{{ msgSearch }}

Chương 8.1

Kết Hôn Với Anh Trai Của Chồng Hụt

Chư Cát Cẩm 559 Chữ 19/01/2025 13:23:33

Chương 8

 

 Giang Thần Lẫm nhìn thấy Tô Thanh Nhiễm trong nháy mắt, chỉ cảm thấy mấy ngày nay trái tim ồn ào giằng xé đột nhiên yên tĩnh lại.

 

 Khóe môi hắn cong lên, sải bước qua định cho Tô Thanh Nhiễm một cái ôm.

 

 Chỉ là mới đi được mấy bước, liền nhìn thấy người đàn ông cao ráo chân dài phía sau Tô Thanh Nhiễm.

 

 Con ngươi Giang Thần Lẫm đột nhiên co rút lại, bước chân cũng vì thế mà khựng lại, có chút không thể tin nổi nhìn Bùi Cảnh Ngạn đi ra.

 

 Bùi Cảnh Ngạn không nhìn hắn, mà cùng thư ký của mình đi ra ngoài.

 

 Lúc đi qua bên cạnh Tô Thanh Nhiễm, anh khẽ nói gì đó, sau đó, sải bước, càng đi càng xa.

 

 Giang Thần Lẫm đứng nguyên tại chỗ, cảm giác dòng người trong sân bay giống như thước phim đột nhiên bị bật bộ lọc làm mờ, lại mở tốc độ 2.5, hóa thành ánh sáng loang lổ trong mắt.

 

 Cổ họng vừa khô vừa rát, ngay cả hô hấp cũng đang giày vò lồng n.g.ự.c hắn.

 

 Tô Thanh Nhiễm thấy hắn đột nhiên dừng bước, bèn đi qua, đưa tay quơ quơ trước mắt hắn: “Giang Thần Lẫm, cậu sao thế?”

 

 Nhưng nhìn thấy Tô Thanh Nhiễm thở phào nhẹ nhõm lại lập tức ngồi thẳng người, lo lắng nhìn hắn, sự mãnh liệt trong lòng Giang Thần Lẫm cũng tạm thời lắng xuống.

 

 Giống như sợ mất đi thứ gì đó.

 

 Hắn cảm thấy, mình bất cứ lúc nào cũng sẽ giẫm hụt một chân.

 

 Chỉ còn lại sự trống rỗng vô biên.

 

 Tất cả dường như lại ấm áp như vậy, chỉ có Giang Thần Lẫm, hắn rũ mắt nhìn cô gái trong ánh mắt, đè nén sự cuộn trào trong lòng, nói: “Công ty đúng là có chút chuyện, nhưng mẹ tôi nói bà ấy có thể giải quyết.”

 

 “Rốt cuộc là sao thế?” Tô Thanh Nhiễm tuy rằng bình thường cuộc sống có chút ngây ngô, nhưng lúc này cũng thật sự nhận ra có gì đó không đúng, cô chạm vào cánh tay Giang Thần Lẫm: “Có phải Giang gia xảy ra chuyện gì không? Tôi cảm thấy cậu một tuần nay đều kỳ quái.”

 

 Xa xa, Bùi Cảnh Ngạn quay đầu nhìn lại, nhìn thấy hai người ôm nhau trong đại sảnh, đáy mắt vốn dĩ đã đen như mực càng tràn ngập bóng đêm lạnh lẽo vô biên, không có chút ánh sáng nào.

 

 Hai người cùng nhau lên xe, Giang Thần Lẫm và Tô Thanh Nhiễm ngồi ở hàng ghế sau, hắn đưa tay ra, nắm lấy tay Tô Thanh Nhiễm, mười ngón đan chặt.

 

 Nhưng cô vừa hỏi xong, liền phát hiện Giang Thần Lẫm hô hấp có chút nặng nề, trong mắt có cảm xúc mãnh liệt không thể đè nén.

 

 Tô Thanh Nhiễm nhìn gương mặt nghiêng của hắn, thở dài, gối đầu lên vai Giang Thần Lẫm.

 

 “Vậy nếu cần cha tôi giúp đỡ, thì cứ nói.” Tô Thanh Nhiễm nghiêm túc nói.

 

 “Nhiễm Nhiễm, chúng ta về nhà trước đã.” Giang Thần Lẫm ôm một lúc, lúc này mới buông Tô Thanh Nhiễm ra.

 

 Tâm trạng Tô Thanh Nhiễm cũng trở nên nhẹ nhõm, lấy điện thoại di động ra cho Giang Thần Lẫm xem những bức ảnh chụp được: “Đúng rồi, cho cậu xem những viên đá tôi thu hoạch được lần này.”

 

 

Sưu Tầm, 19/01/2025 13:23:33

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện