Dung Yên đã đọc kỹ báo cáo xét nghiệm đến ba lần nhưng cô vẫn không thể chấp nhận kết quả này.
Giang Ngự Hàn lấy báo cáo xét nghiệm từ tay cô, vẻ mặt bình thản mở lời:
“Anh đã biết rồi, anh và hắn ta không có quan hệ huyết thống, hắn ta là một kẻ phẫu thuật thẩm mỹ.”
Đúng vậy, báo cáo xét nghiệm rõ ràng viết Thời Thiếu Đình và Giang Ngự Hàn không có quan hệ huyết thống.
Dung Yên tự rót cho mình một ly nước lớn, cô cần chút thời gian để xoa dịu cảm xúc.
Nếu đúng là Thời Thiếu Đình cố tình phẫu thuật để giống Giang Ngự Hàn, cô thực sự rất muốn biết anh ta đã phẫu thuật ở bệnh viện nào mà hiệu quả lại tốt như vậy.
Uống hết ly nước, Dung Yên bắt đầu phân tích lý do tại sao Thời Thiếu Đình lại phải chỉnh sửa để giống Giang Thiếu đến vậy. Liệu có phải chỉ vì gương mặt của Giang Thiếu quá đẹp?
Dung Yên khẽ thở dài, cô nhận ra mình đã sống trong một bộ phim trinh thám.
Mỗi khi giải quyết được một bí ẩn, lại có một bí ẩn mới xuất hiện và lần này bí ẩn này chắc chắn sẽ rất khó giải.
Vấn đề là cô và Thời Thiếu Đình không quen nhau chút nào nhưng cô lại khá quen thuộc với Giang Ngự Hàn.
Dung Yên gửi tin nhắn cho Giang Ngọc Uyển và Giang Ngự Bạch. Giang Ngự Bạch rất bận, không thể ra ngoài ăn tối hay uống cà phê, bảo cô đến bệnh viện tìm anh.
Còn Giang Ngọc Uyển thì rảnh rỗi, lập tức đồng ý ăn tối cùng Dung Yên.
Nhìn đồng hồ, Dung Yên quyết định đến trước S Group, mang báo cáo xét nghiệm cho thư ký Hồ.
Tuy nhiên, thư ký Hồ đã hẹn cô ở quán cà phê đối diện S Group.
Sau khi đã hỏi qua trước, Dung Yên đến quán cà phê, gọi một ly cà phê cho mình và thư ký Hồ.
Cô chờ gần mười phút, đúng lúc nhân viên mang cà phê ra thì thư ký Hồ ngồi xuống chiếc ghế đối diện cô.
Thư ký Hồ sốt ruột nói:
“Mau đưa tôi báo cáo xét nghiệm nhanh đi.”
Dung Yên không vội vàng, cô từ từ đưa báo cáo xét nghiệm cho thư ký Hồ, hai tay cung kính.
Nhận báo cáo xét nghiệm, thư ký Hồ nhìn kỹ một lần nữa.
“Cái gì? Họ không có quan hệ huyết thống?”
Dung Yên gật nhẹ đầu:
“Đúng, họ không có quan hệ huyết thống. Thư ký Hồ, cô có cảm thấy khó chấp nhận kết quả này như tôi không?”
Thư ký Hồ đã uống xong ly cà phê, cô lại gọi thêm một ly nữa.
Cầm báo cáo xét nghiệm, thư ký Hồ lại xem thêm một lần nữa rồi nói với Dung Yên:
“Liệu có nhầm lẫn không? Họ giống nhau đến vậy, làm sao có thể không có quan hệ huyết thống?”
Dung Yên thẳng lưng, giọng điệu kiên quyết:
“Không thể nhầm lẫn được, tôi đã tìm một trung tâm xét nghiệm rất uy tín nên họ thật sự không có quan hệ huyết thống.”
Thư ký Hồ có vẻ suy nghĩ một chút:
“Vậy là chồng cô đã phẫu thuật thẩm mỹ.”
Dung Yên tức giận bảo vệ Giang Ngự Hàn:
“Chồng cô mới phẫu thuật thẩm mỹ á! Tôi thật sự rất muốn biết chồng cô đã phẫu thuật ở bệnh viện nào mà kết quả tốt như vậy?”
Thư ký Hồ lớn tiếng:
“Không thể nào, tôi quen Thời tổng gần mười năm rồi, anh ấy chẳng hề phẫu thuật thẩm mỹ.”
Rõ ràng, họ đã thu hút sự chú ý của những người xung quanh.
Dung Yên nuốt nước miếng, cô nhớ lại rằng mình đến đây không phải để cãi vã mà là để giải quyết bí ẩn.
Cô tin chắc Giang Ngự Hàn không hề phẫu thuật thẩm mỹ, vậy nên cô chỉ có thể nghi ngờ Thời Thiếu Đình mới là người đã chỉnh sửa.
Dung Yên thanh thản nâng ly cà phê lên, nhấp một ngụm rồi bình tĩnh nói với thư ký Hồ:
“Chúng ta không thể giải quyết được gì qua việc cãi vã. Nếu cô quen Thời tổng gần mười năm, vậy cô có ảnh chụp của anh ấy từ mười năm trước không?”
Không cần suy nghĩ lâu, thư ký Hồ đáp ngay:
“Không có.”
Dung Yên mỉm cười:
“Vậy cô tìm thử đi, chúng ta cần có bằng chứng để nói chuyện.”
Thư ký Hồ tự mãn nói:
“Tôi nhất định sẽ tìm được bằng chứng chứng minh Thời tổng chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ, anh ấy luôn đẹp trai như vậy.”
Dung Yên gật đầu:
“Tốt, vậy phiền cô chuyển báo cáo xét nghiệm cho Thời tổng, chúng ta sẽ liên lạc lại sau.”
Dung Yên rất tự tin rằng cô sẽ tìm ra bằng chứng trước thư ký Hồ để chứng minh Giang Ngự Hàn không hề phẫu thuật thẩm mỹ.
Dung Yên quản lý thời gian rất tốt, Dung Yên đúng giờ đến nhà hàng với Giang Ngọc Uyển vào lúc 6 giờ rưỡi.
Tuy nhiên, Giang Ngọc Uyển đã ngồi chờ cô sẵn rồi.
Đúng vậy, với tư cách là ngũ công chúa” được yêu chiều trong gia đình Giang, Giang Ngọc Uyển chưa bao giờ có thói quen trễ hẹn.
“Chị dâu, em đã gọi hai phần bít tết đắt nhất rồi, chị xem có muốn gọi thêm món gì không?”
Không cần nhìn thực đơn, Dung Yên lập tức lắc đầu.
“Không cần đâu, vậy là đủ rồi.”
Hai phần bít tết đắt nhất trái tim Dung Yên đã bắt đầu rỉ máu.
Lần này là cô chủ động hẹn Giang Ngọc Uyển đi ăn, mà cô lại là chị dâu của Giang Ngọc Uyển, dĩ nhiên cô phải là người thanh toán bữa ăn.
Nhưng cũng may, phần bít tết đắt nhất này thực sự rất thịnh soạn, bày đầy cả bàn.
Giang Ngọc Uyển nhấp một ngụm rượu vang, mỉm cười hỏi Dung Yên:
“Chị dâu, tự nhiên chị lại hẹn em đi ăn, có chuyện gì sao?”
Dung Yên vẫn cắt bít tết, thực sự cô có hơi đói.
Cô giả vờ hỏi một cách thản nhiên:
“Tiểu Uyển, em và anh ba lớn lên cùng nhau à?”
“Đúng vậy! Trước khi kết hôn với chị, anh ba cũng sống ở biệt thự cũ.”
Giang Ngọc Uyển không suy nghĩ nhiều mà trả lời ngay.
Dung Yên thầm nghĩ vậy thì tốt rồi.
Cô có thể chắc chắn rằng sau khi kết hôn với cô, Giang Ngự Hàn chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ.
Còn Giang Ngọc Uyển có thể xác nhận liệu trước khi kết hôn với cô, Giang Ngự Hàn có chỉnh sửa gì hay không.
Thấy Dung Yên đang cười, Giang Ngọc Uyển bỗng cảm thấy có chút bất an.
“Chị dâu, chị cười như vậy làm em hơi sợ đó.”
Dung Yên vẫn giữ nguyên nụ cười:
“Không có gì đâu, chị chỉ muốn hỏi em một chút, em có ảnh của anh ba từ mười năm trước không?”
Giang Ngọc Uyển đặt d.a.o nĩa xuống, vẻ mặt đầy vẻ nghi hoặc.
“Chắc là có đó. Nhưng chị dâu, chị muốn ảnh anh ba mười năm trước làm gì?”
Dung Yên khó khăn nuốt xuống ngụm nước bọt rồi nói:
“Chị chỉ tò mò muốn biết mười năm trước anh ấy trông như thế nào thôi.”
Giang Ngọc Uyển bật cười, lấy khăn giấy che miệng, rõ ràng là đang cười trộm.
“Chị dâu à, em thật sự ghen tị với chị và anh ba, tình cảm hai người tốt quá trời. Mười năm trước anh ba trông cũng không khác bây giờ là bao, chỉ là khi đó anh ấy đúng chuẩn một tiểu thịt tươi.”
Dung Yên lập tức nắm bắt trọng điểm trong lời của Giang Ngọc Uyển. Mười năm trước Giang Ngự Hàn trông không khác bây giờ là mấy.
Nói cách khác, trong mười năm qua, Giang Ngự Hàn chưa từng phẫu thuật thẩm mỹ.
“Tiểu Uyển, giúp chị tìm ảnh được không?”
Nói suông không có bằng chứng, cô phải lấy được ảnh để vả mặt thư ký Hồ!
“Được thôi! Về nhà em sẽ tìm giúp chị.”
Vừa dứt lời, Giang Ngọc Uyển đã đứng dậy, ngồi sát xuống bên cạnh Dung Yên vẻ mặt đầy bí ẩn.
“Chị dâu, tình cảm chị và ba anh tốt như vậy, có phải là vì… đời sống vợ chồng của hai người rất hòa hợp không?”
Dung Yên: “...”
May mà cô không có gì trong miệng lúc này, nếu không chắc chắn cô đã phun ra ngoài rồi.
Nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Dung Yên đỏ bừng, Giang Ngọc Uyển lập tức hiểu ra, lẩm bẩm:
“Xem ra, đời sống vợ chồng thực sự rất quan trọng.”
Không thể nói thật với Giang Ngọc Uyển, Dung Yên quyết định đổi chủ đề.
Dù gì thì giữa cô và Giang Ngự Hàn cũng đâu có đời sống vợ chồng gì mà bàn tới chuyện hòa hợp hay không!
“Tiểu Uyển, em vẫn còn quen Hàn Lăng Phong sao?”
Giang Ngọc Uyển khoác tay Dung Yên, giọng điệu có chút ủ rũ.
“Ừm, vẫn còn đang quen anh ấy.”
Dung Yên thực sự không còn chút ấn tượng gì với Hàn Lăng Phong - người bạn trai cũ của cô. Hiện tại, cô chỉ muốn làm rõ bí ẩn về Giang Ngự Hàn và Thời Thiếu Đình mà thôi.
“Xem ra em rất thích gương mặt của Hàn Lăng Phong, vậy thì tiếp tục quen đi, sao lại không vui?”
Giang Ngọc Uyển ghé sát tai Dung Yên, hạ giọng thì thầm:
“Chị dâu, em và anh ấy quen nhau bao nhiêu năm rồi mà vẫn chưa từng có quan hệ thân mật.”
Đôi mắt Dung Yên trợn to, chuyện này đối với cô mà nói thực sự có phần quá sức.
Giang Ngọc Uyển lại tiếp tục ghé sát tai cô, thì thầm thêm một câu:
“Chị dâu, hồi chị quen Hàn Lăng Phong, hai người có từng… có quan hệ thân mật không?”
Dung Yên: “...”
Ngay lúc này, một giọng nói trầm thấp quen thuộc vang lên phía sau cô:
“Hai người đang làm gì đó?”