{{ msgSearch }}

Chương 118: Vượt lên

Loạn Thế Cường Sinh (c)

ĐoànThanh 2066 Chữ 17/12/2024 19:24:08

Chương 118: Vượt lên

Phốc!

Chớp mắt một cái, thân ảnh Cao Phong từ phía sau đã vọt lên trước, giơ tay đánh thẳng về thân ảnh đỏ hồng kia. Nhưng mà hắn vừa đi lên, cũng lập tức nhận ra thân ảnh kia lúc này cũng xuất quyền ngược lại với hắn.

Hai bên lại lần nữa đối chiến, lần này Cao Phong không trì hoãn nữa, cứ liên tục xuất quyền, liên tục dùng thần lực trong người mà chấn nh·iếp đối phương.

Trải qua hơn trăm hiệp đấu, cuối cùng hai bên mới tách ra thêm lần nữa. Vẻ mặt Cao Phong nhìn chằm chằm vào thân ảnh đỏ hồng phía trước, mồ hôi nhễ nhại chảy xuống cằm hắn.

Sinh lực trong người Cao Phong thoáng cạn đã đầy lại ngay tức khắc, đây là nhờ sức mạnh đáng sợ của loại sinh mệnh hắn đang mang. Ánh mắt Cao Phong lại hiện lên sát ý, hướng tầm nhìn về phía thân ảnh đỏ hồng đối diện.

Trái lại với hắn, thân ảnh kia vẫn đứng đó chờ đợi, giống như một pho tượng mà trở lại tư thế bất động. Nó không có khuôn mặt, khắp người chỉ như một pho tượng sống, cứ đứng trơ trơ ra nhìn hắn.

Một màn này khiến Cao Phong có chút hoảng sợ, hắn cũng nhận ra lần kiểm tra này của hắn khó khăn tới cỡ nào. Tự mình đánh với chính mình, mỗi lần vung quyền mỗi lần vận lực, lại đều giống nhau như đúc, vậy có cách gì có thể phân thắng bại.

Chỉ có thể là trong lúc giao đấu, thực hiện việc đột phá, một bước tiến tới, vượt lên trên sức mạnh của bản thân hiện tại.

Cao Phong thoáng suy nghĩ qua điều này, nhưng đôi mắt lại có sự phiền muộn hiện hữu. Bởi vì muốn không không mà đột phá, vượt qua bản thân mình, tự khắc một vết nứt trên viên sinh mệnh sẽ là thử thách rất khó.

Nhưng mà ngay khoảnh khắc này, Cao Phong biết bản thân không còn sự lựa chọn, cho nên dù có khó đến mấy hắn đều phải thử.

Bước chân của hắn chợt động, thần lực trong người cuộn trào, lại lần nữa triển khai công kích.

Cùng lúc này, ở bên ngoài tòa kiến trúc kiểm tra, bỗng từ đâu có thêm một người nữa vừa mới đi tới. Kẻ này là học trò của bờ Tây tông môn Thất Huyết, cũng mang cái danh thiên tài hiếm có trong giới Thiên Sinh giả.

Hắn sở hữu một loại thể chất đặc biệt, làm ít mà được nhiều, cho nên chỉ cần chút ít thời gian thì tu vi đã đạt đến đại cảnh Tâm Đức. Loại thể chất này, được biết tới với tên gọi là thể Sinh Nhuận.

Tên này đi tới đây vì nghe nói có người kiểm tra, cho nên cũng muốn xem thử một chút. Vừa mới đi vào chỗ này, đã phát hiện ra có người đến trước mình, liền đảo mắt nhìn sơ một cái.

Hắn nhận ra người đang ngồi ở kia, cho nên bước chân chậm rãi mà đi tới trước chỗ ngồi của người học trò bờ Đông đã tới nãy giờ kia, bỗng nhiên lên tiếng nói.



“Văn Khang, ngươi chẳng lẽ muốn chiêu mộ người này về bờ Đông của ngươi sao? Không lẽ là vì đại hội thường niên giữa hai bờ chúng ta!”

Người đang ngồi kia vừa nghe câu nói này, liền liếc mắt nhìn lên, cũng không có lập tức đáp lại.

Thấy tình hình như vậy, tên mới tới kia chỉ thầm lắc đầu, cũng không có biểu hiện gì mà bước tới bên cạnh ngồi xuống.

“Ngươi đừng có phí công sức mà ngồi đây chờ nữa, ta nghĩ ngươi cũng có lòng muốn trợ giúp bờ của mình, nhưng mà chắc hẳn người trong kia cũng sẽ không còn mạng mà trở ra đâu!” Người này ngồi xuống lại nói.

“Ngươi và ta cược không, Thái Học!” Người tên Văn Khang đáp lại.

Người vừa mới ngồi xuống kia nghe được thì sững sờ, hắn không ngờ tên học trò bờ Đông này lại cả gan nói tới thế. Không biết là bằng vào cách gì, hay chỉ với cảm giác mà tên này lại dám đưa ra yêu cầu cá cược như vậy.

“Cược sao, ngươi muốn cược gì, hai mươi khối kim sinh trung phẩm, ngươi dám không!” Người được gọi Thái Học kia nhếch miệng đáp.

“Được, ngươi điền vào đây!” Văn Khang nói xong, liền ném một tờ giấy qua người bên cạnh.

“Thật sao!” Thái Học có chút giật mình, cũng nhanh chóng cầm tờ giấy mà nói.

“Được rồi, để rồi coi, ta và ngươi ai sẽ thắng!”

Hắn vừa ký xong, lại ngồi ngửa ra, nhìn tới người bên cạnh thì như nhớ lại chuyện cũ, không nhịn được nói.

“Nhớ lại ngày đó, tên Triệu Khai cũng giống như ngươi bây giờ vậy,...”

“Đừng nhắc tới hắn!” Văn Khang khẽ nói.

“Được thôi, không nhắc thì không nhắc vậy!”

Trở lại bên trong tòa kiến trúc, nơi Cao Phong đang thực hiện kiểm tra kia, hắn vẫn đang không ngừng xung đột với thân ảnh màu đỏ hồng mô phỏng của mình.

Hai bên t·ấn c·ông không ngừng nghĩ, khiến không gian bị thanh âm của quyền cước v·a c·hạm, kèm theo thần lực phát ra làm cho méo mó dị thường.



Từng trận âm thanh ầm ầm cứ liên tục kéo dài, nếu có người ở trong này chứng kiến, sợ rằng cũng sẽ bị chấn động của hai cái thân ảnh này khiến cho đầu óc điên đảo, phát điên mà c·hết.

Rõ thấy, tay chân của Cao Phong không có lúc nào dừng lại, điên cuồng công kích về phía trước, từng đợt sấm chớp từ tay hắn cứ liên tục hiện thế, đây chính là uy năng của thuộc tính lôi mà hắn hấp thụ.

Tuy cường đại là vậy, nhưng thân ảnh bắt chước hắn cũng không có khác, cho nên cứ đánh mãi một hồi lâu, rốt cuộc một canh giờ đã qua nhưng Cao Phong vẫn chưa tạo ra được bước tiến khác.

Tinh thần Cao Phong chấn động, lúc này mới hiểu được điểm khó khăn của bài kiểm tra lần này. Bởi vì nếu là một canh giờ trước, khi hắn tạm dừng thì thân ảnh kia cũng tạm dừng theo, giống như chờ hắn ra đòn thì mới ra đòn phản lại.

Nhưng giờ đây, khi Cao Phong vừa mới chậm một nhịp, lập tức thân ảnh đỏ hồng kia liền lao tới mà nện quyền vào mặt hắn.

Ngay khoảnh khắc trước, khi Cao Phong thử dừng lại một lần nữa, liền bị một cỗ uy lực đánh thẳng vào ngực, hất bay hắn va mạnh vào vách tường phía sau.

Trải qua khoảnh khắc này, Cao Phong mới thật sự hiểu được vấn đề nghiêm trọng đang diễn ra, nếu hắn không tìm cách kết thúc sớm, thì sinh lực trên người hắn cũng sẽ cạn kiệt.

Tuy nói hắn hồi phục rất nhanh, Cao Phong cũng không biết sao lại vậy, nhưng mà có nhanh tới mấy thì cũng có lúc không kịp hồi phục. Nếu lúc đó mà bị công kích, chắc chắn rằng cơ thể sẽ bị tổn hao không ít.

Một lần, hai lần thì còn chịu được, nhưng cứ nếu cho việc đó tiếp diễn nhiều lần, hậu quả mà Cao Phong nghĩ tới chính là hắn phải nằm ở đây.

“Ta... ta phải tìm cách khắc vết nứt trên viên sinh mệnh, mau mau kết thúc thứ này!” Cao Phong thầm nghĩ.

Vừa mới đứng dậy, đột nhiên lại thấy thân ảnh đỏ hồng kia lao tới, bàn tay tụ thần lực màu vàng, giống như đang nắm giữ ngôi sao mà đánh vào hắn vậy.

Cao Phong bắt trọn khoảnh khắc, ngay lập tức xoay người né đi. Hắn đạp chân vào vách tường, mượn đà vọt tới dùng một quyển đánh thẳng vào thân ảnh đỏ hồng kia.

Ầm!

Hai bàn tay ngay lập tức v·a c·hạm, rõ ràng là thân ảnh kia cũng bắt nhịp được với hắn mà phản đòn. Lập tức hai bên có hai tràn thần lực xung kích, tỏa ra hào khí ngập cả không gian nơi đây.



Ánh mắt Cao Phong hiện lên một vẻ quyết liệt, vẫn đang không ngừng gia tăng thêm thần lực, mượn tác động này để kích phát sinh mệnh đột phá.

Bên trong viên sinh mệnh của hắn, phù văn không ngừng tỏa sáng, tiếng boong boong của thân ảnh nhỏ đứng trên viên sinh mệnh gây nên, có ánh búa đập xuống liên hồi.

Hành động này đã được lập đi rất nhiều lần, trên thanh búa còn được hội tụ lôi lực mà giáng xuống, nhưng vỏ sinh mệnh vẫn không có khắc nào xoay chuyển.

Mà thân ảnh đứng trên viên sinh mệnh kia cũng không khác gì Cao Phong ngoài này, cũng liên tục nện búa, hết búa này tới búa khác, muốn cưỡng ép tạo ra một vết nứt trên viên sinh mệnh.

Giờ khắc này, toàn thân Cao Phong như được tạo từ thần năng, sinh lực trong người phát tiết nhiều tới nỗi bao bọc cả người hắn, không thấy rõ cơ thể vật chất ở đâu.

Cao Phong hét lên một tiếng lớn, dùng tay đẩy mạnh một cái, khiến cho xung lực bị chệch hướng, lập tức có t·iếng n·ổ phát ra.

Ngay dưới chân của hắn, lớp sóng xung lực liên tục cuộn vào, khiến cho áo quần và tóc tai của Cao Phong bay hết cả lên, mồ hôi cùng máu huyết rơi xuống cũng ngay lập tức bị bay đi.

Hết tất cả màn này, đều biểu hiện cho sự cường đại của Cao Phong, thể hiện được hắn mạnh mẽ tới cỡ nào. Bởi vì đứng trước mặt hắn là mô phỏng hắn, nhưng hắn lại không tài nào đánh bại được.

Điều này khiến cho Cao Phong vừa giận mà cũng vừa vui, khi hắn được đứng ở góc độ khác quan sát chính mình, từ đó rút ra rất nhiều bài học, có thể khắc phục cho cách thức ra đòn.

Nhưng mà hắn vẫn chưa tìm cách gì có thể chiến thắng chính mình, cho nên cơ thể cứ liên tục có tiếng răng rắc vang lên, chính là báo hiệu cho việc bị trận chiến này bào mòn.

Mà ngay khi thân ảnh đỏ hồng kia bị hất văng ra, lại một lần nữa công kích tới trước. Hai bên lần nữa so quyền với nhau, thân ảnh nhanh nhẹn đảo qua, nhanh tới nỗi liên tục để lại hư ảnh phía sau.

Cứ liên tục nhận quyền và trả quyền như vậy, Cao Phong dần dần cảm thấy sự bất lực ngày một dâng lên. Hắn vẫn cố sức, muốn mượn xung lực từ trận chiến để kích phát sinh mệnh, nhưng quả nhiên như hắn nghĩ là rất khó.

Ầm!

Hai bên một lần nữa v·a c·hạm đối chiến, lần này lại là hai cánh tay trực tiếp so chiêu với nhau, giữ một thế cân bằng tới hoàn mỹ. Hào khí từ hai thân ảnh tỏa ra dày đặc, trực tiếp đối chọi với nhau, tạo nên xung lực bị dồn nén tới mức xuất hiện vết nứt.

Trong tâm trí của Cao Phong lúc này, đã không còn suy nghĩ nào có thể hiện thêm nữa, chỉ có một ý chí muốn chiến thắng kẻ trước mắt. Hắn nhất định phải vượt qua được chuyện này, bởi vì chỉ có như vậy mới giúp hắn có thể tìm được cách cứu lấy Phạm Bá.

“Không kẻ nào có thể cản đường ta!!!” Cao Phong hét lớn.

Giờ phút này viên sinh mệnh của hắn liên tục sôi trào, nó không ngừng chuyển hóa sinh khí, đưa sinh lực bù đắp vào chỗ đã bị tiêu hao. Hào quang từ viên sinh mệnh tỏa ra, một thứ ánh sáng thần thánh, mang đến uy năng vô cùng huy hoàng.

Thân ảnh trên viên sinh mệnh cũng đang không ngừng đập búa, cũng không còn suy nghĩ gì khác, chỉ muốn tạo ra vết nứt trên viên sinh mệnh kia.

Một búa không được thì mười búa, mười búa không được thì một trăm búa, một trăm búa không được thì phải đập cho tới khi nào nó vỡ ra, tạo ra thành tích mới thôi.

Sưu Tầm, 17/12/2024 19:24:08

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện