{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 199: Lại thêm một người đội nồi.

Mãn Môn đều Là Phản Diện Hắc Hoá, Chỉ Có Tiểu Sư Muội Là Hài Hước

Vị Tiểu Hề 1596 Chữ 08/03/2025 13:15:35

Đệ tử Thanh Huyền Tông và đội cổ vũ đều vô cùng vui sướng, mọi người ôm lẫn nhau, cũng nhau hò hét, giải phóng áp lực trong lòng, vui sướng reo hò bốn phía.

Tất cả đệ tử Thanh Huyền Tông đều dùng hết sức lực trong Võ Hội Đỉnh Phong lần này, trong ba tháng gần đây, người khác nói chuyện phiếm bọn họ tu luyện, người khác xem thi đấu bọn họ tu luyện, người khác ngủ bọn họ tu luyện, bọn họ tu luyện từng phút từng giây, chính là bởi vì không muốn kéo chân sau đồng môn.

Buổi tối hôm đó, trên Thanh Lan Phong, cùng nhau uống rượu, cùng nhau đồng ý nguyện vọng Thanh Huyền Tông bá bảng, mỗi người đều suy nghĩ và thực hiện vô cùng nghiêm túc.

Đến lúc này nhận được vinh quang và huy hoàng, nỗ lực hết sức thực hiện lời hứa, bọn họ rốt cuộc có thể nghỉ ngơi một trận, có thể nói một câu thật lớn, Thanh Huyền Tông mạnh nhất!

Đệ tử Thanh Huyền Tông bọn họ không bao giờ cần phải rèn luyện giống như tán tu, không cần phải bị xem thường hay bắt nạt, không cần giấu giếm không dám báo danh hào.

Bọn họ có hậu thuẫn, Thanh Huyền Tông của bọn họ siêu siêu mạnh!

Thấy ba tấm bia đá trên võ đài chậm rãi nâng lên, phía trên cùng nhau đổi sang lần xếp hạng gần nhất, tên của bọn họ cùng nhau xuất hiện trên bia đá.

Giải nhất tổ cao cấp, Bùi Lạc Bạch, Thanh Huyền Tông.

Giải nhất tổ trung cấp, Mục Tiêu Nhiên, Thanh Huyền Tông.

Giải nhất tổ sơ cấp, Diệp Linh Lang, Thanh Huyền Tông.

Chữ khắc trên tấm bia đá lại lần nữa đốt cháy không khí toàn trường, lúc này Diệp Linh Lang bỗng nhiên phát hiện có người lạ tiến vào.

Cùng quay đầu lại với nàng còn có Lục Bạch Vi ở bên cạnh.

“La Diên Trung ngươi làm gì thế? Chỗ này là địa bàn của Thanh Huyền Tông, ngươi vừa nãy không phải đã quay về Liệt Dương Điện rồi sao? Vì sao lại quay lại? Chưởng môn nhà các ngươi nhìn thấy không phải sẽ phạt ngươi hay sao?” Lục Bạch Vi hỏi.

“Đừng nói nữa, chưởng môn nhà chúng ta hôm nay không biết là bị ai xúi giục, sư huynh vừa nãy mới thua Mục Tiêu Nhiên ở tổ trung cấp, vừa đi đã bị sư phụ mắng cho một trận, mắng đến nỗi đầu cũng muốn rơi, thật quá thảm, trước kia chưởng môn của chúng ta không có như vậy!”

Diệp Linh Lang ngẩn người, việc này nàng hình như có chút ấn tượng?

“Hắn bị mắng thì liên quan gì tới ngươi? Ngươi chạy tới đây làm gì?” Lục Bạch Vi lại hỏi.

“Sư huynh kia bị mắng đến nỗi đứng không vững, vì thế đã hứa hẹn với chưởng môn sẽ quay trở về Liệt Dương Điện bế quan một năm! Một năm đó! Nguyên một năm trời hắn không được ra ngoài chơi! Chưởng môn vừa nghe đã thấy vừa lòng, nếm được quả ngọt hắn dùng đôi mắt hình viên đạn nhìn về phía những đệ tử khác, sau đó những đệ tử khác cũng bị sợ, vội vàng hứa hẹn với chưởng môn!”

La Diên Trung vừa nói vừa sợ đến nỗi vỗ vỗ bộ ngực: “Nếu không phải ta chạy trốn nhanh, không biết lúc này sẽ đồng ý hứa hẹn lời hứa phát rồ nào của hắn, như thế làm sao mà được chứ! Cũng không biết chưởng môn học theo ai nữa, thật là đáng sợ!”

Lục Bạch Vi ghét bỏ liếc mắt nhìn La Diên Trung một cái.

“Xem ra đệ tử Liệt Dương Điện các ngươi đều không nỗ lực chút nào, chỉ là bế quan thôi cũng muốn c.h.ế.t muốn sống, Thanh Huyền Tông chúng ta đều là chủ động xin bế quan!”

“Hả?” La Diên Trung vô cùng ngạc nhiên: “Thanh Huyền Tông các ngươi là do chưởng môn ép buộc hay sao?”

“Không phải, chỉ là ai không bế quan ai không rảnh thì phải phụ trách đem tiểu sư muội của ta ra ngoài chơi.”

Sau khi La Diên Trung sửng sốt một lúc lâu.

“Vậy thì thật ra bế quan cũng tốt, ít nhất là trái tim cũng được bảo vệ.”

Hắn vừa nói xong, đột nhiên ở võ đài truyền đến một tiếng động không lớn không nhỏ.

“Ằm” một tiếng, giống như là tiếng mở ra cái gì đó.

Mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy trên võ đài không không biết từ khi nào dâng lên một quả minh châu màu lam vừa to vừa sáng, minh châu vỡ vụn, linh khí nồng đậm bên trong cùng ánh sáng lấp lánh nháy mắt tràn đầy toàn trường, mang không khí trong hội trường lại một lần nữa lên đỉnh điểm.

“Thất thần làm gì! Đó là linh khí châu! Mỗi lần võ hội đỉnh phong kết thúc, minh chủ đều mở một quả cho đệ tử toàn trường! Đây chính là đại phúc lợi mà mỗi năm đều chuẩn bị. Mau hấp thu đi!”

La Diên Trung vừa nhắc nhở, các đệ tử Thất Tinh Tông lập tức giống với các đệ tử khác ở đây, bắt đầu toàn lực hấp thu linh khí đang tràn tới.

Không thể không nói, linh khí này là tinh hoa của Cửu Hoa Sơn, hít một hơi là thể xác và tinh thần đều thoải mái, hút hai hơi là muốn bay lên thành tiên, hút ba hơi là thăng thiên tại chỗ.

Linh khí của minh châu đến mau, đi cũng mau, ở giữa có thể hấp thu bao nhiêu đều nhờ vào thực lực cá nhân.

Toàn bộ Võ Hội Đỉnh Phong kể từ thời khắc này đã kết thúc, mọi người sôi nổi rời sân.

Đệ tử Thanh Huyền Tông cũng chuẩn bị rời đi, lúc này Nhậm Đường Liên lại lần nữa gọi Diệp Linh Lang lại.

“Các sư huynh sư tỉ chờ muội một chút, hắn còn thiếu muội một thứ, muội lấy rồi sẽ trở về.”

Sau khi nói xong, Diệp Linh Lang chạy tới trước mặt Nhậm Đường Liên, ngoan ngoãn chờ hắn thực hiện hứa hẹn, cho mình một đại lễ.

Nhậm Đường Liên nhìn cô gái nhỏ trước mắt đang giả vờ ngoan ngoãn, đôi mắt liên tục chớp chớp chờ được khen, nhịn không được nở nụ cười.

“Còn nhớ rõ lúc trước ta đã đồng ý ngươi, ngươi chỉ cần đoạt giải nhất sẽ cho ngươi một phần lễ lớn đúng không?”

Diệp Linh Lang gật đầu như đảo tỏi, nếu không phải vì việc này nàng cũng không tích cực như thế mà chạy tới.

“Ngươi thiên tư thông minh, tu luyện chăm chỉ, ta rất thích.”

???

Không cần ngươi thích, khen thưởng đi thôi, nhanh lên.

“Ta quyết định thu ngươi làm đồ đệ!”

!!!

Lão già thối này, hắn muốn tay không bắt sói!

“Minh chủ, con người của ta kiến thức hạn hẹp, không thích hư danh, có thể đổi phần thưởng khác được không? Ta muốn bảo vật, nếu không được thì xin ngài lấy linh thạch cho ta cũng được, việc thu đồ đệ này ngài vẫn là để lại cho người có duyên đi, ta chỉ sợ sẽ làm ảnh hưởng thanh danh của minh chủ, ngài vẫn không nên rơi xuống bùn với ta!”

Nhậm Đường Liên sửng sốt một chút, sau đó cười ha ha.

“Ngươi làm đệ tử của ta, nếu có tài nguyên tự nhiên ta sẽ cho ngươi, còn thanh danh, ngươi làm sao có thể gây ảnh hưởng đây?”

Diệp Linh Lang vừa thấy người này căn bản là không thành tâm tặng thưởng cho mình, nàng liền nhận ra bánh ngon không từ trên trời rơi xuống, vì thế chuẩn bị xoay người trốn đi.

Nhưng mà nàng vừa mới xoay người lại phát hiện cả người mình không động đậy nổi, không thể động đậy được, không biết hắn động tay chân từ khi nào.

“Linh Lang, ngươi xem, vừa nghe thấy sẽ làm đệ tử của ta, đã cao hứng đến nỗi không bước nổi chân rồi.”

“Minh chủ, ta có sư phụ rồi!”

“Một sư phụ có thể có nhiều đệ tử, một đệ tử cũng có thể có nhiều sư phụ, hắn dạy của hắn, ta dạy của ta, chúng ta không xung đột lẫn nhau đúng không?”

“Minh chủ, không nên làm khó người khác đâu! Ta không thích bị quản giáo.”

“Vì thế nên ta mới thích quản, thực lực của ngươi không tầm thường, thiên tư thông minh, cần phải được dạy dỗ chính xác mới không đi nhầm đường!”

“Minh chủ, ngài đang nói gì thế? Thanh Huyền Tông chúng ta là danh môn chính phái, ta là một đệ tử theo chính đạo, làm sao có thể đi nhầm đường được?”

“Sư huynh sư tỉ của ngươi còn đang đợi ngươi đấy, có suy nghĩ lại một chút để có thể nhanh trở về một chút không?”

Lão cáo già này, nếu hôm nay không đồng ý với hắn, hắn tuyệt đối sẽ không tha cho mình rồi!

Làm gì chứ, thiên phú tốt, tâm địa xấu, sẽ đi đường xấu lại chẳng phải là nàng!

Hắn mặc kệ Hách Liên Phóng, mặc kệ Diệp Dung Nguyệt, lại đi quản một người đường đường chính chính như nàng làm gì chứ?

Hai người đứng tại chỗ, nhìn nhau một lúc lâu, cuối cùng vẫn là Diệp Linh Lang thỏa hiệp.

Thôi được, còn không phải thêm một người đội nồi hay sao? Hắn tự nguyện xung phong, nàng khách khí với hắn làm gì?

Sưu Tầm, 08/03/2025 13:15:35

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :