Một màn này không chỉ có khiến cho Ninh Minh Thành khiếp sợ, ngay cả Diệp Linh Lang cũng nhịn không được mà ở trong lòng khen thật trâu bò.
Nàng chỉ tạo ra một thân phận, còn lại thì tất cả những tiểu yêu đó bổ trợ nốt cho nàng, tạo ra đầy đủ hết, chúng nó thật sự là rất tích cực suy nghĩ, hơn nữa còn nhanh chóng tản ra lời đồn, cuối cùng kéo hết đám yêu quái tới.
Lúc này, đám tiểu yêu đi theo nàng trở về nhìn thấy có kẻ khởi đầu, thế là bọn chúng ngay lập tức cùng nhau quỳ xuống ở phía sau, thanh thế vô cùng lớn, rất ra hình ra dáng.
Thậm chí còn khiến cho đám yêu quái luôn ở hang ổ còn chưa từng gặp Diệp Linh Lang cũng cùng nhau hiểu lầm.
Thấy bốn phía đều quỳ, Diệp Linh Lang bỗng nhiên cảm thấy bản thân mình chính là công chúa.
Có yêu quái từ trong hồ bò ra, có kẻ từ trên núi chạy xuống, có kẻ từ dưới đất bò lên, càng ngày càng nhiều yêu quái quỳ xuống, vô cùng đồ sộ.
Diệp Linh Lang đếm qua một lượt, đám này có cả trăm con tiểu yêu.
Đương nhiên, có kẻ phục thì có kẻ không phục.
Kẻ vốn là thủ lĩnh của trăm tiểu yêu này cười lạnh đi về phía nàng.
“Công chúa? Công chúa từ đâu tới? vì sao ta chưa từng nghe nói?”
“Lão đại, nàng là công chúa giao tộc! Là hàng thật giá thật, pháp thuật thủy hệ của nàng vô cùng mạnh mẽ!”
“Vì sao công chúa giao tộc bỗng nhiên lại tới Tu Tiên giới? Lại tình cờ tới Thanh Vân Châu? Nàng nói thế các ngươi sẽ tin luôn à?”
Hắn vừa nói xong, đám tiểu yêu phía dưới tức khắc sôi trào, nhịn không được mà bàn luận với nhau.
Cuối cùng cũng gặp được một con yêu quái thông minh, tu vi của con yêu này đạt tới Nguyên Anh, đã hóa hình toàn bộ, tuy mặt mũi xấu xí nhưng đúng là dáng vẻ của con người.
Hơn nữa, tu vi Nguyên Anh của hắn nhìn qua cũng không giống như là đột phá nhờ tắm linh trì, mà là Nguyên Anh chính thức.
Nhưng Diệp Linh Lang không hoảng hốt chút nào, tính về cãi nhau nàng chưa từng thua ai bao giờ.
“Vì sao ta tới đây lại cần phải báo cáo cho một yêu tộc cấp thấp như ngươi sao?”
Lời nói này vô cùng kiêu ngạo.
Không hổ là công chúa điện hạ tôn quý, dáng vẻ kiêu ngạo của nàng thật là tuyệt mỹ!”
“Ngươi không cần phải báo cáo cho ta, nhưng nếu ngươi là giả thì sao?”
Diệp Linh Lang lại cười, nụ cười vừa mỉa mai vừa kiêu ngạo.
“Ta biết ta đến đây tạo thành uy h.i.ế.p đối với ngươi, ngươi không muốn thần phục ta, cũng không muốn những tiểu yêu mà ngươi phải vất vả mới thu được này gia nhập dưới trướng của ta. Đừng nói lời vô nghĩa nữa, dùng biện pháp đơn giản nhất đi,đánh một trận, người thắng xưng vương, người thua nấu canh!”
Nghe được lời này, yêu quái kia phá lên cười.
“Đánh một trận? Chỉ bằng ngươi ư? Ngươi chỉ là một Trúc Cơ mà muốn đánh một Nguyên Anh như ta? Ngươi bị điên à?”
Hắn vừa nói xong, Diệp Linh Lang cũng cười.
“Ngươi cũng xứng đánh với ta ư? Bản công chúa cũng không dễ dàng ra tay, trước tiên phái tù binh của bản công chúa đánh chơi với ngươi, ngươi đánh thắng hắn mới có thể đạt được tư cách khiêu chiến bản công chúa!”
Nói xong, Diệp Linh Lang quay đầu nhìn về phía Ninh Minh Thành, đối diện đúng là Nguyên Anh bình thường, nhưng bên này nàng lại có một Kim Đan không bình thường!”
“Ngươi đi đánh c.h.ế.t hắn, bản công chúa sẽ thưởng thật lớn!”
Vừa nói xong, nàng lấy ra từ trong nhẫn một lọ Bổ Linh Đan, vừa mở cái chai ra, đan dược đã lộc cộc rơi xuống lòng bàn tay.
Tiểu yêu toàn trường vừa thấy màn này thì đỏ mắt, chỉ cần ăn được một viên, đảm bảo linh khí cả người đều dồi dào, thể xác và tinh thần thoải mái.
Đồ vật này đối với tiểu yêu bình thường xem như là một loại đồ vật xa xỉ, bởi vì chúng nó đều lấy linh thạch mua sắm thuốc trị thương hoặc giải độc đan. Trừ phi cực kỳ giàu có, nếu không yêu quái bình thường sẽ không vì hưởng thụ mà đi mua sắm một lọ Bổ Linh Đan.
Giây tiếp theo, dưới ánh mắt kích động của đám tiểu yêu, Diệp Linh Lang thô bạo cạy miệng Ninh Minh Thành, nhét toàn bộ chỗ Bổ Linh Đan trong lòng bàn tay vào miệng hắn.
Thời khắc kia, toàn trường đều bộc phát ra tiếng thét chói tai đầy kích động.
“Bổ Linh Đan! Trong lòng bàn tay của công chúa điện hạ tổng cộng đổ ra tám viên! Tám viên Bổ Linh Đan ăn một lần! Trời ạ!”
“Ta ghen tị c.h.ế.t mất! Ác thật, hóa ra là muốn ta ghen tị chết! Công chúa điện hạ, ta cũng muốn vì ngài xuất chiến!”
“Ra tay rộng rãi như vậy, thân phận nhất định rất tôn quý! Với nhiều năm kinh nghiệm phán đoán của ta, cho dù là tu sĩ nhân loại cũng không giàu có đến nỗi ăn đan dược giống như kẹo như thế đâu!”
Diệp Linh Lang nghe thấy âm thanh điên cuồng của đám tiểu yêu, nàng hơi hơi mỉm cười, quơ quơ cái chai chứa Bổ Linh Đan trong tay.
“Đánh c.h.ế.t hắn, bình Bổ Linh Đan này sẽ thưởng cho ngươi!”
Ninh Minh Thành trợn tròn hai mắt, nỗ lực diễn xuất ra dáng vẻ vừa khiếp sợ vừa kích động lại vô cùng không hiểu việc đời.
“Ta nguyện vì công chúa điện hạ cống hiến sức lực!”
Diệp Linh Lang hơi hơi mỉm cười, lấy từ trong nhẫn ra vũ khí của Ninh Minh Thành vừa bị đoạt mất.
“Này vũ khí trả lại ngươi, đánh cho tốt, đừng khiến ta thất vọng!”
Nói xong, mũi chân của nàng nhún một cái, nàng bay vọt lên, đạp lên đầu đám tôm cua cá, một đường bay đến dưới tán một cây đa lớn, bình thản đứng trên mặt đất.
Ngón tay của nàng nhẹ nhàng tạo pháp quyết, thực vật dưới chân nhanh chóng biến lớn, cuối cùng biến thành một cái ghế bằng lá cây có thể nằm dựa vào.
Thân thể uyển chuyển nhẹ nhàng của nàng nằm về phía sau, thoái mái dễ chịu dựa nghiêng lên cái ghế bằng lá xanh mới sinh ra, cả người lười biếng thích thú, đầy đủ phong thái của công chúa.
Nhóm tiểu yêu xem nàng liên tiếp thực hiện phép thuật, đôi mắt mở to, công chúa điện hạ của thực là thần kỳ!
Nam yêu kia nhìn nàng làm nhiều động tác như vậy, nhìn thấy tâm phiền ý loạn. Hắn không muốn tin tưởng người này là công chúa giao tộc, nhưng nàng giơ tay nhấc chân còn giống công chúa hơn cả công chúa, một chút sơ hở cũng không tìm thấy.
Chẳng may nàng thật sự là công chúa giao tộc, nhưng công chúa giao tộc thì làm sao chứ? Có nàng rồi thì tất cả đám tiểu yêu đều không nghe lời hắn, hắn không thể chấp nhận được.
“Có thể đánh rồi sao?”
“Đừng có gấp, chỉ xem đánh nhau thì có gì thú vị? Phải cùng nhau tham dự mới thú vị. Mọi người cùng nhau đánh cược đi, đánh cược xem hai người bọn họ ai có thể thắng!”
Đám tiểu yêu vừa nghe nói muốn đánh cuộc, từng tên một đều hưng phấn muốn điên mất, vui vẻ lấy linh thạch của mình ra.
Ngày thường trong số ít những trò tiêu khiển ở Yêu giới thì bài bạc tuyệt đối là trò được yêu thích nhất, công chúa điện hạ thật quá hiểu lòng người!
Ngón tay của Diệp Linh Lang ngoắc một cái, chỉ về hướng ba người Tạ Lâm Dật.
“Ba người các ngươi lại đây, phụ trách đăng ký cho bọn hắn. Từng người một ghi chú rõ ràng, sau khi đánh thì kết toán cho bọn hắn, nếu tính sai một lần thì c.h.é.m một cánh tay.”
Tác phong hành sự này cũng rất giống yêu quái, nếu nàng không bị đoạt xá, Tạ Lâm Dật hắn nguyện lấy đầu làm bóng đá!
Vì thế, ba người bị áp bức chỉ có thể nơm nớp lo sợ đi đến giữa bầy yêu đăng ký cho bọn tiểu yêu đánh cược với nhau.
Nhìn thấy những tu sĩ nhân loại này phục vụ bọn họ, chiến đấu vì bọn họ, nhìn thấy công chúa điện hạ anh minh như thế, đám tiểu yếu ai nấy đều vô cùng cao hứng.
Bọn họ mười năm cũng không biết có nhìn thấy đại vương một lần hay không, lúc này rốt cuộc tìm được tổ chức ở chỗ công chúa rồi, thật là không dễ dàng gì.
Nam yêu kia nhìn thấy những thao tác này của Diệp Linh Lang, còn chưa kịp đánh trận, lòng yêu đã bị nàng thu nạp toàn bộ rồi, hắn giận tới mức phồng mang trợn má.
Công chúa giao tộc này quá giảo hoạt rồi!
Tu sĩ nhân loại này chẳng qua chỉ là một Kim Đan nhỏ bé, một trận chiến này hắn thắng chắc rồi!