Thứ hắn nhìn thấy nhiều nhất hôm nay đều là quỷ hồn. Hỏi còn có người sống không?
Những quỷ hồn này đều nói không có.
Nếu như những hồn phách kia cầu xin hắn giúp đỡ, không muốn thân thể mai táng ở chỗ này.
Phương Minh Húc cũng sẽ giúp đỡ, tìm kiếm những t.h.i t.h.ể bị vùi lấp.
Hiện tại đã rất khó có kỳ tích.
Nhưng mà, công cuộc tìm kiếm còn sẽ tiếp tục. Không buông bỏ bất kỳ một chút hy vọng nào.
Nhưng mà đối với Tần Dược mà nói thì đã không còn ý nghĩa.
Hắn đã biết kết quả.
Hắn lấy ngọc phù pha lê loại Đế Vương Lục ra, bên trong ẩn chứa Quỷ Vực.
“Thiên tai giáng xuống, tất không thể tránh, nhập vào Quỷ Vực của ta, vĩnh sinh bất diệt!”
Ngọc phù trong tay Tần Dược bộc phát ra một mảng ánh sáng màu xanh lục.
Ánh sáng này đang chỉ dẫn vô số hồn phách trôi nổi.
Những linh hồn vốn dĩ đang mê mang, giờ phút này giống như là tìm được nhà, ào ào tràn vào.
Linh hồn không có chấp niệm quá lớn đều tiến vào bên trong Quỷ Vực.
Trọn vẹn hơn sáu trăm hồn phách.
Không chỉ như thế, bên trong Quỷ Vực của Tần Dược lại lớn ra một chút.
Bản thân hồn phách mang quỷ khí, sau khi bọn họ gia nhập vào, Quỷ Vực đương nhiên là được mở rộng.
Nhóm hồn phách bình thường này có thể tự mình thành lập Địa Phủ, chịu sự cai quản của Dương Liệu Nguyên.
Tất cả linh hồn đều bị cuốn đi.
m khí của huyện Vọng Sơn lập tức được giảm bớt, tử khí cũng tiêu tán.
Có một loại cảm giác liễu ám hoa minh hựu nhất thôn(*).
(*)chỉ mắt nhìn thấy tình huống không còn đường tiến nữa, thì đột nhiên xuất hiện chuyển biến và hy vọng.
“Xong!”
Tần Dược thu hồi ngọc phù.
“Nơi này đã không cần chúng ta nữa, có thể đi rồi.”
“Tần đại sư, các người muốn rời đi sao?”
Mấy ngày nay, đám binh sĩ cứu viện đi theo bọn họ cuối cùng nhịn không được mà hỏi.
“Không sai!”
“Tần đại sư chờ một chút, tôi sắp xếp xe cho anh.”
Tuy bọn họ còn đang cứu viện, nhưng mà Tần Dược muốn đi, bọn họ cũng không thể ngăn cản.
Huống hồ, người đàn ông này.
Từ sau khi đi vào khu thiên tai, thật đúng là không ngủ không nghỉ.
Khiến cho bọn họ vô cùng kính nể.
Mà sau khi tin tức hắn muốn rời khỏi truyền ra, không ít binh lính đều tới tiễn hắn.
Cho tới bây giờ, Nhạc Viện Viện đi theo Tần Dược quay chụp, cũng ào ào chạy tới.
Mấy ngày nay, cô vẫn luôn đi theo Tần Dược, ghi chép hình ảnh hắn cứu người.
Nhưng mà hôm trước, cục đặc dị đi vào, sau khi nhìn thấy hình ảnh này liền cố ý cường điệu là không thể truyền ra.
Mặc dù có chút không cam tâm, nhưng mà Nhạc Viện Viện không muốn anh hùng vô danh.
Hôm nay internet vừa được khôi phục. Cô liền lập tức chạy tới.
“Tần đại sư, xin hỏi các người đây là muốn rời đi sao?”
Tần Dược cũng biết người phóng viên này, mấy ngày nay vẫn luôn ở bên cạnh phỏng vấn, ghi chép.
Hiện tại, mặt mày của cô cũng đang xám xịt.
Ở lai khu tai nạn là chuyện rất nguy hiểm, rất có thể sẽ xảy ra lần vùi lấp thứ hai.
Nhưng mà người phóng viên này lại một mực kiên trì. Ấn tượng của Tần Dược đối với cô rất tốt.
“Chúng tôi dự định đi, chuyện tiếp theo cũng không cần chúng tôi nữa!”
“Ba ngày này đúng là cám ơn anh, cống hiến nhiều như vậy vì Vọng Sơn, những người được anh cứu giúp kia sẽ không quên anh đâu! Cũng cảm ơn tất cả mọi người đã tình nguyện trợ giúp.”
Nhạc Viện Viện vội vàng nói thêm một câu.
Tần Dược gật gật đầu rồi nói: “Ừm, cô cũng về nghỉ ngơi sớm một chút đi, chú ý thân thể, tôi thấy cô có bệnh quấn thân, sau đó có thể sẽ bị cảm nhiễm, đừng quá gắng gượng.”
Tần Dược nhắc nhở một chút, sau đó bóp một pháp quyết, giúp Nhạc Viện Viện thi triển Thanh Khiết Thuật.
Nhạc Viện Viện lập tức cảm nhận được một trận nhẹ nhàng khoan khoái.
Cô vốn dĩ là có bệnh thận nhẹ.
Hai ngày này căn bản là không có môi trường vệ sinh, Nhạc Viện Viện vô cùng dày vò.
Nhưng mà loại bệnh này, quả thực là không cách nào nói ra.
Không nghĩ tới, thế mà bị Tần Dược nhìn ra. Đại sư đoán mệnh này ác như vậy sao?
Trong lúc nhất thời, sắc mặt của Nhạc Viện Viện lập tức đỏ bừng.
“Cảm ơn Tần đại sư, cảm ơn!” “Ừm, hẹn gặp lại!”
Sau đó, binh lính chạy tới cúi chào.
“Tần đại sư, xe đã chuẩn bị xong rồi, cục trưởng cố ý phân phó, để anh ở lại thành phố Trầm Sa nghỉ ngơi mấy ngày.”
Tần Dược lắc đầu, “Không cần đâu, trực tiếp đưa chúng tôi đến sân bay là được.”
“Không phiền phức!”
“A, vậy thì đưa tôi đến sân bay!” “Được, được thôi!”
Binh lính gật gật đầu. Lên xe.
Nhạc Viện Viện nói qua ống kính đối với phòng trực tiếp: “Cảm ơn anh hùng vô tư phụng hiến, cảm tạ binh sĩ nhân dân đã thay chúng ta tiến lên. Tiếp theo, chúng tôi sẽ đến bệnh viện tạm thời, xem xét quần chúng bị thương một chút.”
Bên trong phòng trực tiếp.
Số lượng người lúc này đang vô cùng khủng bố. 3 triệu.
Tương đương cứ 400 người trên đất nước thì lại có một người đang xem trực tiếp.
Đây là nhân số cùng online.
Nếu như tính nhân số tích lũy thì chỉ sợ sẽ vượt qua trăm triệu.
Những người này có người không phải là fan Tần Dược.
Nhưng sau khi nhìn thấy Tần Dược, đều là kinh động như gặp thần tiên.
“Vị này chính là Tần đại sư đã dự đoán động đất sao? Ông trời ơi, hắn đẹp trai như vậy à?”
“Nhìn thì còn rất trẻ tuổi!”
“Mạnh như vậy sao? Cục trưởng đều chiêu đãi hắn?”
“Nếu như anh mà cứu được nhiều người như vậy thì cục trưởng đương nhiên là sẽ tự mình khen ngợi.”
“Tần đại sư muốn đi rồi sao?”
“Tôi là fan cứng của Tần đại sư, Tần đại sư đoán mệnh rất chính xác. Hắn nói rằng tiếp theo không cần hắn ở chỗ này nữa, có phải là đại biểu cho việc, người có thể cứu ra đều cứu ra hết rồi hay không?”
“Không phải chứ, không còn người sống sót nữa sao?” “Không được từ bỏ hy vọng nha, mới ba ngày mà!”
“Tuy nói như vậy có chút khó chịu, nhưng mà ngay cả Tần đại sư đều đi rồi, tôi tin tưởng là không có hi vọng nữa đâu.”
“Các người hẳn là nghĩ như vậy, nếu không có Tần đại sư thì trận tai họa này sợ rằng sẽ c.h.ế.t càng nhiều người hơn. Đây chính là động đất xảy ra vào rạng sáng, ai sẽ đi dạo ở bên ngoài chứ, đều ở nhà cả!”