hồi lâu, thấy Thẩm Lai vẫn chăm chú nhìn mình và chờ câu trả lời, Cẩu Đản nhắm mắt lại, cậu ấy buột miệng: “Nếu người không ngại thì có thể tới “Trạm giao hàng Phi Thoái”, ta sẽ làm thịt nướng cho người ăn, cũng không biết người từng ăn thử chưa? Nhưng mà kỹ thuật nướng thịt của ta chắc chắn rất ngon.”

“Thịt nướng?”

Nghe tới món ăn mới lạ này, hai mắt của Thẩm Lai tỏa sáng nhìn cậu ấy: “Vậy quyết định như thế đi! Khi ấy ngươi nhớ làm nhiều chút, như vậy ta sẽ được ăn nhiều hơn!”

Nói xong, chính nàng ấy lại ngẩn người, theo lý thuyết nếu tới cửa hàng ăn uống ở ngoài thì nàng ấy sẽ bằng lòng đi, nhưng nếu chỉ có hai người họ…

Thẩm Lai nhíu mày, mặc dù dáng vẻ thật thà của Cẩu Đản rất đáng tin, nhưng nàng ấy lại cảm thấy như thế vẫn không phù hợp.

Sau một hồi do dự, nàng ấy không nhịn được mà hỏi: “Chỉ có hai chúng ta thôi sao?”

Cẩu Đản bối rối nhìn nàng ấy, sâu một hồi lâu mới tỉnh táo lại, cậu ấy vội vàng lo lắng nói: “Không có… Không có! Ta… Ta không phải là người xấu đâu! Ta sẽ dẫn mấy tiểu đệ đệ của mình tới, người… Người yên tâm đi! Ta không có ý xấu gì cả.”

Thấy dáng vẻ căng thẳng của cậu ấy, Thẩm Lai bất lực cười nói: “Ta cũng chỉ hỏi thử thôi, ngươi đừng căng thẳng, yên tâm đi, trưa ngày mốt, ta chắc chắn sẽ có mặt ở đó.”

Nhìn bóng lưng nhanh nhẹn, hoạt bát của Thẩm Lai rời đi, Cẩu Đản nhìn theo nàng ấy, một hồi lâu sau vẫn không chịu rời mắt.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:05:04

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :