Nguyễn Du quá quen thuộc rồi.
"Star Movement Gala" là lễ trao giải tổng hợp được tổ chức chung bởi ba nền tảng truyền thông lớn, hàng năm luôn quy tụ những ngôi sao nổi tiếng. Cô có tình cảm yêu ghét đan xen với sự kiện này.
Bởi vì sự kiện giẫm đạp gây ra do cuộc chiến giữa hai fandom Tứ Kỷ và Lăng Giác năm ngoái đã xảy ra ngay tại lễ trao giải "Star Movement".
Sự việc giẫm đạp càng lúc càng trở nên nghiêm trọng, hai bên fan cãi nhau không dứt. Ngay đêm đó, ban tổ chức đã đẩy từ khóa "Star Movement Gala" lên hot search, tạo thêm hiệu ứng truyền thông cho sự kiện, kéo thêm lượt truy cập.
Chiêu trò của ban tổ chức thật quá cao tay, mặc dù phần bình luận dưới hot search toàn là những câu như “chỉ yêu thích riêng, không mong gặp gỡ”, “chỉ cần đẹp một mình, không cần nhắc đến người khác”*, nhưng fan của cả hai nhà lập tức kéo "Star Movement" vào danh sách đen, thề rằng mỗi khi thấy sự kiện này sẽ chửi một lần.
*Hai câu này mình không hiểu lắm, nên chỉ dịch phiến phiến thôi
Không ngờ rằng năm nay, kịch bản lại tái hiện, "Star Movement" lại mời được hai ngôi sao hàng đầu Đoàn Lâm và Kỷ Lâm Hạo.
Không có cách nào khác, idol yêu quý của họ đã nhận lời tham gia sự kiện, dù fan có bực mình cũng phải giữ thể diện. Thế là fan dù có chửi bới sau lưng cả triệu lần cũng vẫn phải quay lại mua vé.
Năm nay, lễ trao giải được tổ chức tại Thủy Lập Phương, vé khó mua vô cùng. Nguyễn Du lướt qua các tài khoản fan, thấy Tứ Kỷ đang khắp nơi tìm vé, trong khi vé chợ đen đã bị đẩy giá lên cả chục ngàn.
Chuyên viên trang điểm của ngôi sao chắc chắn sẽ theo ngôi sao tới dự sự kiện, vậy có phải là... ngày mai cô có thể theo Thẩm Phương Phi đến tận nơi?
Nhân dịp này, cô có thể gặp Kỷ Lâm Hạo sao??
Tim Nguyễn Du đập nhanh như trống.
Thôi bỏ đi, cảm giác như không thực, cô thậm chí không dám nghĩ đến.
Khi Nguyễn Du và Thẩm Phương Phi tới Bắc Kinh, đã là giữa đêm. Hai người chia tay, Nguyễn Du như một bóng ma lang thang trên đường, tìm chỗ ở.
Thu Hi đã bị loại, nên cô không thể ngủ trong xe được nữa. May mắn thay, hiện tại cô đã dành dụm được ít tiền, cuối cùng cô tìm được một nhà nghỉ bình dân, giá tám mươi đồng một đêm. Lúc trả tiền, gương mặt cô đầy tiếc nuối, ánh mắt buồn bã như vừa mất đi người yêu.
Đạo diễn: “...”
Quan Hải bật cười: “Tôi nghĩ sau khi chương trình kết thúc, nên thêm một phần trao giải. Trao cho Nguyễn Du giải thưởng người tiết kiệm nhất.”
Biên kịch bên cạnh đáp: “Không, tôi nghĩ phải là giải thưởng diễn viên xuất sắc nhất.”
Nguyễn Du không hề biết gì về những lời bình của đạo diễn. Cô tạm thời ngủ được bốn tiếng trong căn phòng nhỏ của nhà nghỉ, bảy giờ sáng đã bị chuông báo thức gọi dậy.
Chiều nay là thảm đỏ của "Star Movement", cô và Thẩm Phương Phi phải tới khách sạn của nghệ sĩ từ sớm để chuẩn bị tóc và trang điểm.
Ban tổ chức đã sắp xếp chỗ nghỉ và trang điểm cho các nghệ sĩ gần địa điểm tổ chức. Khi Nguyễn Du tới nơi, cổng khách sạn đã bị fan của các ngôi sao chặn kín. Cô còn thấy băng rôn ủng hộ của Tứ Kỷ.
Oa oa oa, Kỷ Lâm Hạo trên băng rôn trông đẹp trai quá, sao mà chọn bức hình đỉnh thế này!!
Dù đã đi cùng Thẩm Phương Phi qua khỏi hàng rào bảo vệ, cô vẫn không kìm được mà quay đầu nhìn lại một lần nữa.
Khi nhìn lại cô chợt nhận ra anh chàng giao đồ ăn kia sao mà trông quen thế.
Đó chẳng phải là...
Giang Tinh Thuần đang đeo khẩu trang, đội mũ bảo hiểm, ngụy trang kín mít, tay cầm túi đồ ăn, chen qua đám đông. Anh vừa nhận được đơn hàng đồ ăn từ một khách, mà địa chỉ giao hàng lại chính là khách sạn này, không còn cách nào khác, anh đành cắn răng chen qua đám đông người hâm mộ, hy vọng không ai nhận ra mình.
Tuy nhiên, vô tình anh ngẩng đầu lên và nhìn thấy Nguyễn Du không xa, ngớ người ra.
Đó là Nguyễn Du sao?
Cô ấy đã cắt tóc ngắn, trang điểm đậm đến mức lần đầu nhìn qua anh chẳng thể nhận ra, trên người đeo đầy phụ kiện lòe loẹt. Cả người bây giờ chỉ còn nụ cười là vẫn quen thuộc, vẻ đẹp tinh tế, thoáng chút khí tiên của cô ngày xưa đã biến mất hoàn toàn.
Thế giới bỗng như đứng yên.
Giang Tinh Thuần chớp mắt.
Nguyễn Du cũng chớp mắt.
Giang Tinh Thuần sốc đến không nói nên lời: " Nguyễn —"
"Ồ, chẳng phải kia là Giang Tinh Thuần sao?!" Nguyễn Du kinh ngạc, nhanh chóng phản đòn trước.
Đám đông lập tức náo loạn, tiếng hét vang lên khắp nơi.
"Aaaaaa, Giang Tinh Thuần ở đâu thế?"
"Trời ơi, thật sự là Giang Tinh Thuần sao?!"
"Thuần Thuần, sao anh lại mặc đồng phục của shipper vậy, đang quay chương trình hả?"
"Thuần Thuần, ký cho em một chữ đi, em hâm mộ anh lắm—"
Cái tên Giang Tinh Thuần như một viên đá rơi xuống mặt nước, lập tức gây nên sóng lớn, rất nhanh chóng anh bị bao vây bởi đám đông fan cuồng nhiệt, không thể nói được một câu hoàn chỉnh. Không ai để ý tới Nguyễn Du - kẻ đã khơi mào sự hỗn loạn này. Cô nhìn Giang Tinh Thuần bằng ánh mắt đầy thương hại, rồi lặng lẽ theo Thẩm Phương Phi bước vào khách sạn, giấu công lao kín đáo.
Crush nhỏ, xin lỗi nhé, trong thời khắc sinh tử, tình mẹ con có thể biến chất!!
Rất nhanh, chương trình gửi thông báo.
【Giang Tinh Thuần đã sử dụng thẻ lật tẩy.】
【Nguyễn Du đã sử dụng thẻ lật tẩy.】
【Giang Tinh Thuần ngụy trang thất bại, chương trình sẽ hủy tư cách nghề nghiệp ban đầu của anh ấy và phát cho anh một thẻ lao động chân tay. Các khách mời còn lại tiếp tục thi đấu.】
【Các khách mời còn lại: Hạ Thường Nguyên, Nguyễn Du.】
Hạ Thường Nguyên xuất hiện trong nhóm chat: 【Cả hai người đều dùng thẻ lật tẩy, sao Nguyễn Du lại không bị phát hiện?】
Nguyễn Du gửi một biểu cảm "cạn chén tình bạn" quen thuộc của người trung niên: 【vô danh, chính là lớp bảo vệ của tôi.】
Lữ Hàn: 【Hahahahahahaha.】
Hạ Thường Nguyên: 【Hahaha, thật sự rất thông minh.】
Lữ Hàn cười hả hê: 【@Giang Tinh Thuần, chào mừng đến với nhóm lao động chân tay!】
Thu Hi ngay lập tức gửi một biểu cảm hải cẩu vỗ tay, tỏ ý chào mừng.
Giang Tinh Thuần đã bị loại, máy quay bám theo anh cũng không giấu diếm nữa, nhanh chóng tới giải tán đám đông fan. Khi Giang Tinh Thuần được hộ tống lên xe buýt của chương trình, cuối cùng anh cũng có thể thở phào và xuất hiện trong nhóm chat.
Giang Tinh Thuần: "Nguyễn Du thay đổi nhiều quá, vừa nãy tôi còn tưởng mình nhìn nhầm người."
Thu Hi: "Cô ấy thay đổi thế nào?"
Nguyễn Du lên tiếng: "Tôi, Lưu Đại Hùng, đã biến thành một bông pháo hoa khác màu."
Trên xe buýt, Giang Tinh Thuần chăm chú nhìn vào màn hình điện thoại, không hề tỏ ra hối tiếc, ngược lại cúi đầu, nở nụ cười với hai lúm đồng tiền nhỏ hiện rõ.
.
Trước cửa khách sạn, đám fan hâm mộ tụ tập quá đông, hầu như ai cũng cầm trong tay những chiếc máy ảnh ống dài ống ngắn, nếu không thì cũng giơ điện thoại lên. Rất nhanh chóng, bức ảnh Giang Tinh Thuần mặc đồng phục giao hàng đã bị fan của các nhà khác đăng lên mạng.
Khi Nguyễn Du và Thẩm Phương Phi đang đợi thang máy, chủ đề "Giang Tinh Thuần giao hàng" đã leo lên top tìm kiếm, nhanh đến mức khiến người ta phải ngạc nhiên.
Fan hâm mộ và cư dân mạng đều bùng nổ, Giang Tinh Thuần dù sao cũng là người nổi tiếng trong nhóm nhạc nam đình đám, chương trình nào lại điên rồ đến mức bắt anh ấy làm shipper?
Như vậy, số lượng fan của trang Weibo chính thức của chương trình Nghề Nghiệp Ngụy Trang lại tăng gấp đôi.
Trên thang máy, Thẩm Phương Phi dặn dò: “Star Movement là sự kiện lớn nhất trong giới gần đây, hôm nay hầu hết các ngôi sao tham gia sự kiện đều ở khách sạn này. Lát nữa gặp ai thì cũng đừng quá ngạc nhiên, kẻo bị bảo vệ tưởng là fan đuổi ra ngoài.”
Nguyễn Du: “Yên tâm đi, tôi sẽ không làm vậy.”
Thẩm Phương Phi lúc này mới yên tâm dẫn Nguyễn Du bước vào trong.
Hành lang rất yên tĩnh, Thẩm Phương Phi đi đến trước một căn phòng nào đó, gõ cửa. Chờ khoảng hai phút, cửa được mở ra, người đàn ông cao gầy phía sau cánh cửa có gương mặt khiến Nguyễn Du quen thuộc đến mức nghi ngờ mình đang nằm mơ.
Nguyễn Du tròn mắt, suýt nữa đánh rơi điện thoại.
Chẳng phải đây là Tiểu Toàn, trợ lý của Kỷ Lâm Hạo sao?!! Hả??
Tiểu Toàn mỉm cười nói: “Đến rồi à? Lâm Hạo đến khoảng 5 giờ chiều mới đi thảm đỏ, thật ra ông Thẩm không cần đến sớm như vậy, vẫn kịp mà.”
Thẩm Phương Phi: "Không sao, tôi còn lo đến trễ. Giới thiệu một chút, đây là trợ lý của tôi, Đại Hùng. Đi thôi."
"... Ồ được."
Người quay phim theo chân hai người họ không vào phòng, tự đi xuống phòng nghỉ của khách sạn chờ. Vừa bước vào phòng, Nguyễn Du đã ngửi thấy một mùi hương không thể nói rõ là nước hoa hay chất làm thơm không khí, khiến tim cô đập nhanh đến hai trăm nhịp.
Trong phòng khách, đèn chiếu sáng như ban ngày, vài người đang vây quanh một người trên ghế sofa. Nguyễn Du nhận ra, có quản lý của Kỷ Lâm Hạo, nhà tạo mẫu cũng có mặt, và cả trợ lý nữa.
Nguyễn Du nín thở tập trung.
Trợ lý đột nhiên nhích sang hai bước, lộ ra người đàn ông bị che khuất. Ánh mắt của Nguyễn Du cuối cùng cũng không còn bị cản trở, cô căng thẳng nhìn qua, suýt chút nữa thì bật khóc.
Như thể có ai đó dùng búa và đục đập mạnh vào tim cô.
Kỷ Lâm Hạo chỉ mặc đồ ở nhà màu xám nhạt ngồi đó, đôi mắt đào hoa sâu thẳm và dịu dàng, mặt mộc của anh còn đẹp hơn mọi hình ảnh trong trí nhớ của Nguyễn Du. Ánh mắt anh dừng lại trên người Nguyễn Du một giây, lướt qua cô, nhìn về phía Thẩm Phương Phi, khẽ cười: “Ông Thẩm, hôm nay giao cho ông vậy”
Thẩm Phương Phi: “Là trách nhiệm của tôi.”
Kỷ Lâm Hạo: “Mọi người đã ăn sáng chưa? Đúng lúc Tiểu Toàn sắp đi mua, để anh ấy mua luôn cho mọi người nhé.”
"Ôi, vậy cảm ơn nhiều."
Nguyễn Du giữ vẻ mặt vô cùng bình tĩnh, khẽ hỏi Thẩm Phương Phi: “Thầy ơi, em có thể đi vệ sinh một chút không?”
Không ngờ Kỷ Lâm Hạo nghe thấy, mỉm cười đáp lại: "Nhà vệ sinh ở phòng đầu tiên phía trước, rẽ qua là thấy."
Nguyễn Du cúi đầu: “À, được, cảm ơn.”
Cô bước chân cứng ngắc chạy vào nhà vệ sinh, nhanh chóng khóa cửa.
Nhà vệ sinh nằm trong phòng ngủ chính, trên kệ bồn rửa mặt có cắm một chiếc bàn chải men sứ mà người đàn ông đã sử dụng. Nguyễn Du nhìn chăm chú vào chiếc bàn chải hai giây, cuối cùng cả người sụp đổ.
A a a!!!
A a a a a a a!!!!
Kỷ Lâm Hạo! Cô gặp Kỷ Lâm Hạo rồi! Bằng xương bằng thịt! Còn động đậy nữa! Sao anh ấy lại dịu dàng thế! Còn mỉm cười với cô!!
Nguyễn Du im lặng hét lên hàng chục giây, suýt nhảy cẫng lên trong nhà vệ sinh. Cô nhớ lại nụ cười vừa nãy của Kỷ Lâm Hạo, cảm giác như đang mơ, đến cả hơi thở cũng ngọt ngào.
Kỷ Lâm Hạo là thật.
Cô cũng vậy, cũng đã từng thật sự tồn tại.
Những ngày vì Kỷ Lâm Hạo mà khóc cười, những ngày thức trắng cùng bạn bè thảo luận sôi nổi về Kỷ Lâm Hạo, những ngày lấy bài hát của Kỷ Lâm Hạo làm nhạc chuông báo thức, cha mẹ cười mắng cô suốt ngày mê mẩn thần tượng, những tin tức về Kỷ Lâm Hạo mà cô ngay lập tức chụp màn hình gửi cho bạn thân - tất cả, đều đã từng thật sự tồn tại.
Cho đến khoảnh khắc vừa nhìn thấy Kỷ Lâm Hạo đó, Nguyễn Du nhận ra, thanh xuân của cô, giờ chỉ còn lại Kỷ Lâm Hạo.