{{ msgSearch }}

Chương 14: Nổi loạn

Kết Hôn Với đối Thủ Của Idol

Từ Thoại 3832 Chữ 19/01/2025 13:24:32

“Tôi có hỏi anh Bân rồi, anh ấy nói Nguyễn Du đang quay chương trình thực tế thử thách ngoài trời, làm tôi giật mình tưởng cô ấy lại muốn bám lấy anh nữa.”

Trong phòng khách sạn, Khương Lập vừa đang gọi điện với quản lý của Đoàn Lâm, vừa quay đầu về phía phòng tắm giải thích.

Cửa phòng tắm mở ra, Đoàn Lâm mặc áo choàng tắm đen, vừa lau tóc vừa bước ra.

“Đưa điện thoại đây.”

Đoàn Lâm nhận lấy điện thoại: “Cô ấy đang quay chương trình?”

Đầu dây bên kia, Quách Bân đáp: “Đúng, Nguyễn Du tham gia một chương trình tên là Nghề Nghiệp Ngụy Trang, là chương trình mà dạo trước đài Hoàng Đào từng tạo tiếng vang, đáng tiếc là ban đầu họ mời Hoàng Chi Lan nhưng cô ấy không đi vì trả cát-xê thấp, tôi đoán Nguyễn Du là người thay thế vào phút chót.”

“Nghề Nghiệp Ngụy Trang?”

“Đúng rồi, đây là một chương trình thử thách ngụy trang kéo dài hai tuần. Vừa nãy tổng đạo diễn chương trình có liên hệ tôi, nói là quay phim đã ghi lại cảnh có cậu, họ muốn hỏi liệu cảnh đó có thể phát sóng được không, họ có thể bổ sung hợp đồng. Yên tâm, tôi đã giúp cậu từ chối rồi.”

Thực ra tiền cát-xê chương trình trả cũng không tệ, nhưng Quách Bân lại tránh Nguyễn Du như tránh rắn rết, biết rõ Đoàn Lâm cũng không ưa gì cô nàng này.

“Lúc gặp cô ấy xung quanh có fan không? Không bị chụp ảnh chung chứ?”

“Không có.” Đoàn Lâm ném khăn xuống, thờ ơ dựa vào ghế sofa, “Cũng không quay được gì nhiều, nếu họ muốn phát thì cứ để họ phát.”

Quách Bân ngạc nhiên: “... Cũng được.”

Dù có quay lại cũng chẳng ai nhận ra đó là Nguyễn Du.

Đoàn Lâm lật kịch bản, bỗng nhớ lại cảnh gặp trong thang máy.

Cô ấy đã cắt tóc ngắn, không biết lấy từ đâu ra tông phấn nền màu mật, da lộ ra ngoài có màu mật ong sẫm, trang điểm phong cách Tây Âu, trông rất hoang dại. Chỉ có đôi mắt hạnh vẫn giữ nguyên nét đen trắng sắc nét.

Trông có vẻ rất mệt mỏi, khi thấy anh thì sự ngỡ ngàng lộ rõ chút bất lực như thể vận mệnh đã an bài.

Cô ấy sợ anh à?

Đoàn Lâm khép lại kịch bản, trong mắt ẩn chứa điều gì khó hiểu.

Vừa về đến phòng, Nguyễn Du lập tức đăng nhập vào tài khoản Weibo [Nam Hữu Giai Ngư] của mình.

Thời gian gần đây cô chỉ dành chút ít thời gian còn lại để theo dõi idol của mình, đến nỗi quên luôn việc "theo dõi ngầm" đối thủ rồi!!

Vừa nãy, gặp Đoàn Lâm ở cửa thang máy, cô suýt nữa bị dọa mất hồn, tưởng như hồn lìa khỏi xác, thành tiên luôn.

May mắn là đối thủ vẫn cứ là đối thủ, Đoàn Lâm với gương mặt lạnh lùng quen thuộc chỉ liếc nhìn cô một cái, chẳng thèm nói với cô nửa câu.

Chậc

Cái cảm giác vừa bất ngờ lại vừa có chút đương nhiên, cùng với chút xấu hổ vì thể diện bị tổn thương này là sao đây?

Trang chủ Weibo thì đang tưng bừng như Tết đến.

Nguyễn Du mới biết rằng Đoàn Lâm vừa kết thúc vai diễn trong Thành Danh Vô Vọng, lập tức gia nhập một đoàn phim mới, đang quay một bộ phim cung đình quyền mưu lớn, và nó cũng đang quay tại phim trường Tượng Sơn. Đoàn phim đã chuẩn bị suốt hai năm, dàn diễn viên cực kỳ hùng hậu, thậm chí còn xây dựng mới các cung điện thời Đường ngay tại phim trường.

Lại một lần nữa lòng ghen tị với tài nguyên của đối thủ trỗi dậy.

Fan của Đoàn Lâm thì đang đánh trống reo hò.

【Đạo diễn là Vương Nãi An a a a a!! Khi tôi nghĩ rằng Đoàn Lâm đã mang đến cho tôi đủ sự bất ngờ, thì anh ấy lại khiến tôi bất ngờ hơn nữa!!】

【Khi tuyên truyền đừng nói nhầm nhé! Anh của chúng ta chỉ là khách mời đặc biệt thôi, diễn viên chính là các tiền bối gạo cội, các bạn hãy kiểm soát bình luận cho kỹ để đừng gây rắc rối cho anh ấy.】

【Quay phim nửa tháng là xong phải không? Uầy lần này thời gian anh ấy đóng phim dài quá, tôi nhớ ca sĩ Lâm quá đi.】

【Quay liền phim thế này chẳng phải tốt quá sao! Tôi vui không chịu nổi luôn đây này! Fan trung thành với diễn xuất như tôi mà gặp được thần tiên như Đoàn Lâm, đúng là số hưởng quá!!】

【Nhan sắc cực phẩm + không có điểm chê + diễn xuất bài bản, tôi chịu rồi, nằm im luôn thôi!!】

Nguyễn Du nghĩ, fan của đối thủ đúng là có lớp màng lọc dày tám mét, thấy Đoàn Lâm thế mà đ.â.m đầu vào tường ầm ầm, đúng là hết nói nổi.

Cô biết rõ phốt của Đoàn Lâm đủ để in thành sách bán chạy toàn cầu rồi còn gì!

Nhưng thần tượng chân chính không có vết nhơ như Kỷ Lâm Hạo của cô thì lại không được như vậy.

Nguyễn Du ôm chặt ảnh nền điện thoại là thần tượng Hạo Hạo của cô, tình yêu dâng trào.

Rồi sẽ có một ngày, cô sẽ gặp được thần tượng của mình.

Sáng hôm sau, Nguyễn Du nhận được nhiệm vụ từ chương trình.

【Đạp xe vòng quanh phim trường trong vòng một tiếng, trong lúc đó không được ai nhận ra, nếu thành công sẽ nhận được phần thưởng tiết kiệm năng lượng và bảo vệ môi trường trị giá 200 tệ.】

Hai trăm tệ!!

Buổi trưa, tuyết bắt đầu rơi dày ở phim trường, đoàn phim tạm dừng quay cảnh ngoài trời, chỉ quay hai cảnh trong nhà rồi cũng kết thúc sớm. Thẩm Phương Phi cùng vài chuyên viên trang điểm đi tắm suối nước nóng ở ngoại ô, Nguyễn Du lấy cớ về khách sạn ngủ bù, không đi theo.

Nửa tiếng sau, Nguyễn Du quấn khăn choàng cổ, thuê một chiếc xe đạp ở phim trường, đạp xe trong gió tuyết dữ dội.

Quay phim cố gắng đuổi theo: “Cô không nghỉ một chút à?”

Nguyễn Du mi mắt đều bị phủ tuyết, phẩy tay: “Không cần đâu, vì tiền mà đạp xe ngược chiều, tôi làm được.”

Quay phim: “...”

Đạo diễn, tôi sắp không chịu nổi nữa rồi!!

Tuyết rơi quá lớn, khách du lịch ít đi, các đoàn phim quay ngoại cảnh cũng ít hẳn. Nguyễn Du đạp xe ngang qua một khu vực, phát hiện nơi này vẫn có đoàn phim quay cảnh ngoài trời, mà còn có rất nhiều người tụ tập.

Từ xa, phía sau dây rào chắn, có mấy lớp người đứng chật kín, ai cũng giơ điện thoại lên, có người còn cầm cả máy ảnh, trông cứ như đang xem một buổi thảm đỏ.

Đoàn phim đã phong tỏa hiện trường, rào chắn cách khu vực quay hàng trăm mét, nhìn thế này thì chẳng thấy được gì cả?

Nguyễn Du tò mò đạp xe lại gần: “Mọi người đang xem gì thế?”

“Suỵt — cô nói khẽ thôi, người ta đang quay phim đấy.”

Nguyễn Du: “Cách xa thế này, có thấy được bóng người nào đâu.”

“Bạn không biết đâu, dù không nhìn thấy bóng lưng của anh ấy, nhưng chỉ cần hít thở cùng một bầu không khí với anh ấy cũng đủ làm tôi hạnh phúc rồi huhu.”

“Hôm nay lại còn có tuyết rơi nữa, tính ra tôi và Đoàn Lâm đã cùng nhau bạc đầu rồi!” Cô gái cố nén sự phấn khích.

Nguyễn Du suýt nữa thì nổi hết da gà, vội vàng quay đi.

Chết tiệt, hóa ra tất cả những người này đều là fans của Đoàn Lâm!

Khẩu trang của cô đâu rồi??

Một cô gái nhìn thấy thẻ nhân viên đeo trên n.g.ự.c Nguyễn Du, liền vui mừng nắm lấy tay cô: “Chị là nhân viên trong đoàn phim đúng không?”

“…Tôi không phải nhân viên của đoàn này, tôi là thợ trang điểm bên đoàn phim khu Đông.” Nguyễn Du vội vàng che mặt bằng khăn quàng, chỉ để lộ phần lông mày và mắt.

Ngay lập tức, nhóm fan của Đoàn Lâm trở nên nhiệt tình, bắt đầu xôn xao bàn tán nhỏ nhẹ.

“Chị ơi, vậy chị có thể vào trong đúng không? Chị có thể giúp em mang tặng một món quà cho Đoàn Lâm không?”

Cô gái bị bạn mình kéo lại: “Anh ấy chưa bao giờ nhận quà từ fans đâu, đừng làm bậy, nếu bị truyền thông biết, họ lại bịa đặt lung tung.”

“Chị ơi, nếu chị gặp anh ấy, chị có thể xin chữ ký giúp em không?”

“Ôi, em cũng muốn, em cũng muốn, chị ơi nhìn em nè!”

Nguyễn Du che khăn quàng, giải thích: “Mỗi đoàn phim có loại thẻ khác nhau, dù tôi có đeo thẻ cũng không vào được đâu.”

Bảo cô đi xin chữ ký của đối thủ giúp fan của đối thủ á? Có thể không?

Hơn nữa cô đã block Đoàn Lâm từ lâu rồi, làm sao có thể lại cúi đầu, tự đi gặp Đoàn Lâm được? Cô là kiểu người thiếu lập trường như thế sao!

“Tiền không thành vấn đề, có được chữ ký tôi sẵn sàng bỏ ra cả ngàn đồng á á á!”

Ngàn, ngàn đồng sao?!

“Tôi sẽ thử.” Nguyễn Du đáp lại đầy nghiêm túc.

— Không đúng, đây đang quay chương trình mà, người block Đoàn Lâm là Nguyễn Du, còn cô chỉ là Lưu Đại Hùng thôi mà, có gì đâu?

Fan của Đoàn Lâm phấn khích bao vây lấy cô, bắt đầu lục lọi túi xách để tìm ảnh và thiệp, rồi thi nhau đưa cho Nguyễn Du, nhỏ giọng cảm ơn.

Nguyễn Du cảm thấy khó mà cầm hết nổi, bắt đầu có chút hối hận.

Thực ra trong giới fan, những người theo dõi hành trình của đoàn phim như vậy luôn bị tranh cãi. Bởi vì đây không phải là lịch trình công khai của ngôi sao, nếu không có vé thăm quan chính thức, việc tự ý đến trường quay rất dễ làm phiền đoàn làm phim, và sẽ bị coi là fans cuồng.

Nhưng nhìn những gương mặt vui mừng trước mắt, Nguyễn Du chợt ngẩn người.

Những cô gái này cũng giống như cô, trong lòng đều có một thần tượng. Khi nói về thần tượng của mình, họ cũng cười tươi, cũng cẩn thận và nâng niu tình cảm ấy. Họ chỉ đứng trong khu vực công cộng dành cho khách tham quan, không làm ồn, không đòi hỏi gì, chỉ kiên nhẫn chờ đợi trong tuyết chỉ để có thể nhìn thoáng qua từ xa.

Nhẹ nhàng và đẹp đẽ, thực sự giống như cơn gió xuân vậy.

…Nhưng mà quái thật!

Đây chẳng phải là những người trên mạng đã cãi nhau với cô suốt ba ngày đêm, không ai nhường ai sao?!

Nguyễn Du thở dài: “Tôi chỉ nhận thiệp ảnh hoặc postcard thôi nhé, mỗi người chỉ được đưa năm cái.”

Sau khi nhận được năm tấm thiệp ảnh, cô nhanh chóng thoát khỏi vòng vây của fan của đối thủ.

Cô vòng qua hàng rào bảo vệ, cuối cùng cũng tìm thấy lối vào trường quay.

Vừa tới nơi thì nhìn thấy một người quen.

Xa xa, Khương Lập đang cầm cốc cà phê, nghe thấy tiếng gọi: “Xin chào!”

Khương Lập quay đầu lại, không khỏi rùng mình, thành phố điện ảnh lớn như thế này mà lại gặp Nguyễn Du, gặp lại cô tiểu thư rắc rối này lần nữa sao?

Nguyễn Du nhanh chóng vào vai, giả vờ thân thiết nói chuyện với Khương Lập một hồi, rồi giải thích lý do: “Có fan của Đoàn Lâm ở ngoài chờ rất lâu rồi, họ rất muốn xin vài chữ ký, không biết có được không?”

Đạo diễn đoàn phim: “…”

Nếu mà được thì có ma rồi.

Khương Lập vốn hung hăng với người ngoài, bỗng mềm mỏng: “…À được, cô đi theo tôi.”

Đạo diễn đoàn phim: ???

Người quay phim theo sau bị chặn ở khu vực cách ly, Nguyễn Du theo Khương Lập vào phim trường, băng qua cổng thành, tiến đến trước điện chính.

Đoàn phim đang bận rộn chuẩn bị cho cảnh tiếp theo, trong phim trường còn náo nhiệt hơn cả bên ngoài, diễn viên và nhân viên đi lại tấp nập. Khương Lập dẫn Nguyễn Du đến trước xe thương vụ của Đoàn Lâm.

“Đợi tôi một chút.”

Nguyễn Du đứng bên ngoài, thầm nghĩ, rồi lén tắt micro cài áo.

Dù đoàn phim không thấy cô, nhưng vẫn có thể nghe tiếng, lỡ mà Đoàn Lâm nhắc đến tên cô, kèm theo vẻ mặt cười mỉa đặc trưng của hắn, cô sợ mình không nhịn được mà bật lại.

“Mọi chuyện xong rồi, cô… vào đi. Đừng lâu quá.” Khương Lập từ trong xe bước ra.

Không gian trong xe rộng rãi, được bố trí như một phòng trang điểm và nghỉ ngơi. Vừa bước vào, Nguyễn Du đã thấy Đoàn Lâm ngồi dậy từ chiếc giường đơn trong xe, tay còn đang vắt chiếc bịt mắt vừa tháo ra.

Cái quái gì đây, hắn là ai vậy?

Đoàn Lâm vẫn mặc bộ quan phục màu đỏ của triều Đường.

Có lẽ vừa mới nghỉ ngơi xong, mái tóc giả chưa được búi lên, mái tóc đen dài xõa trên chiếc áo đỏ, gương mặt sắc sảo càng làm nổi bật làn da trắng như ngọc, cả người như được bao phủ bởi một lớp khí chất cổ điển nặng nề.

Ngay cả giọng nói cũng lười biếng: “Cô muốn tôi ký tên cho fans sao?”

Nguyễn Du gật đầu, đưa thiệp ra: “Đây là fans của anh đưa cho tôi, họ đã đợi ngoài đó rất lâu rồi, muốn xin chữ ký của anh.”

Ngạc nhiên thay, Đoàn Lâm nhìn cô một cái, rồi không từ chối.

Hắn ký lên từng tấm thiệp, rồi còn lấy thêm vài tấm ảnh từ trong ngăn kéo bàn trang điểm, ký xong, đưa tất cả cho Nguyễn Du.

Không đúng, hôm nay người này bị làm sao vậy?

Nguyễn Du cầm cả một xấp ảnh với chữ ký, cảm thấy như vừa trải qua chuyện gì đó không tưởng.

Đoàn Lâm lại hỏi: “Dạ dày, khỏi rồi chứ?”

Dạ cái gì mà dạ.

Đối thủ vẫn là đối thủ quen thuộc. Nguyễn Du cúi đầu vì tiền: “Khỏi rồi khỏi rồi, vậy tôi đi đây.” Cô cầm theo xấp ảnh với chữ ký, như đang nắm một xấp tiền, đôi mắt sáng lên, nghĩ ngợi rồi cố nhịn, thốt lên một câu: “Cảm ơn anh nhé.”

Kiếm tiền thật đã, kiếm được tiền từ đối thủ còn đã hơn, chân lý cổ xưa quả thật không sai.

Ánh mắt Đoàn Lâm lướt qua gương mặt Nguyễn Du, cô vẫn trang điểm đậm, nhưng đôi mắt hạnh lại lấp lánh niềm vui, như thể chứa đựng cả bầu trời sao.

Xin chữ ký của hắn, vui đến vậy sao?

Đoàn Lâm hờ hững nói: "Tôi đang hỏi, sau khi đóng máy hôm đó, dạ dày của cô đã đỡ chưa?"

Nguyễn Du lúc này mới hiểu: "À... đỡ rồi."

"Vì sao cô lại chặn tôi?"

Nguyễn Du giả vờ như không nghe thấy: "Gì cơ?"

"Hôm đóng máy, tôi nhắn tin cho cô trên WeChat, nhưng bị từ chối. Cô đã chặn tôi?" Đoàn Lâm đặt bút ký xuống, giúp cô nhớ lại.

"......"

Vừa mới xin chữ ký của anh ta, giờ mà nói vì không muốn gặp anh ta thì đúng là quá bạc tình bạc nghĩa, Nguyễn Du cố gắng nói khéo: "Chắc tại tôi đóng máy rồi, dù sao sau này cũng ít có cơ hội gặp nhau, chặn anh lại thì có lợi cho sức khỏe tinh thần?"

Đoàn Lâm dừng lại một chút: "Nếu cô thực sự không muốn gặp tôi, còn có cách trực tiếp hơn là chặn tôi."

"Cách gì?" Nguyễn Du ngớ người.

Đoàn Lâm bình thản hỏi ngược lại: "Cô nghĩ sao?"

Rồi, cô hiểu rồi. Đoàn Lâm lại tưởng cô đang giở trò "lạt mềm buộc chặt", block WeChat của anh ta chỉ để thu hút sự chú ý.

Nguyễn Du nghiến răng: "Anh nghĩ rằng, nếu tôi thực sự không muốn gặp anh, thì nên rời khỏi showbiz?"

Mặc dù Đoàn Lâm không nói gì, nhưng Nguyễn Du có thể đọc ra từ khuôn mặt thản nhiên của anh ta một chút ý nghĩa rằng "đúng thế".

Có vẻ như việc quấy rầy của tiểu thư Nguyễn trước đây đã ăn sâu vào tâm trí Đoàn Lâm, và căn bệnh tự luyến của anh ta có lẽ không thể chữa khỏi trong cuộc đời này. Nguyễn Du trong lòng tuôn trào màn hình đầy lời phẫn nộ, dứt khoát đáp trả: "Đúng vậy, thực ra tôi chỉ muốn nhìn thấy anh thôi."

"Vì thế tôi sẽ không rời khỏi showbiz đâu." Cô nói với giọng thách thức, "Không những không rời đi, mà tôi còn sẽ làm phiền anh mỗi ngày, và sẽ không bao giờ ly hôn với anh."

"......"

Nguyễn Du lạnh lùng cười: "Từ nay về sau, mỗi sự kiện của anh sẽ đều có tôi. Bất kỳ nữ minh tinh nào dám đồn thổi tình cảm với anh, tôi sẽ xử lý cô ta, anh đừng mơ thoát khỏi tôi cả đời. Anh hài lòng chưa?"

Nào, hãy cùng làm phiền nhau nào.

Hừ, "Tiểu thư ngạo mạn và minh tinh nhỏ", "Tình yêu cưỡng chế hào môn", "Giam cầm ngôi sao lớn", chắc chắn một trong những kiểu này sẽ khiến Đoàn Lâm khó chịu.

Nói xong những lời mạnh miệng, Nguyễn Du tự thấy nổi da gà, lập tức quay người rời đi.

Khương Lập thấy Nguyễn Du lao ra ngoài với khí thế dữ dội, bên trong chiếc xe lại im lặng quá mức, vội vào trong kiểm tra tình hình.

Bên trong xe, Đoàn Lâm đang ngả người trên ghế đọc kịch bản, nét mặt khó đoán.

"Anh Lâm, Nguyễn Du lại khóc lóc làm loạn nữa à?" Khương Lập thận trọng hỏi.

"Không."

Đoàn Lâm nhớ lại những lời mạnh miệng vừa nãy của Nguyễn Du, gần đây những hành động và lời nói của cô ấy đều khác với trước kia.

Hình như không còn khiến anh khó chịu như trước nữa.

Nhưng mà...

Lại còn phiền phức hơn trước.

Ở bên kia, khi Nguyễn Du đưa ảnh có chữ ký cho các fan, cô thậm chí còn cảm thấy thương cảm cho fan của đối thủ.

Fan của Đoàn Lâm, một ngôi sao kiêu ngạo và tự luyến hàng đầu vũ trụ, quả thật có gu rất đặc biệt.

Những fan đứng nhìn Nguyễn Du đi xa vẫn không hề hay biết gì về suy nghĩ trong lòng cô, đầy lòng biết ơn.

"Á á á, cô ấy còn ký thêm mấy tấm nữa! Trời ơi, sao cô ấy tốt thế!"

"Chị gái xinh đẹp này chỉ lấy của chúng ta có mười tệ mỗi tấm ảnh có chữ ký, chị ấy thật là tốt bụng."

"Tôi thấy chị ấy quen quen, nhưng không thể nhớ ra đã gặp ở đâu."

"Hừm, chắc là mấy chị gái đẹp và tốt bụng đều giống nhau thôi mà."

...

Hai ngày tiếp theo, Nguyễn Du vẫn sống cuộc sống bận rộn như chong chóng, đoàn làm phim không có chuyện gì đáng chú ý xảy ra.

Ngày thứ chín, điện thoại của cô hiện lên thông báo từ chương trình.

[Thu Hi thất bại trong việc cải trang, chương trình sẽ thu hồi thân phận nghề nghiệp cũ của Thu Hi và phát một thẻ "bê gạch". Các khách mời còn lại sẽ tiếp tục cạnh tranh.]

[Các khách mời còn sót lại: Hạ Thường Nguyên, Giang Tinh Thuần, Nguyễn Du.]

Thu Hi bị một fan cứng, lại còn là ông lão bảy mươi tuổi nhận ra. Cô đeo khẩu trang và kính râm mà ông cụ vẫn nhận ra cô ngay lập tức, còn phấn khích như gặp con gái ruột, kéo Thu Hi lại và cương quyết muốn giới thiệu cháu trai cho cô. Đoạn video này được một người qua đường quay lại và đăng lên mạng, ngay tối hôm đó, chủ đề "Thu Hi – nàng dâu quốc dân" đã leo lên top 1 tìm kiếm.

Nhờ đó, chương trình Nghề Nghiệp Ngụy Trang đã được chú ý, nhóm PR của chương trình làm việc hết công suất, liên kết với các trang báo mạng để khuấy động dư luận, chưa phát sóng mà đã khiến khán giả háo hức chờ đợi.

Trong thời đại giải trí đại chúng, tin tức lan truyền nhanh chóng, mọi người đều tò mò đoán xem những vị khách mời còn lại là ai, đi ngoài đường thấy ai đeo khẩu trang và kính râm đều nhìn kỹ hơn.

Ban tổ chức cười tươi như hoa, còn các khách mời thì sắp khóc.

Ba người chưa bị phát hiện đều căng thẳng.

Trong phim trường, Nguyễn Du vừa lướt Weibo đọc những bình luận sôi nổi, vừa nghĩ ở phim trường có vẻ vẫn an toàn nhất.

Chỉ cần chịu đựng thêm năm ngày nữa là thắng, cô nhất định phải trụ vững!

Đang nghĩ vậy, Thẩm Phương Phi cầm điện thoại đi đến: "Đại Hùng, chúng ta phải về Bắc Kinh một chuyến, có việc gấp."

Nguyễn Du ngạc nhiên: "Hôm nay sao?"

"Ừ, thầy Trần có chút việc đột xuất, con gái ông ấy ở nước ngoài gặp chuyện, ông ấy phải đi ngay lập tức. Nhưng một nghệ sĩ mà ông ấy thường hợp tác thì tối mai phải dự thảm đỏ, nên công việc trang điểm sẽ giao cho tôi. Thời gian gấp rút, chúng ta phải đi ngay."

Tối hôm đó đoàn phim vừa quay xong cảnh nam diễn viên chính ép vua thoái vị, Nguyễn Du và Thẩm Phương Phi không nghỉ ngơi chút nào, đặt ngay chuyến bay sớm nhất để trở về Bắc Kinh.

Trên máy bay, Thẩm Phương Phi đưa cho Nguyễn Du xem hình ảnh về kiểu trang điểm sẽ dùng cho thảm đỏ.

Nguyễn Du biết rằng các nghệ sĩ có chút danh tiếng hiện nay đều có chuyên viên trang điểm và làm tóc hợp tác cố định. Trang điểm khi tham dự sự kiện của họ đều được chuẩn bị trước. Còn những ngôi sao hạng A thì càng thận trọng, sẽ không dễ dàng thay đổi chuyên viên trang điểm. Lần này Trần Đức Hiên đột ngột giao công việc cho Thẩm Phương Phi, chắc hẳn thực sự có việc gấp.

Nhìn bức ảnh người mẫu nam, Nguyễn Du hỏi: "Đây là nghệ sĩ sẽ tham dự sự kiện sao?"

"Tất nhiên là không phải, đây chỉ là người mẫu thử trang điểm thôi. Kiểu trang điểm này đã được định từ một tháng trước, còn nghệ sĩ... gặp rồi sẽ biết." Thẩm Phương Phi trả lời đầy bí ẩn.

Cũng phải, người hợp tác với Trần Đức Hiên chắc chắn đều là ngôi sao hạng A.  Nguyễn Du nghĩ đến lúc đó mình có lẽ không đủ tư cách để can thiệp, cùng lắm cũng chỉ đứng bên cạnh để đưa cọ trang điểm.

Nguyễn Du lại hỏi: "Anh ấy sẽ tham dự sự kiện gì?"

"Star Movement Gala."

Sưu Tầm, 19/01/2025 13:24:32

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện