Thanh Vân Châu so với lời đồn bên ngoài còn nghiêm trọng hơn nhiều
Bên ngoài chỉ nói phía trên không của Thanh Vân Châu tràn ngập hơi nước, nhưng thực tế là trên mặt đất của Thanh Vân Châu cũng tràn ngập hơi nước, tầm nhìn vô cùng ngắn.
Cho nên, khi bọn họ hạ xuống cực nhanh, đôi mắt nhìn không rõ xung quanh mình, đợi đến khi Diệp Linh Lang chú ý tới phía trước là mặt đất mới nhắc nhở Ninh Minh Thành thì đã không còn kịp nữa.
Ninh Minh Thành hoàn toàn tin tưởng Huyền Ảnh sẽ có chừng mực, cho nên yên tâm đắm chìm trong nỗi đau của trái tim vụn vỡ, ngàn vạn lần không nghĩ được là sẽ rơi vào kết cục này.
Khi hắn nhấc mặt ra từ bùn đất, đã thấy Diệp Linh Lang như đã được chuẩn bị từ trước với tư thế uyển chuyển nhẹ nhàng hoàn mỹ hạ xuống đất.
…
Trái tim của Ninh Minh Thành lại tăng thêm một vết nứt.
Diệp Linh Lang đi qua, rút ra Huyền Ảnh đang cắm dưới đất, sau đó thực hiện thanh khiết thuật một cái, thanh kiếm sạch sẽ trở lại, mới thả nó vào bên trong nhẫn.
“Ồ? Lục sư huynh, huynh nhìn xem phía trước là cái gì?”
Ninh Minh Thành bò dậy từ trong đất cũng thực hiện pháp quyết thanh khiết thuật, sau đó đi qua xem xét tình hình phía trước.
Chỉ thấy Thanh Vân Châu này trên mặt đất cũng là hơi nước mênh mông, nhưng tốt hơn ở phía trên, càng gần mặt đất thì độ dày của sương mù càng giảm, bọn họ đi trên mặt đất có thể nhìn thấy rõ ràng mười mấy mét phía trước.
Nhìn phía xa, hắn thấy rất nhiều những đồ vật kỳ quái, giống như là có xúc tu thật dài, có cái kìm thật lớn, còn có thật nhiều vảy, vì thế, hắn đi về phía trước vài bước, tầm nhìn tốt hơn một chút.
Vừa đi tới, cuối cùng hắn cũng nhìn rõ được tình huống phía trước.
Chỉ thấy phía dưới một cái cây lớn, có một con bàng yêu (1), hai con hà yêu (2), ba con ngư yêu (3) đang tụ tập dưới tán cây linh quả ăn cái gì đó, nhìn vô cùng ngon miệng.
Lúc này, hắn không nhịn được nhìn thoáng qua ở giữa chúng nó, không nhìn thì không biết, vừa thấy thì suýt nữa bị dọa c.h.ế.t khiếp.
Thế mà chúng nó đang ăn người! Hơn nữa đã ăn hết chỉ còn dư lại một cánh tay!
Ngay lập tức Ninh Minh Thành mở to hai mắt, sợ tới mức vội vàng lui về phía sau một bước.
Má ơi, là yêu quái, thật đúng là yêu quái, hơn nữa lại là yêu quái đang ăn thịt người!
Đây vẫn là lần đầu tiên trong đời hắn nhìn thấy thật nhiều yêu quái đang ăn thịt người! Thật là đáng sợ!
Tu Tiên giới là địa bàn của người tu tiên, Tu Tiên giới và Yêu giới không được nối liền với nhau, đôi khi cũng có vài yêu quái ở đây làm loạn, nhưng rất nhanh sau đó sẽ bị người tu tiên xử lý, không làm được gì lớn cả.
Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, vừa tới Thanh Vân Châu đã rơi vào địa bàn của đại yêu quái, nhìn thấy những tiểu yêu mà nó mang đến đang tập trung một chỗ để ăn thịt người.
Hắn căn bản chưa chuẩn bị tốt tâm lý đi gặp những đồ vật đáng sợ này.
Trong khi hắn còn đang điên cuồng lui về phía sau, có một bóng hình lại tương phản vói hắn, nhanh chóng đi về phía trước, nhìn giống như là muốn tiến về hướng những tiểu yêu đó.
Ninh Minh Thành ngàn vạn lần không nghĩ được là, tiểu sư muội không cần thu liễm chút nào sẽ hung hăng như thế, nhìn thấy tiểu yêu lại dám trực tiếp đi về phía trước!
Hắn bị hành động của tiểu sư muội làm cho trái tim cũng phải nứt ra, nhưng hắn sợ tiểu sư muội gặp nguy hiểm, bản năng vẫn đuổi theo sau nàng, cùng nàng qua đó.
“Này, có phải các ngươi còn chưa ăn no không?” Diệp Linh Lang chỉ về phía Ninh Minh Thành: “Ở bên kia còn có một người rất lớn, muốn thử một chút không?”
Nghe xong lời này, những tiểu yêu đó nhanh chóng ngẩng đầu lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn nàng chằm chằm, một giây tiếp theo quả nhiên xoay đầu nhìn về phía Ninh Minh Thành.
…
Ninh Minh Thành bị tan nát cõi lòng ngay tại chỗ.
Mấy tiểu yêu hung tàn này còn chưa hóa hình, vừa liếc mắt nhìn một cái thì không khác yêu thú chút nào.
Nhưng thân là yêu thú tôm cua cá, bình thường sẽ không xuất hiện trên đất bằng, cho nên mấy con này cơ bản là tiểu yêu đến từ Yêu giới.
Những tiểu yêu này đều là yêu quái cấp thấp, yêu tính của chúng nó rất nặng, hoàn toàn không có chút nhân tính nào, bọn chúng không biết nói cũng không biết hóa hình, hoàn toàn không giống với những yêu quái đã biết hóa hình có thể xen lẫn vào nhân loại.
Nhìn thấy Ninh Minh Thành trước mắt có cái đầu lớn hơn một chút, hai mắt chúng tỏa ra ánh sáng, muốn bắt nhân loại đã đưa tới cửa này để ăn thịt.
“Lục sư huynh cố gắng chống chịu nhé, muội đã quan sát rồi, chúng đều là Kim Đan, cùng cấp với huynh.”
…
Nhưng mà bọn chúng có sáu tên!
Hơn nữa, cả đời này hắn còn chưa từng đánh nhau với yêu quái, hắn rất sợ đó!
“Lục sư huynh, không phải là huynh không đánh lại đó chứ? Nếu không đánh được thì chạy thôi, tự dán lên người hai tấm gia tốc phù đi!”
…
Đã tính toán đường lui cho hắn, có phải hắn nên cảm ơn tiểu sư muội một chút vì nàng thật hiểu chuyện không?
Vì thế, Ninh Minh Thành vừa đáp đất bằng mặt giữa đống bùn đất, còn chưa kịp thích ứng với tình hình của Thanh Vân Châu đã tham gia vào chiến đấu.
“Lục sư huynh, huynh cố gắng đánh đi, đây là lúc kiểm tra xem huynh có thực sự nghiêm túc tu luyện không đó!”
…
Thấy Diệp Linh Lang vừa nói chuyện, vừa đi qua đi lại trước mặt đám tiểu yêu kia mà không bị đánh, lúc này Ninh Minh Thanh không hiểu lắm.
“Tiểu sư muội, những tiểu yêu đó vì sao không đánh muội?”
“Lục sư huynh, chắc là bởi vì muội xinh đẹp, chúng nó luyến tiếc không muốn ăn đó!”
…
Ninh Minh Thành quyết định không nói chuyện phiếm nữa, rốt cuộc thực lực đối thủ là sáu Kim Đan đó, hắn vẫn nên chuyên chú đối địch thì hơn.
Hắn dùng toàn bộ thủ đoạn của mình lấy một đánh sáu, cuối cùng trước khi ngã trên mặt đất cũng đánh ngã toàn bộ bọn chúng.
Ngay cả con bàng yêu kia cũng bị thua, Ninh Minh Thành thở phào nhẹ nhõm một hơi, đang chuẩn bị một kiếm g.i.ế.c nó, Diệp Linh Lang bỗng nhiên nâng kiếm chắn hắn lại.
Trong lòng hắn chấn động, tiểu sư muội lại muốn làm chuyện xấu gì đây?
“Lục sư huynh, nếu huynh g.i.ế.c hết chúng nó, lát nữa ai sẽ đi báo tin?”
???
Không phải chứ, muội còn muốn giữ lại một đứa đi báo tin sao? Muội là sợ bản thân mình c.h.ế.t không đủ nhanh à?
“Tiểu sư muội, một chọi sáu là cực hạn của ta rồi!”
“Không sao, lần này muội ra ngoài cũng không phải đều dựa vào huynh!”
Diệp Linh Lang nói xong thì bắt lấy bàng yêu, dùng toàn lực ném về phía trước!
“Đi đi, gọi hết huynh đệ tốt của ngươi lại đây cho ta!”
Chỉ thấy con bàng yêu kia sau khi lăn một vòng trên mặt đất, sau đó chạy mất, tám chín phần mười là chạy đi tìm giúp đỡ.
Sau khi nó đi rồi, Ninh Minh Thành biết mình không thay đổi được quyết định của tiểu sư muội, vì thế dứt khoát đi tìm một nơi an toàn, nhìn xem lát nữa đại quân của bọn chúng tới thì bọn họ nên trốn ở đâu là thích hợp.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn nhìn thấy cái cây tán rộng rậm rạp che trời, chuẩn bị đi lên sắp xếp một chút để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
“Tiểu sư muội, đứng ở đây chờ mệt quá, hay chúng ta đi lên cây chờ một chút?”
Diệp Linh Lang gật gật đầu.
“Lục sư huynh thật hiểu lòng người, nhưng mà là muội đi lên, không phải là chúng ta!”
???
“Lục sư huynh đã quên rồi sao? Là huynh g.i.ế.c đồng bọn của nó, cho nên chúng nó tới đây tìm huynh để trả thù, nếu không có huynh ở đó, chúng nó sẽ không tới!”
…
“Muội lên trước để nghỉ ngơi một chút, huynh ở đây chờ chúng nó đi!”
Ninh Minh Thành hít sâu một hơi, phản kháng đi, dù sao cũng là một sư huynh, vì sao có thể dùng làm mồi được? Cần phải thuyết phục muội ấy, bảo muội ấy cùng đi với mình.
“Tiểu sư muội!”
Đang định lên cây để nghỉ ngơi, Diệp Linh Lang quay đầu lại, vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn, ngay lập tức Ninh Minh Thành cảm thấy hồi hộp.
“Dù như thế nào, thì ta cũng là sư huynh của muội.”
“Thế thì sao?”
“Thế thì, muội có thể nói cho ta nghe, vừa nãy vì sao chúng nó không đánh muội?”
“Bởi vì lúc nãy muội dán một tấm quỷ khí phù, bọn chúng nghĩ muội là quỷ hồn.”
…
“Đây là huynh nhắc muội, để muội thử làm yêu khí phù, lát nữa có thể hoàn mỹ nhập hội với chúng.”
???
Sao mà, muội thật đúng là muốn làm tay chân của đại yêu à?
……
“Ngươi đây là nhắc nhở ta, trong chốc lát ta thử xem làm yêu khí phù, quay đầu lại có thể hoàn mỹ dung nhập chúng nó.”
???
Sao mà, ngươi thật đúng là tưởng cấp đại yêu đương tiểu đệ a?
______
(1) Bàng yêu: yêu tinh cua
(2) Hà yêu: yêu tinh tôm
(3) Ngư yêu: yêu tinh cá
Thanh Vân Châu so với lời đồn bên ngoài còn nghiêm trọng hơn nhiều
Bên ngoài chỉ nói phía trên không của Thanh Vân Châu tràn ngập hơi nước, nhưng thực tế là trên mặt đất của Thanh Vân Châu cũng tràn ngập hơi nước, tầm nhìn vô cùng ngắn.
Cho nên, khi bọn họ hạ xuống cực nhanh, đôi mắt nhìn không rõ xung quanh mình, đợi đến khi Diệp Linh Lang chú ý tới phía trước là mặt đất mới nhắc nhở Ninh Minh Thành thì đã không còn kịp nữa.
Ninh Minh Thành hoàn toàn tin tưởng Huyền Ảnh sẽ có chừng mực, cho nên yên tâm đắm chìm trong nỗi đau của trái tim vụn vỡ, ngàn vạn lần không nghĩ được là sẽ rơi vào kết cục này.
Khi hắn nhấc mặt ra từ bùn đất, đã thấy Diệp Linh Lang như đã được chuẩn bị từ trước với tư thế uyển chuyển nhẹ nhàng hoàn mỹ hạ xuống đất.
…
Trái tim của Ninh Minh Thành lại tăng thêm một vết nứt.
Diệp Linh Lang đi qua, rút ra Huyền Ảnh đang cắm dưới đất, sau đó thực hiện thanh khiết thuật một cái, thanh kiếm sạch sẽ trở lại, mới thả nó vào bên trong nhẫn.
“Ồ? Lục sư huynh, huynh nhìn xem phía trước là cái gì?”
Ninh Minh Thành bò dậy từ trong đất cũng thực hiện pháp quyết thanh khiết thuật, sau đó đi qua xem xét tình hình phía trước.
Chỉ thấy Thanh Vân Châu này trên mặt đất cũng là hơi nước mênh mông, nhưng tốt hơn ở phía trên, càng gần mặt đất thì độ dày của sương mù càng giảm, bọn họ đi trên mặt đất có thể nhìn thấy rõ ràng mười mấy mét phía trước.
Nhìn phía xa, hắn thấy rất nhiều những đồ vật kỳ quái, giống như là có xúc tu thật dài, có cái kìm thật lớn, còn có thật nhiều vảy, vì thế, hắn đi về phía trước vài bước, tầm nhìn tốt hơn một chút.
Vừa đi tới, cuối cùng hắn cũng nhìn rõ được tình huống phía trước.
Chỉ thấy phía dưới một cái cây lớn, có một con bàng yêu (1), hai con hà yêu (2), ba con ngư yêu (3) đang tụ tập dưới tán cây linh quả ăn cái gì đó, nhìn vô cùng ngon miệng.
Lúc này, hắn không nhịn được nhìn thoáng qua ở giữa chúng nó, không nhìn thì không biết, vừa thấy thì suýt nữa bị dọa c.h.ế.t khiếp.
Thế mà chúng nó đang ăn người! Hơn nữa đã ăn hết chỉ còn dư lại một cánh tay!
Ngay lập tức Ninh Minh Thành mở to hai mắt, sợ tới mức vội vàng lui về phía sau một bước.
Má ơi, là yêu quái, thật đúng là yêu quái, hơn nữa lại là yêu quái đang ăn thịt người!
Đây vẫn là lần đầu tiên trong đời hắn nhìn thấy thật nhiều yêu quái đang ăn thịt người! Thật là đáng sợ!
Tu Tiên giới là địa bàn của người tu tiên, Tu Tiên giới và Yêu giới không được nối liền với nhau, đôi khi cũng có vài yêu quái ở đây làm loạn, nhưng rất nhanh sau đó sẽ bị người tu tiên xử lý, không làm được gì lớn cả.
Hắn ngàn vạn lần không nghĩ tới, vừa tới Thanh Vân Châu đã rơi vào địa bàn của đại yêu quái, nhìn thấy những tiểu yêu mà nó mang đến đang tập trung một chỗ để ăn thịt người.
Hắn căn bản chưa chuẩn bị tốt tâm lý đi gặp những đồ vật đáng sợ này.
Trong khi hắn còn đang điên cuồng lui về phía sau, có một bóng hình lại tương phản vói hắn, nhanh chóng đi về phía trước, nhìn giống như là muốn tiến về hướng những tiểu yêu đó.
Ninh Minh Thành ngàn vạn lần không nghĩ được là, tiểu sư muội không cần thu liễm chút nào sẽ hung hăng như thế, nhìn thấy tiểu yêu lại dám trực tiếp đi về phía trước!
Hắn bị hành động của tiểu sư muội làm cho trái tim cũng phải nứt ra, nhưng hắn sợ tiểu sư muội gặp nguy hiểm, bản năng vẫn đuổi theo sau nàng, cùng nàng qua đó.
“Này, có phải các ngươi còn chưa ăn no không?” Diệp Linh Lang chỉ về phía Ninh Minh Thành: “Ở bên kia còn có một người rất lớn, muốn thử một chút không?”
Nghe xong lời này, những tiểu yêu đó nhanh chóng ngẩng đầu lên, vẻ mặt khiếp sợ nhìn nàng chằm chằm, một giây tiếp theo quả nhiên xoay đầu nhìn về phía Ninh Minh Thành.
…
Ninh Minh Thành bị tan nát cõi lòng ngay tại chỗ.
Mấy tiểu yêu hung tàn này còn chưa hóa hình, vừa liếc mắt nhìn một cái thì không khác yêu thú chút nào.
Nhưng thân là yêu thú tôm cua cá, bình thường sẽ không xuất hiện trên đất bằng, cho nên mấy con này cơ bản là tiểu yêu đến từ Yêu giới.
Những tiểu yêu này đều là yêu quái cấp thấp, yêu tính của chúng nó rất nặng, hoàn toàn không có chút nhân tính nào, bọn chúng không biết nói cũng không biết hóa hình, hoàn toàn không giống với những yêu quái đã biết hóa hình có thể xen lẫn vào nhân loại.
Nhìn thấy Ninh Minh Thành trước mắt có cái đầu lớn hơn một chút, hai mắt chúng tỏa ra ánh sáng, muốn bắt nhân loại đã đưa tới cửa này để ăn thịt.
“Lục sư huynh cố gắng chống chịu nhé, muội đã quan sát rồi, chúng đều là Kim Đan, cùng cấp với huynh.”
…
Nhưng mà bọn chúng có sáu tên!
Hơn nữa, cả đời này hắn còn chưa từng đánh nhau với yêu quái, hắn rất sợ đó!
“Lục sư huynh, không phải là huynh không đánh lại đó chứ? Nếu không đánh được thì chạy thôi, tự dán lên người hai tấm gia tốc phù đi!”
…
Đã tính toán đường lui cho hắn, có phải hắn nên cảm ơn tiểu sư muội một chút vì nàng thật hiểu chuyện không?
Vì thế, Ninh Minh Thành vừa đáp đất bằng mặt giữa đống bùn đất, còn chưa kịp thích ứng với tình hình của Thanh Vân Châu đã tham gia vào chiến đấu.
“Lục sư huynh, huynh cố gắng đánh đi, đây là lúc kiểm tra xem huynh có thực sự nghiêm túc tu luyện không đó!”
…
Thấy Diệp Linh Lang vừa nói chuyện, vừa đi qua đi lại trước mặt đám tiểu yêu kia mà không bị đánh, lúc này Ninh Minh Thanh không hiểu lắm.
“Tiểu sư muội, những tiểu yêu đó vì sao không đánh muội?”
“Lục sư huynh, chắc là bởi vì muội xinh đẹp, chúng nó luyến tiếc không muốn ăn đó!”
…
Ninh Minh Thành quyết định không nói chuyện phiếm nữa, rốt cuộc thực lực đối thủ là sáu Kim Đan đó, hắn vẫn nên chuyên chú đối địch thì hơn.
Hắn dùng toàn bộ thủ đoạn của mình lấy một đánh sáu, cuối cùng trước khi ngã trên mặt đất cũng đánh ngã toàn bộ bọn chúng.
Ngay cả con bàng yêu kia cũng bị thua, Ninh Minh Thành thở phào nhẹ nhõm một hơi, đang chuẩn bị một kiếm g.i.ế.c nó, Diệp Linh Lang bỗng nhiên nâng kiếm chắn hắn lại.
Trong lòng hắn chấn động, tiểu sư muội lại muốn làm chuyện xấu gì đây?
“Lục sư huynh, nếu huynh g.i.ế.c hết chúng nó, lát nữa ai sẽ đi báo tin?”
???
Không phải chứ, muội còn muốn giữ lại một đứa đi báo tin sao? Muội là sợ bản thân mình c.h.ế.t không đủ nhanh à?
“Tiểu sư muội, một chọi sáu là cực hạn của ta rồi!”
“Không sao, lần này muội ra ngoài cũng không phải đều dựa vào huynh!”
Diệp Linh Lang nói xong thì bắt lấy bàng yêu, dùng toàn lực ném về phía trước!
“Đi đi, gọi hết huynh đệ tốt của ngươi lại đây cho ta!”
Chỉ thấy con bàng yêu kia sau khi lăn một vòng trên mặt đất, sau đó chạy mất, tám chín phần mười là chạy đi tìm giúp đỡ.
Sau khi nó đi rồi, Ninh Minh Thành biết mình không thay đổi được quyết định của tiểu sư muội, vì thế dứt khoát đi tìm một nơi an toàn, nhìn xem lát nữa đại quân của bọn chúng tới thì bọn họ nên trốn ở đâu là thích hợp.
Nghĩ đi nghĩ lại, hắn nhìn thấy cái cây tán rộng rậm rạp che trời, chuẩn bị đi lên sắp xếp một chút để chuẩn bị cho bất cứ tình huống nào.
“Tiểu sư muội, đứng ở đây chờ mệt quá, hay chúng ta đi lên cây chờ một chút?”
Diệp Linh Lang gật gật đầu.
“Lục sư huynh thật hiểu lòng người, nhưng mà là muội đi lên, không phải là chúng ta!”
???
“Lục sư huynh đã quên rồi sao? Là huynh g.i.ế.c đồng bọn của nó, cho nên chúng nó tới đây tìm huynh để trả thù, nếu không có huynh ở đó, chúng nó sẽ không tới!”
…
“Muội lên trước để nghỉ ngơi một chút, huynh ở đây chờ chúng nó đi!”
Ninh Minh Thành hít sâu một hơi, phản kháng đi, dù sao cũng là một sư huynh, vì sao có thể dùng làm mồi được? Cần phải thuyết phục muội ấy, bảo muội ấy cùng đi với mình.
“Tiểu sư muội!”
Đang định lên cây để nghỉ ngơi, Diệp Linh Lang quay đầu lại, vẻ mặt nghi hoặc nhìn hắn, ngay lập tức Ninh Minh Thành cảm thấy hồi hộp.
“Dù như thế nào, thì ta cũng là sư huynh của muội.”
“Thế thì sao?”
“Thế thì, muội có thể nói cho ta nghe, vừa nãy vì sao chúng nó không đánh muội?”
“Bởi vì lúc nãy muội dán một tấm quỷ khí phù, bọn chúng nghĩ muội là quỷ hồn.”
…
“Đây là huynh nhắc muội, để muội thử làm yêu khí phù, lát nữa có thể hoàn mỹ nhập hội với chúng.”
???
Sao mà, muội thật đúng là muốn làm tay chân của đại yêu à?
……
“Ngươi đây là nhắc nhở ta, trong chốc lát ta thử xem làm yêu khí phù, quay đầu lại có thể hoàn mỹ dung nhập chúng nó.”
???
Sao mà, ngươi thật đúng là tưởng cấp đại yêu đương tiểu đệ a?
______
(1) Bàng yêu: yêu tinh cua
(2) Hà yêu: yêu tinh tôm
(3) Ngư yêu: yêu tinh cá