Chương 4: Nhiệm vụ tới.
Việt Kính Thiên giờ đây một thân trần như nhộng, hai tay hắn vô thức che che cái phần dưới đang đung đưa trong gió của mình.
Thật không ngờ cái hệ thống dỏm này lại có thể vô liêm sỉ đến độ bộ quần áo rách che thân của hắn cũng lột nốt. Trông bộ dạng Việt Kính Thiên giờ này chẳng khác gì một con bạc vừa đi ra từ tiệm cầm đồ vậy.
“ Hệ thống c·hết tiệt nhà ngươi! Có cần phải c·ướp đến chiếc quần lót cũng không tha không?”
Việt Kính Thiên một tay che cậu em, một tay ôm thân run cầm cập quát tháo.
[Ký chủ thông cảm do tình hình tính mạng chủ nhân nguy hiểm ta buộc phải làm vậy!]
Hệ thống tỏ vẻ bất đắc dĩ nói với y.
“ Thông cảm em gái ngươi! Cố tình gài ta để c·ướp vật phẩm còn bày đặt giả nhân giả nghĩa. Hắt xì!”- Việt Kính Thiên tức giận đáp lời hệ thống.
[Hoàn thành mục tiêu chuyển nguy thành an tặng thưởng ký chủ một vật phẩm hạ cấp được lựa chọn]
“ Có thưởng! Hay quá cho ta một bộ y phục mặc tạm xem nào.”
Nghe thấy lời thông báo của hệ thống Việt Kính Thiên phấn khởi hẳn.
[Tinh! Chúc mừng ký chủ nhận được Diệp Thảo Y!]
“Diệp Thảo Y cái tên nghe thôi cũng biết là một bộ y phục rồi, nhưng mà sao cứ cấn cấn thế nào ấy nhỉ?”
Việt Kính Thiên lầm bầm suy nghĩ sau khi nhận được thông báo phần thưởng, theo hắn thì cái hệ thống c·hết tiệt này sẽ không tốt tính tới mức cho không ai cái gì ngon nghẻ cả. Nói không đâu xa chỉ vừa nãy thôi hệ thống đã lôi y ra lột đồ như lột lông vịt vậy, sạch bong.
Và quả như Việt Kính Thiên dự đoán chỉ hai giây sau một luồng sáng bao trùm lấy thân thể hắn. Khi luồng sáng vụt tắt trên thân thể, y phục chả thấy đâu người hắn vẫn trống trơn. Điều duy nhất thay đổi trên cơ thể Việt Kính Thiên là phần dưới không biết từ lúc nào lại được che chắn kín đáo bằng một chiếc lá.
“ Quát đờ phúc! Diệp Thảo Y là cái lá cây à! Tiên sư bố nhà người dám chơi lão tử.”- Việt Kính Thiên thẹn quá hóa giận mắng ba đời nhà hệ thống.
Nhìn hắn thôi làm người ta cũng liên tưởng tới mấy người thổ dân trên địa cầu chuyên ăn lông ở lỗ, cởi chuồng chạy nhông nhông ngoài đường. Cũng có thể liên tưởng kiểu thời trang này của y giống với Adam, chỉ khác là Adam che bằng lá nho còn không biết Việt Kính Thiên che bằng lá gì nữa thôi.
[ Tinh! Hệ thống ban bố mục tiêu lớn: Thu phục Lục Giai Trấn, tiến thăng thành chủ thời gian quy định hoàn thành là 2 năm!]
Bỗng nhiên âm thanh của hệ thống vang lên khiến Việt Kính Thiên ngưng chửi đổng.
“ Thu phục Lục Giai Trấn cái này là bảo lão tử chiếm Lục Giai thành sao?”- Hắn tò mò hỏi.
[ Không sai mục tiêu yêu cầu ký chủ trong vòng 2 năm không từ thủ đoạn thâu tóm Lục Giai Trấn thăng cấp lên làm thành chủ.]
[ Phần thưởng sau khi hoàn thành là: Thần thông Bách Biến Hóa Thân, Liệt Hỏa Xạ Kiếm, một lần triệu hồi gia nhân thiên tài, 10000 điểm kinh nghiệm!]
“ Ôi mẹ ơi! Cái này ngon nha, nghe tên mấy cái pháp khí, thần thông thôi cũng đã thấy trâu bò rồi. Lại còn 10000 điểm kinh nghiệm không biết đột phá lên được bao nhiêu cấp đây.”- Việt Kính Thiên xoa tay khét lẹt nói.
“ Hệ thống có thể cho ta xem qua thực lực của Lục Giai Thành không?’’
Người xưa có câu biết địch biết ta trăm trận trăm thắng, Việt Kính Thiên cũng hiểu đạo lý này. Trước hết nếu muốn chiếm Lục Giai Thành thì ít ra cũng phải nắm rõ thức lực đối phương để lên kế hoạch chu toàn, chứ không cứ ngu đần lao đầu vào thì khác gì mời địch nhân xơi.
[Tinh! Có thể!]
Hệ thống nhanh chóng hiển thị ra một bàng thông tin trước mặt y.
[Bảng thống kể thực lực Lục Giai Trấn!]
[Thành chủ: Lục Ứng, 60 tuổi, tu luyện: Luyện thể thuật, trình độ: Tôi thể thuật trung kỳ cửu trọng sắp đột phá, pháp khí tuyệt phẩm Nhất Đao Truy Hồn, Ái nữ- Lục Kiều Linh, hiền tế- Lâm Quân.]
[Thuộc hạ: phó tướng Vấn Lam thực lực Tôi thể thuật sơ kỳ, chủ soái hậu binh Lâm Dưỡng thực lực Tôi thể thuật sơ kỳ, Bạch Giả tiên nhân thực lực Trúc cơ hậu kỳ, Nha tướng Lý Quách thực lực Luyện thể hậu kỳ.]
[Chiến lực quân doanh: 5 vạn binh lính, trong đó 4 vạn 5 ngàn sơ binh có thực lực Luyện thể sơ kỳ, 4 ngàn trung binh có thực lực Luyện thể trung kỳ, 1 ngàn hậu binh có thực lực Luyện thể hậu kỳ.]
“ Ô Shit! Thực lực Lục Giai thành trâu bò vậy sao!”- Việt Kính Thiên cảm thán nói.
Sau khi đọc xong bản thông báo của hệ thống làm y đớ cả người, cái này đây là nhiệm vụ bảo Việt Kính Thiên hắn tìm đường c·hết sao?
Phải biết rằng 1 vạn quy đổi ra là 10 nghìn đấy, 5 vạn binh lính là những 50 nghìn người. Chỉ cần mỗi người trong số đó nhổ một bãi nước bọt thôi cũng đủ dìm c·hết hắn rồi, lại còn thực lực của lão giả thành chủ sao lại bá đạo như vậy. Theo trí nhớ Tiền kiếp của hắn thì Luyện thể thuật chia ra là 7 cấp bậc, trong đó có : Luyện thể - Tôi thể- Cường thân- Hóa thân thể- Thần thể- Chiến thần thể- Nhất đế tối cường thân.
Hơn nữa mối cấp lại chia làm ba giai là sơ, trung và hậu kỳ. Mỗi kỳ lại phân là chín bậc để đột phá, bản thân Lâm Bình này trình độ chỉ là Luyện thể nhị sơ kỳ làm Việt Kính Thiên ngao ngán không thôi.
Đúng chuẩn phế con mẹ nó vật, này bảo hắn đi á·m s·át Lục Ứng chắc chắn là chưa kịp ra tay thì đã bị hắn hỉ mũi c·hết rồi. Thực lực quá là chênh lệch đi a.
[ Đồng minh thân cận: Thái Cơ tông thuộc một trong Tam Đại Tông tọa trấn Thái Hư Sơn!]
“ Thôi hệ thống ca ca! Tại hạ xin kiếu nhiệm vụ này.”-Việt Kính Thiên phẩy tay lia lịa tỏ vẻ khước từ với hệ thống.
Đầu hắn giờ còn đang nghi ngờ rằng rốt cuộc cái hệ thống này có vấn đề kĩ thuật gì hay không chứ, chả hiểu sao hết lần này đến lần khác không hố hắn thì tìm mọi cách đưa hắn tìm đường c·hết.
“Mẹ cha hệ thống chơi lão tử à, cả cái thế lực Lục Giai thành cũng đủ dẫm c·hết ta cả ngàn lần rồi lại còn thêm cái tông môn tu tiên Thái thái gì đó nữa thế thì ta có xuyên thêm vạn lần cũng không đủ cho bọn chúng g·iết. Ta từ bỏ nhiệm vụ, lão tử thà làm tặc dăng đu dây trong rừng còn hơn làm cái nghiệm vụ tìm c·hết này.”
[ Tinh! Hệ thống nhắc nhở nếu ký chủ không thực hiện mục tiêu đề ra sẽ bị trừng phạt, bị thiên lôi tru diệt hồn phi phách tán!]
“ Ngươi! Ngươi đây là bức người quá đáng mà!”- Việt Kính Thiên nghẹn cả họng nói.
Cái này là ý nói Việt Kính Thiên hắn đi cũng c·hết mà không đi cũng c·hết sao, lại còn c·hết thảm hơn nữa chứ. Lúc này hắn hận hai tên Ngưu đầu Mã diện sao lần trước không tới lôi hồn hắn đi cho nhanh để đỡ phải xuyên đến cái chỗ c·hết tiệt này cơ chứ.
[Tinh! Ký chủ đừng tuyệt vọng, thời gian thực hiện mục tiêu còn dài. Hơn nữa trong quá trình sau này hệ thống còn có nhiều chức và nhiệm vụ nhỏ giúp ký chủ nâng cao thực lực. Phần thưởng thì vô vàn bảo vật, pháp khí, thần thông siêu cấp đang đợi ký chủ. Ký chủ còn chờ gì nữa mà không bắt tay cùng hệ thống chinh phục thế giới, mở ra câu truyện của đệ nhất xuyên việt uy chấn thiên hạ!]
“ Cái này! Hệ thống nhà ngươi…”- Việt Kính Thiên há mồm thì thào.
Đầu hắn giờ đang nghĩ cái hệ thống này có phải kiếp trước là đa cấp chuyển sinh hay không, mà sao hắn nghe xong cứ có cảm giác mình đang bị dụ đầu tư vào đường dây l·ừa đ·ảo chuyên nghiệp vậy.
Tuy nhiên ngẫm nghĩ lại một lúc Việt Kính Thiên cũng thấy có phần đúng, đằng nào hắn cũng chẳng có gì để mất tội gì không thử xem sao còn hơn là chờ c·hết. Mà hắn cũng tin rằng cái hệ thống dỏm này lại ngu đến nỗi để mình bán muối dễ như vậy, không thì chả phải nó cũng thất nghiệp vêu mồm sao. Thời gian hoàn thành nhiệm vụ lớn còn những 2 năm, tuy không dài nhưng cũng không quá ngắn nên y cũng chắc mẩm ít ra còn có cơ hội trở mình.
“ Được! Lão tử ta đây sợ cái cái rắm. Lục Ứng cũng được, Thái Cơ gì đó cũng được, ta phặt hết!”- Việt Kính Thiên tỏ vẻ ông đây cóc sợ thằng nào hét lớn.
[Ký chủ tâm thần thông suốt, uy vũ vô song, thiên hạ vô địch!]
Hệ thống phun ra vài câu nịnh bợ Việt Kính Thiên.