{{ msgSearch }}

Chương 41: Vây Công Chém Giết

Mộng đế (c)

Vương Quyền 2484 Chữ 27/11/2024 13:16:16

Chương 41: Vây Công Chém Giết

Ầm Ầm!!

Keng keng!!~

Hai bên lao vào đánh loạn cả lên, khí tức mãnh liệt cuồn cuộn phả ra tứ phương tám hướng, mà Triệu Vũ cùng Trương Nhi càng là điên cuồng chém g·iết. Mặc dù bọn hắn đang phải lấy một địch bốn, năm người, nhưng tình hình hiện tại vẫn đang là cân sức, chưa bên nào rơi vào thế hạ phong.

Bên phía Trương Nhi, 4 tên đang hội đánh nàng cũng chỉ 2 kẻ là gần đỉnh phong Luyện Tinh cảnh, còn lại 2 tên chỉ mới hạ trung kì. Với Khí Phàm trung kì cảnh của nàng thì dư sức đ·ánh c·hết mấy tên này, chỉ là sẽ phải tốn kha khá thời gian cùng với chịu một chút thương tích mà thôi. Dù mạnh thì mạnh, nhưng không phải mạnh tuyệt đối, cho nên b·ị t·hương là điều hiển nhiên có thể xảy ra.

Nhưng bên chiến trường của Triệu Vũ thì lại không có dễ thở như vậy, 5 tên trong đó có 3 tên là nửa bước đỉnh phong kì Luyện Tinh, 2 tên còn lại cũng không vừa, đã là trung kì Luyện Tinh cảnh rồi. 5 tên này hội đồng đánh Triệu Vũ, lúc đầu thì vẫn còn tốt điểm, còn cân bằng được, nhưng dần dần về sau có thể thấy rõ Triệu Vũ đang bị ép cho lùi lại không ngừng, trên trán lấm tấm mồ hôi chảy ra như suối vậy.

Lần này đánh g·iết mặc dù giống với lúc đánh với Bá An, đều là hai người chiến đông người, thậm chí lúc đó số người vây g·iết Triệu Vũ còn nhiều hơn hiện tại gấp 2 3 lần. Tuy nhiên khác nhau ở chỗ, lần đó vây g·iết Triệu Vũ người đa số đều là người bình thường không có tu luyện phàm nhân cảnh, chỉ có vài tên là cảnh giới Luyện Thể.

Còn hiện tại mặc dù chỉ có 5 tên vây g·iết, nhưng thực lực lại gấp bội lần mấy tên tiểu tốt của Bá An a. Nhìn xem cách bọn chúng đánh cho Triệu Vũ liên tục bay ngược về sau, thở hồng hộc là biết

.

“ C·hết tiệt, mấy tên khốn này vây công đánh ta lại ăn ý như thế này, thật đáng ghét, quá khó chơi a”

Triệu Vũ thầm mắng chửi trong lòng, nhăn nheo gương mặt ra, nhưng cơ thể vẫn linh hoạt né đòn, phản đòn lại mấy tên kia. Nhiều lần hắn đã suýt chút nữa đã chém trúng một tên, thì bất ngờ một tên khác xuất đao bổ về phía hắn ngăn cản hắn chém huynh đệ mình, làm hắn không thể không rút kiếm lại phòng ngự. Dường như bọn chúng rất hiểu ý nhau, phối hợp rất nhuần nhuyễn. Điều này làm cho Triệu Vũ không mấy dễ chịu, buồn bực ra mặt.

*Leng keng~~*

*Ầm!! ầm!!*

*Bịch bịch!!*

*Bốp bốp!!*



Tiếng đao kiếm chạm nhau, tiếng nhục thể xương cốt liên tục v·a c·hạm vào nhau, quyền cước dồn dập, có thể thấy chiến trường căng thẳng đến mức nào.

Thương tích trên người Triệu Vũ đã bắt đầu xuất hiện, tay, chân, ngực, bụng, lưng, khắp nơi trên cơ thể đều xuất hiện vết chém, y phục rách tả tơi ra một mảng. Một mình hạ kì Khí Phàm cảnh cân 5 cao thủ Luyện Tinh cảnh, khó khăn là điều hiển nhiên.

Cũng còn tốt Triệu Vũ thực lực cũng cực cường, lại được chỉ dạy tận tình từng li từng tí một, lại còn trải qua hai lần chém g·iết sinh tử cho nên kinh nghiệm cũng như phản xạ của hắn là vẫn có, đổi lại một kẻ khác hạ kì Khí Phàm cảnh thì đã sớm bị 5 tên kia hội đồng đánh nổ ngay hiệp thứ 100 rồi.

“ Khụ khụ, các ngươi lớn bằng này rồi còn vây công đánh một đứa trẻ con? Không có cảm thấy nhục nhã mất mặt?”

Triệu Vũ vừa rút lui chạy vòng vòng vừa đánh xuất kiếm, miệng thì liên tục lớn tiếng mắng chửi mấy tên kia. Miệng hắn nói những cái gì mà ỷ đông h·iếp yếu, ỷ lớn đánh nhỏ, nhục nhã mất mặt nam nhân...

"..."

“ Các ngươi có giỏi thì đánh 1 1 với ta, đường đường chính chính đánh nhau, khi đó dù thua ta cũng cam tâm chịu c·hết. Các ngươi có hay không dám?”

Vô số lời lẽ công đạo ngôn từ xuất phát ra từ miệng Triệu Vũ, cực kì gây ức chế khó chịu cho mấy tên kia.

“ Hừ. Câm miệng. Di ngôn hoặc chúng, đánh là đánh g·iết là g·iết, còn quan tâm cái gì chính trực công bằng?”

Một tên trong số đó lên tiếng quát lớn, bọn hắn nãy giờ nghe lời mắng chửi của Triệu Vũ cũng đã đau đầu muốn nổ tung rồi. Bây giờ Triệu Vũ còn nói muốn đánh một với một, bọn hắn lại không phải đồ ngốc, còn không nhìn ra thực lực của Triệu Vũ? Nếu đánh sòng phẳng với đối phương thì thà rằng bọn hắn đem đầu dâng lên cho chém luôn cho nhanh, tốn công sức đánh đánh g·iết g·iết nãy giờ làm gì?

Triệu Vũ càng nói, bọn hắn càng phẫn nộ thêm, điên cuồng truy đuổi bổ đao về phía Triệu Vũ, không ngừng nghỉ một phút giây nào. Kẻ này chém xong kẻ khác đã bồi một đao tới, làm cho Triệu Vũ thời gian thở lấy một hơi đều không có.

“ Haizz. Mấy tên này làm sao khó tính như thế nhỉ? Ta còn muốn làm công tác tư tưởng đây. Tình hình này có lẽ phải bỏ đi suy nghĩ đó rồi”

Triệu Vũ có chút bất đắc dĩ lắc đầu, hắn nói những lời đó là cố ý làm đảo loạn nhân tâm mấy tên này, làm bọn chúng lộ ra sơ hở để hắn tìm thời cơ thích hợp phản g·iết hoặc rút lui lấy khoảng cách để thở lấy vài nhịp. Tất nhiên nếu bọn chúng ngốc đến độ chấp nhận lời đề nghị của Triệu Vũ lại càng tốt, mọi chuyện lúc ấy coi như xong, hắn chắc chắn sẽ chiến thắng. Nhưng hắn cũng không quá hi vọng nhiều lời đề nghị kia sẽ thành công.

Đứng nơi xa xa quan chiến, Thiên vẻ mặt khá hài lòng, một bộ thường thức khung cảnh ' tuyệt đẹp' phía trước, xem trò vui thế này làm cho tâm tình hắn khá là thoải mái. Dù sao tính tình của hắn rất dễ nhàm chán, nếu không có thứ gì giúp hắn tiêu khiển, hắn sẽ nổi điên lên mà tàn phá mọi thứ, g·iết cả người của mình.

Quan chiến một lúc, nghe được mấy lời mắng chửi của Triệu Vũ, hắn mới bật cười khanh khách, mở lời nói:



“ Triệu Vũ, ngươi bớt nói lời dư thừa lại, người của ta không phải hài tử lên ba đâu mà một tiểu tử như ngươi chỉ với một hai câu nói là liền đã thay đổi tâm ý”

“ Ngươi vẫn còn non lắm, haha”

“ Hừ”

Triệu Vũ mặc dù đang bận tay đánh nhau, thế nhưng từ xa nghe được lời chế giễu này làm tâm trạng của hắn có chút buồn bực, hắn lại bị người khinh miệt. Nhưng đúng thật tình huống của hắn hiện tại càng lúc càng nguy hiểm hơn rồi.

----------------------------------------------

Thời gian một nén nhang trôi qua, tình trạng của Triệu Vũ không mấy khả quan, hắn có chút uể oải tinh thần rồi, thương tích càng lúc càng nặng, càng nhiều thêm, cái mặt nạ mua trong thành cũng đã rơi ra từ lúc nào, gò má bên phải đều nhận lấy một vết cắt dài, máu tươi từ đó không ngừng nhỏ giọt rơi xuống.

Tất nhiên 5 tên vây g·iết hắn cũng không phải không có thương tích gì, trừ kẻ mạnh nhất trong đám vẫn còn tốt một chút, còn lại 4 tên kia thì thương tích nhận phải cũng không kém Triệu Vũ là bao. Đánh lâu như vậy nếu Triệu Vũ còn không gây ra được một vài điểm trọng thương cho mấy tên này thì thôi, hắn khoanh tay chịu chém đi là vừa, đỡ cho mất thời gian.

Triệu Vũ tả tơi thân thể, vừa đánh vừa lui, thở đều là thở không ra hơi, cổ họng mắc nghẹn như gà mắc thóc một dạng, thể lực tụt dốc không phanh. Hai bên đại chiến mấy trăm hiệp cho đến thời điểm này cũng đã không còn bao nhiều sức nữa, cho nên chỉ cần một động tác di chuyển sai thì rất dễ đi gặp lão tổ tiên tổ..

Triệu Vũ kéo dài khoảng cách, cố gắng chống đỡ lấy thế công phá của 3 tên thượng kì Luyện Tinh. Hắn đang quan sát tìm khoảng trống hiểm để xuất kiếm phá đi thế phối hợp của bọn chúng.

Lân la đánh kéo dài mãi, mắt hắn sáng quắc lên, môi nở nụ cười tà dị âm hiểm, thời cơ của hắn cuối cùng cũng đến rồi.

“ Bộ pháp: Cắt gió!!”

Ngay khi vừa tách ra 3 kẻ mạnh nhất trong giây lát, lại lợi dụng khoảng trống mà bọn chúng tạo ra, Triệu Vũ nhanh chân bứt phá tốc độ, chớp mắt vòng qua phía sau bọn hắn, nhắm lấy hai tên trung kì Luyện Tinh cảnh mà vung kiếm ra chém. Đồng thời nhàn nhạt tông giọng nói:

“ Hai tên các ngươi từ nãy ở bên ngoài vo ve lợi dụng thời cơ đánh lén ta, ta đã sớm muốn g·iết các ngươi rồi. Đã yếu thì nên biết thân biết phận một chút, hung hăng đánh vào làm gì cho mất cái mạng nhỏ”



“ Liên Hoa Kiếm Pháp: Hoa Ảnh Tán!!!”

Vừa dứt lời, Triệu Vũ xoay đoản kiếm tung chiêu chém ra mấy chục đạo kiếm ảnh, kiếm xuất nhẹ tựa những cánh hoa uyển chuyển tung bay trong gió, nhẹ nhàng nhưng lại chứa đầy sát ý nguy hiểm, vô cùng đáng sợ dọa người.

“ Cứu ta...”

Hai tên kia vừa thấy Triệu Vũ xuất hiện trước mặt, thâm tâm kinh hãi không gì sánh được, không nghĩ tới đối phương sẽ vòng qua được 3 cao thủ phía trước để trực diện chém g·iết bọn hắn. Chưa kịp thốt ra một câu hoàn chỉnh, cả hai cứ như vậy bị tàn ảnh kiếm khí chia 5 xẻ 7, đôi con ngươi ngỡ ngàng cùng kinh sợ nhìn Triệu Vũ, xong lại nhìn lấy 3 vị chiến hữu của mình, trong ánh mắt hiện ra sự không cam tâm.

C·hết!

Cứ như vậy hai vị trung kì Luyện Tinh cảnh c·hết đi trong một chiếu, máu thịt bởi vì vết chém quá ngọt quá sắc mà bắn tung tóe, bắn lên cả y phục lẫn gương mặt Triệu Vũ. Mà Triệu Vũ, hắn không có lấy một tia thương hại cùng hối hận nào, ngược lại còn nồng nặc sát khí máu lạnh tràn ra. Nhất thời làm chấn kinh 3 tên còn lại.

Triệu Vũ xoay người lại, thân thế đứng thẳng tắp lên, gương mặt bởi vì còn máu của 2 kẻ vừa bị g·iết bắn lên mặt làm cho càng đáng sợ hơn, lạnh lẽo mười phần, huyết tính... trăm ngàn lần. Hắn nhìn hướng đối diện, không nói một lời nào, đơn giản chỉ là đứng đó nhìn, nhìn với cặp mắt băng hàn, hàn ý muốn nói với mấy tên ở phía bên kia " Nhìn đi, đây chính là kết cục của những kẻ bức ta đến đường cùng, biến ta thành kẻ g·iết người máu lạnh. Các ngươi nếu không sợ...ân, cứ việc lên, ta hôm nay sẽ g·iết tất cả lũ chó các ngươi!!"

Nhìn hai vị chiến hữu của mình bị g·iết c·hết thê thảm không toàn thây như vậy, lại nhìn thấy ánh mắt đằng đằng sát khí của Triệu Vũ, ba tên còn lại nhất thời hoảng sợ trong lòng, không lại tiếp tục tiến lên, ngược lại còn dần dần lùi về sau mấy bước.

Mà Triệu Vũ dù phẫn nộ quy phẫn nộ, lí trí vẫn còn giữ đó, cho nên cũng không lại liều mạng tiến lên đánh g·iết, đứng chôn chân tại chỗ tranh thủ cơ hội thở lấy một hơi, điều tức hô hấp của mình một chút, khôi phục điểm thể lực.

Hắn biết hành động trong khoảnh khắc g·iết người của hắn nhất thời sẽ làm chấn động nhân tâm mấy tên kia, tạm thời bọn chúng sẽ không lại g·iết tới. Cho nên mới lơ là thoáng chốc, ánh mắt chuyển động sang chiến trường Trương Nhi đang đánh, nhìn thấy xong hắn khẽ nở nụ cười hài lòng.

Bên kia Trương Nhi vẫn còn tốt, dù sao nàng cũng rất mạnh a, ít nhất trừ tên Thiên kia ra thì ở đây nàng là mạnh nhất rồi, đánh với mấy tên còn chưa đạt đỉnh phong Luyện Tinh cảnh, nàng vẫn là đánh khá êm, thương tích không nhiều. Nhưng 4 tên kia thì thảm rồi, c·hết 2 tên yếu nhất, còn lại 2 tên cũng thê thảm, chỉ cần bất cẩn sẩy chân một khắc thôi thì sẽ bị Trương Nhi hạ sát ngay.

“ Xem ra tiểu Nhi đánh khá dễ dàng a, chẳng mấy chốc nữa mà sẽ giải quyết được 2 tên còn lại rồi. Ta cũng phải cố cầm cự đến lúc đó mới được.”

Cười cười nói thầm một mình xong, hắn cười hướng Trương Nhi mà hét lớn:

“ Tiểu Nhi, giải quyết mấy tên còn lại nhanh chút. Ta sắp không chống chịu nổi nữa rồi”

Trương Nhi nghe tiếng gọi thì quay đầu lại nhìn Triệu Vũ, tiếp tới khẽ gật đầu một cái, sát khí bắt đầu nổi lên nồng nặc, cầm đoản kiếm xông lên định cường thế chém g·iết 2 kẻ còn lại.

Nhìn hành động dứt khoát này của muội muội mình, Triệu Vũ trong thâm tâm có chút xúc động muốn khóc a, xong gương mặt lộ ra vẻ tươi sáng hài lòng, thầm cười nói: “ Sư muội ta thật ngoan, thật nghe lời, lại còn rất mạnh mẽ. Làm cho kẻ là sư huynh như ta có chút hổ thẹn a”

Không lại để ý đến Trương Nhi, Triệu Vũ biết bên phía nàng rồi sẽ ổn thôi, nhiệm vụ của hắn bây giờ chính là cầm cự cho tới lúc Trương Nhi g·iết qua là được, cho nên liền tập trung vào trận chiến của mình, ý chí quyết tâm của hắn càng mãnh liệt dữ dội hơn, nhìn lấy ba tên cao thủ Luyện Tinh cảnh kia, tư thái tươi cười tà ác nói:

“ Nào, đến đây, chúng ta đánh tiếp. Hôm nay bổn gia gia phải đ·ánh c·hết mấy tên cẩu vật các ngươi, ai cho các ngươi ỷ đông ức h·iếp ta?”

Sưu Tầm, 27/11/2024 13:16:16

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện