{{ msgSearch }}

Tủ truyện

1

Kiến Hôi Cầu Sinh

Đang Cập Nhật 956 Chữ 21/02/2025 18:25:42

GIỚI THIỆU:

 

Mẹ ta là một điển thê, bị bán đứt cho rất nhiều nhà, sinh ra không biết bao nhiêu đứa con trai.  

 

Về sau, bà già đi, sắc tàn, không thể sinh nở nữa.  

 

Bèn mở một điển thê hành, bán vợ của người khác.  

 

Một ngày xuân, có một cỗ xe ngựa dừng trước cửa tiệm.  

 

Một thiếu niên tuấn tú, đôi mắt hoe đỏ, khẽ gọi:  

 

"Mẹ, con đến đón người hưởng phúc đây."  

 

Vị tân khoa tiến sĩ này nói, hắn là con trai do mẹ ta sinh ra.  

 

Hắn đến để báo đáp ân sinh thành.

 

01

 

Mẹ ta là người đàn bà chanh chua nhất trấn Trường Thọ, nhưng tiệm nhà ta lại nằm ở góc hẻo lánh nhất.  

 

Không phải vì không có tiền, chỉ là nghề buôn bán không được quang minh chính đại.  

 

Điển thê hành – một tiệm chuyên mua bán phụ nữ.  

 

Điển thê, nghĩa như tên, chính là đem vợ đi cầm cố.  

 

Đây là việc mà những kẻ nghèo nhưng cưới được vợ, sẽ đem chính thê tử mình đã bỏ tiền cưới hỏi, bán cho một người nghèo hơn trong vòng một năm.  

 

Trong một năm này, nàng là vợ của kẻ khác. Nếu mang thai, bên mua phải trả thêm một khoản để đứa bé ra đời; nếu không có thai, người mua chỉ có thể chấp nhận số phận, đưa nàng trở về với phu quân danh chính ngôn thuận của mình.  

 

Mẹ ta mở tiệm này, là bởi bà quá quen thuộc với nghề.  

 

Cả đời bà bị đem đi điển thê bảy lần, sáu lần trước đều sinh con trai, là "thai mẫu" nổi danh khắp quê nhà.  

 

Nhưng đến lần thứ bảy, năm ba mươi tuổi, bà sinh ra ta – một đứa con gái vô dụng, còn làm tổn thương thân thể, từ đó không thể hoài thai nữa.  

 

Kẻ gọi là cha ruột của ta vốn dĩ đã nghèo rớt mồng tơi, khi biết tin, lập tức đem ta dìm xuống hố phân.  

 

Là mẹ ta đã lén vớt lên, lau sạch mũi miệng, ngay trong đêm đó, bà còn chưa cầm m.á.u xong đã kéo theo ta trở về nhà phu quân mình.  

 

Mà một kẻ có thể đem vợ đi cầm cố đến bảy lần, hiển nhiên chẳng phải người tử tế. Hắn ta cả ngày say xỉn, tỉnh thì đánh người.  

 

Năm ta bảy tuổi, hắn đi uống rượu, chỉ để lại một chiếc giày bên bờ sông, ngay cả xác cũng chẳng tìm thấy.  

 

Cái chếc của hắn giống như cuốn trôi đi sự nhu nhược của mẹ ta.  

 

Bà từ một phụ nhân chỉ biết cúi đầu chịu đ.ấ.m chịu đá, biến thành một quả phụ mạnh mẽ gánh vác gia đình.  

 

Ta tận mắt chứng kiến bà dắt ta đi ăn xin khắp nơi, rời xa quê hương, rồi suýt chếc đói ở trấn nhỏ này.  

 

Ngay năm đó, bà thay đổi hoàn toàn.  

 

Bà bắt đầu vừa cười đùa vừa chửi mắng, lớn tiếng kể khắp nơi về quá khứ của mình, còn tuyên bố rằng mình giỏi nhất là xem phụ nữ có dễ sinh con trai hay không.  

 

Những gia đình tử tế đều chửi bà không biết xấu hổ.  

 

Nhưng dù miệng chửi thế nào, bọn họ vẫn tin bà có thể đoán chuẩn xác việc sinh nở.  

 

Vậy là chúng ta cắm rễ nơi đất khách quê người này, nhờ vào việc đem con dâu nhà họ Trương điển cho nhà họ Lý sinh con, rồi hưởng phần trăm hoa hồng mà sống.

 

02

 

Loại buôn bán này, người thường chẳng ai muốn lui tới, khách hàng cũng là hạng sĩ diện, đều chọn đến vào ban đêm.  

 

Ban ngày, chỉ có Chu nương tử hàng xóm hay ghé vào tám chuyện.  

 

Bà ta là kỹ nữ làm trong tối, nuôi một gã chồng lao phổi. Người thì không tệ, chỉ là mồm mép quá nhiều, nghe được chuyện gì từ khách cũng thích sang chỗ mẹ ta buôn dưa lê.  

 

Vừa bước vào cửa hôm nay, bà ta đã cố tình hạ thấp giọng nói:  

 

"Tỷ à, có chuyện động trời đấy, nghe tôi kể cái chuyện ly kỳ này nè."  

 

Mẹ ta quen với giọng oang oang của bà ấy, tò mò hỏi:  

 

"Chuyện gì mà quan trọng đến mức bà phải thì thào thế?"  

 

Chu nương tử làm bộ làm tịch, liếc mắt nhìn ra ngoài một cái rồi hào hứng kể:  

 

"Chuyện cười về hoàng đế đấy, còn không to chắc? Hôm qua, khách của tôi là thương nhân từ kinh thành ghé qua, ông ta bảo bây giờ cả kinh thành đang đồn ầm lên—rằng Thái hậu trong cung không phải mẹ ruột của hoàng thượng! Mẹ ruột ngài ấy đã bị hãm hại đuổi ra khỏi cung từ lâu, còn từng làm những nghề hèn hạ không dám nhìn ai. Bây giờ hoàng thượng muốn đón mẹ về cung, nhưng đám quan lại không cho, triều đình đang ngày nào cũng cãi nhau ỏm tỏi. Thật hiếm lạ ghê! Thì ra ngay cả hoàng đế cũng có chuyện muốn làm mà làm không nổi!"  

 

Nói xong, bà ta nở nụ cười trêu chọc:  

 

"Này, tỷ nói xem, bà ta đã từng làm cái nghề đáng xấu hổ cỡ nào, mà ngay cả hoàng thượng cũng không thể ra mặt?"  

 

Mẹ ta chẳng chút biểu cảm, nhả vỏ hạt dưa trong miệng ra:  

 

"Cùng lắm cũng chỉ giống bà với tôi thôi, có gì đáng cười? Bà thấy chúng ta đáng cười lắm sao?"  

 

Chu nương tử lập tức tiu nghỉu, khóe mắt cụp xuống:  

 

"Được rồi được rồi, tôi là con đàn bà không biết xấu hổ, nhưng chẳng phải tôi có lòng tốt à? Tỷ cũng từng sinh nhiều con trai như thế, biết đâu một ngày nào đó, có đứa quay về rước tỷ hưởng phúc?"  

 

Mẹ ta không nói gì nữa.  

 

Sưu Tầm, 21/02/2025 18:25:42

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :