{{ msgSearch }}

Chương 116: Mười hai thế lực

Loạn Thế Cường Sinh (c)

ĐoànThanh 2035 Chữ 12/12/2024 19:52:52

Chương 116: Mười hai thế lực

Phía Nam đại lục Chu A, nơi đây là vùng đất có mật độ các thế lực cát cứ nhiều nhất trên mảnh đại lục này, tạo nên một thế cục cực kỳ hỗn loạn.

Ở phía Nam này đất rộng người đông, sinh khí vô cùng dồi dào, cho nên các thế lực mọc lên như nấm sau mưa, hình thành nên rất nhiều cục diện rối ren.

Trong suốt chiều dài lịch sử, mảnh đất này đã chứng kiến không biết bao nhiêu cuộc chiến giữa các thế lực đó, tạo nên gió tanh mưa máu không sao tả hết.

Nhưng mà thời gian loạn lạc đó cũng đã đi qua, từ trong tro tàn xuất hiện mười hai thế lực mạnh nhất, hình thành nên mười hai mũi nhọn mà chi phối khắp toàn bộ lãnh thổ phương Nam.

Đầu tiên phải nói đến ngũ đại tông môn, là những tông môn mạnh nhất, hình thành nên năm thế lực chiếm cứ năm vùng đất riêng biệt.

Mỗi một vùng đất do những tông môn này quản lý, còn có những tông phái hay những gia tộc phụ thuộc, chịu đứng dưới bóng của các tông môn này để mà bảo toàn cục diện.

Năm tông môn này gồm có những tông đó là Thất Huyết, Phù Nam, Hải Đường, Hạ Long, Ma Linh được xưng tụng là Ngũ Đại Tông Môn, tựa như năm con rồng trấn giữ long mạch trên mảnh phía Nam đại lục này.

Ngoài năm tông môn này ra, còn có những thế lực khác cũng mạnh không kém, đều ngự trị trên một vùng đất rộng lớn mà xây dựng thế lực của riêng mình.

Phải kể đến một trong những thế lực đáng gờm nhất, tự xưng chúa một phương, đó là hai chúa là chúa Bầu và chúa Hẩu, cai quản hai vùng đất Bầu Quang và Thần Hẩu.

Hai vị chúa này nghe đồn là anh em với nhau, chẳng biết lý do gì mà lại tách ra thành lập nên thành phủ, tự xưng danh chúa mà đối chiến liên miên như vậy.

Kế tiếp lại kể đến hai sơn cốc lớn là sơn cốc Thung Nham, sơn cốc Mạc Địa, đều là thế lực có tiếng tăm chẳng thua gì các thế lực đã được nhắc tới.

Mà không chỉ có vậy, ngoài các thế lực kể trên còn có ba đại giáo quan trọng khác, chính là giáo phái Nam Xương, Mạn Lục và Nguyệt Hồn.

Về phần Nam Xương và Mạn Lục thì không có quá nhiều thông tin, bởi vì đây là cổ giáo khá kín tiếng.

Tuy hai giáo phái này cai trị một vùng rộng lớn, cũng có xung đột với các thế lực khác, nhưng chẳng hiểu vì sao thông tin lại ít được phát tán ra bên ngoài.

Mà trái lại với Nam Xương và Mạn Lục thì Nguyệt Hồn lại có tiếng tăm nhiều hơn, bởi vì giáo phái này thường xuyên truyền bá tư tưởng trong giáo để chiêu mộ giáo chúng.



Nghe đồn rằng giáo phái này chính là một nhánh được tách từ giáo chính ở tận đại lục Trung Can, cho nên tuy là giáo phái mới thành lập, nhưng đã nhanh chóng lập uy, trở thành lực lượng ngang bằng với mười một thế lực còn lại.

“Đại lục Trung Can, hèn chi giáo này lớn mạnh như vậy!” Cao Phong ngạc nhiên lên tiếng.

Hắn đang cùng với Thiết Thiệt ở trong một tòa thành lớn, mà nơi họ đang đứng chính là thư viện lớn nhất ở đây.

Tuy Thiết Thiệt đã kể cho Cao Phong nghe rất nhiều thông tin về vùng phía Nam này, nhưng bởi vì trí nhớ của nó cứ dở dở ươn ươn, nên để cho chắc chắn thì Cao Phong vẫn quyết định tìm những loại sách cổ để tìm hiểu thêm một số điều.

Hắn từ nãy tới giờ vẫn đang say sưa nghiên cứu về mười hai thế lực lớn nhất của khu vực phía Nam, vừa nghe nói tới đại lục Trung Can thì lại ngỡ ngàng.

Đã có nhiều lần Cao Phong nghe những người bên cạnh nói đến đại lục ở phía Bắc, nhưng mà hắn cũng không quan tâm lắm.

Chỉ có một điều mà ai cũng nói giống nhau, chính là tiềm lực đại lục Trung Can rất mạnh, được chia thành ba vùng đất do ba quốc gia lớn cai trị, là nước Đại, nước Ngô, và nước Triệu.

Giờ đây khi nhìn thấy có giáo phái bắt nguồn từ đại lục Trung Can này, càng khiến cho Cao Phong có khẳng định hơn nữa.

Bởi vì chỉ cần một nhánh của giáo phái kia, đã có thể lập nên một thế lực lớn ở phía Nam, điều đó càng chứng minh rằng giáo chính kia ở Trung Can là thế lực kinh khủng cỡ nào.

Cao Phong chỉ suy nghĩ một chút, lại đọc tiếp sự phân bố của các thế lực này ở vùng phía Nam. Nếu như cho một người đứng giữa trung tâm khu vực phía Nam, nhìn ra bốn phía thì có thể hình dung sơ bộ như thế này.

Phía Tây của khu vực phía Nam sẽ là nơi tọa trấn của Ngũ Đại Tông Môn, mỗi một tông đều nắm một vị trí quan trọng hướng ra phía thềm lục địa, cho nên họ cũng đảm nhận luôn vai trò trấn giữ yêu thú từ thềm lục địa t·ấn c·ông vào.

Còn ở vùng trung tâm phía Nam chính là nơi tọa trấn của hai vị chúa Bầu và chúa Hẩu, hình thành cục diện bên phía Đông là chúa Bầu mà bên phía Tây là chúa Hẩu.

Nếu tiếp tục di chuyển một chút về phía Tây Nam của khu vực này, sẽ tiếp tục tới với vị trí của giáo phái Nguyệt Hồn. Vị trí của giáo phái này rất gần với khu vực của chúa Hẩu, cho nên đôi khi cũng có ảnh hưởng chút ít.

Tiếp theo lại di chuyển về hướng Nam, sẽ là nơi tọa trấn của hai sơn cốc nổi tiếng nhất, chính là Thung Nham và Mạc Địa.



Về phần hai cổ giáo còn lại là Nam Xương và Mạn Lục thì tông chủ của hai cổ giáo này chọn khu vực xa ở phía Tây mà tọa trấn.

Có thể nói vị trí của bọn họ so với mười thế lực còn lại là xa nhất, cho nên rất ít khi có tin tức thì từ đó mà truyền tới đây.

Sau khi đọc qua hết sơ lược về các thế lực ở phía Nam, Cao Phong liền thở dài một tiếng mà đóng quyển sách lại. Hắn suy nghĩ một hồi, lại giống như đang muốn nói gì đó.

“Được rồi, nắm sơ qua về các thế lực vậy là đủ, chúng ta di chuyển thôi, chắc chỉ còn một ngày đi đường nữa là tới khu vực của Thất Huyết!” Cao Phong lên tiếng nói.

Ngay sau đó hắn liền rời khỏi nơi đây, tiếp tục chặng cuối của việc đi đến tông môn Thất Huyết kia. Cao Phong ước chừng sẽ mất thêm một ngày nữa sẽ tới được đó, bởi vì hắn sau khi di chuyển đường dài cũng đã nắm được tốc độ của mình.

Tốc độ hắn dùng thuyền bay hiện tại tuy chưa được nhanh lắm, nhưng so với tốc độ phi hành thông thường thì lại đạt hiệu quả hơn nhiều.

Mà một phần cũng nhờ trên đường đi này, Cao Phong cũng lo tập trung mà tu luyện. Hiện tại Thái Hư công của hắn cũng đạt tới tầng ba, Thái Hư Hóa Cảnh cũng đã lên một tầm cao mới, có thể mô phỏng nhiều dạng nhân ảnh đa dạng hơn.

Bởi vì vậy mà tu vi của hắn cũng tăng vọt, nếu không có gì bất thường thì Cao Phong nghĩ việc hắn khắc được thêm khe nứt mới trên viên sinh mệnh cũng sẽ nhanh chóng diễn ra.

Cao Phong bước tới cổng thành thì lấy thuyền bay ra, trực tiếp bước lên mà dẫn động sinh lực đi vào trong thuyền, vọt nhanh bay lên không trung.

Chỉ sau một ngày bay tiếp theo, cuối cùng hắn cũng đã đi vào địa phận của vùng đất Thất Huyết. Nơi đây sinh khí quả nhiên nồng đậm, hèn gì tu sĩ ở đây lại được sản sinh ra nhiều như vậy.

Hắn đi tới gần phụ cận của tông môn Thất Thuyết, tùy ý chọn môn thành trì nào đó để mà nắm bắt thông tin.

Trên đường tới đây thì Cao Phong cũng đã tìm hiểu qua, tông môn Thất Huyết này không có quy định về việc tuyển chọn học trò, cho nên bất cứ lúc nào cũng có thể tới mà xin gia nhập.

Điều kiện gia nhập duy nhất, chính là việc phải trải qua một bài kiểm tra, nhưng mà kiểm tra gì thì Cao Phong lại không nắm rõ. Bởi vì hắn nghe người ta nói, mỗi lần đều là những bài kiểm tra khác nhau, nhưng có điểm chung là vô cùng khắc nghiệt.

Người trải qua thì lại không nói cho kẻ khác biết, còn những người không vượt qua được thì đương nhiên cái giá phải trả là tính mạng của họ.

Cho nên tuy rằng tông môn Thất Huyết không có quy định thời gian cho việc tuyển chọn học trò, nhưng mà cũng không có mấy người muốn gia nhập, bởi vậy mà con đường đi lên tông môn này rất vắng.

Cao Phong đang bước lên đó, hắn muốn thực hiện kế hoạch của mình, nên khẳng định bước đầu tiên phải vào được tông môn kia.



Hắn nhất định phải đi qua được bài kiểm tra vào tông, đó chính là ý nghĩ mà Cao Phong sau khi nghe sơ qua thông tin của Thất Huyết đã nghĩ tới.

Bước chân Cao Phong không nhanh không chậm, dáng vẻ hiên ngang, như được gió xuân bồi thêm sức mạnh mà tự tin vô cùng.

Hắn đi lên trước cổng vào tông môn, liền có một người chặn lại trước mặt mà hỏi.

“Đi đâu!”

Người này mặc bên ngoài là áo giáp với những đường nét rất chắc chắn, thoạt nhìn còn hiện lên đôi chút vẻ dữ tợn. Hắn ta thấy Cao Phong đi tới thì chặn lại, đưa tay ra phía trước.

“Ta tới để gia nhập vào đây!” Cao Phong nói, cũng không quên đưa tay hành lễ vô cùng cung kính.

“Vào đây, vào Thất Huyết sao?” Người đằng trước hỏi lại.

“Đúng vậy!”

Vừa nghe Cao Phong nói vậy, người trước mặt này liền dùng ánh mắt dò xét mà đảo một vòng khắp người Cao Phong.

Hắn ta vừa dùng mắt thường vừa dùng thần thức, phát hiện đây chỉ là một tên tán tu với tuổi đời ngoài ba mươi, tu vi cũng chỉ đạt đến Cường Thể sơ kỳ thì nét mặt cũng liền giãn ra mà thở dài.

Mà Cao Phong hiện tại lại không có biểu hiện gì, bởi vì hắn chắc chắn với tu vi không quá cao của người trước mặt, hiển nhiên là không nhận ra thuật pháp ngụy trang mà hắn đang thi triển.

Theo như lời Đăng Quân nói, loại bí thuật này là vô địch trong thuật ngụy trang, khiến cho Cao Phong cũng phần nào yên tâm hơn.

Tuy vậy hắn vẫn cứ có nỗi lo lo, không dám nhìn lên mà vẫn tỏ ra cung kính đưa tay ra trước hành lễ với người đàn ông trước mặt.

Sau một lát lại trôi qua, cuối cùng lại thấy tên này cười lên một cái mà nói. Có lẽ hắn đã dò xét hết người của Cao Phong mà không nhìn ra gì bất thường, cho nên mới tỏ ra vẻ như vậy.

“Haha, ngươi là người đầu tiên trong năm nay tới đây đó, vào đi, hoan nghênh ngươi!”

Hắn ta nói xong, liền dùng truyền âm mà phân phó một người gần đó ra thay hắn, còn bản thân hắn sẽ đích thân dẫn dắt Cao Phong đi. Có lẽ tên này trực ở đây, chính là đảm nhiệm vai trò tiếp dẫn và đưa họ đến chỗ diễn ra kiểm tra học trò.

Sưu Tầm, 12/12/2024 19:52:52

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện