{{ msgSearch }}

Chương 7.5

Kết Hôn Với Anh Trai Của Chồng Hụt

Chư Cát Cẩm 704 Chữ 19/01/2025 13:23:33

Đêm đó Tô Thanh Nhiễm ngủ rất ngon, y tá đến rút kim tiêm cô cũng chỉ mơ hồ nhớ được. Đến sáng hôm sau, tinh thần sảng khoái.

 

 Bác sĩ xét nghiệm lại, xác định tình trạng của Tô Thanh Nhiễm đã tốt lên rất nhanh, không cần truyền dịch, chỉ cần uống chút thuốc tiêu viêm là được, thế là làm thủ tục xuất viện cho cô.

 

 Dưới sự giám sát qua video của Giang Thần Lẫm, bữa sáng Tô Thanh Nhiễm ăn cháo, bữa trưa ăn cháo cá phi lê thêm trứng rán, thế nhưng lại không được ăn món chân dê nướng, cơm trộn và gà xào cay mà cô ngày nhớ đêm mong.

 

 Mang theo tiếc nuối đối với mỹ thực, Tô Thanh Nhiễm dạo xong buổi giao lưu liền lên máy bay.

 

 Vé là cha đặt cho, cô và vệ sĩ đều là khoang thương gia, ghế ngồi cạnh nhau.

 

 Đợi sau khi cô ngồi xuống không lâu, một bóng người xuất hiện trong tầm mắt, ngồi xuống vị trí cách cô một lối đi.

 

 Là Bùi Cảnh Ngạn.

 

 Gần đây số lần gặp Bùi Cảnh Ngạn dường như còn nhiều hơn mấy năm qua, Tô Thanh Nhiễm tuy rằng khi đối mặt với anh vẫn rất câu nệ, nhưng ít nhất không còn căng thẳng như học sinh tiểu học gặp chủ nhiệm giáo dục như trước nữa.

 

 Dù sao chuyến bay về Kinh Thị cũng chỉ có một hai lựa chọn, Tô Thanh Nhiễm không bất ngờ, cho nên cô chào hỏi Bùi Cảnh Ngạn xong, suy nghĩ một chút, vẫn đưa một túi kẹo thông mình mua qua một chút: “Bùi tiên sinh có muốn nếm thử không?”

 

 Bùi Cảnh Ngạn lấy hai viên từ bên trong.

 

 Tô Thanh Nhiễm nghĩ, cô đoán không sai, Bùi Cảnh Ngạn thích ăn đồ ngọt.

 

 Cho nên khi tiếp viên hàng không tới, Tô Thanh Nhiễm xin một chiếc cốc giấy, chia một cốc giấy cho Bùi Cảnh Ngạn.

 

 Đối phương lịch sự cảm ơn, sau đó nhìn động tác bốc kẹo thông của cô, hỏi: “Tô tiểu thư tối qua mới bị viêm ruột cấp tính, bây giờ có thể ăn cái này sao?”

 

 Tô Thanh Nhiễm: “…”

 

 Không hiểu sao lại có cảm giác bị phụ huynh quản.

 

 Cô lặng lẽ bỏ đồ đang cầm trong tay về, cười cười: “Tôi quên mất, không ăn nữa.”

 

 Bùi Cảnh Ngạn gật đầu, ý cười thoáng qua trong mắt.

 

 Sau đó, Bùi Cảnh Ngạn có lẽ là phải xử lý công việc, vẫn luôn xem tài liệu.

 

 Tô Thanh Nhiễm lật xem sách ảnh trên máy bay, liền bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, bất tri bất giác liền ngủ thiếp đi.

 

 Trong lúc mơ màng, nghe thấy bên cạnh có giọng nam trầm rất khẽ, một lát sau, tiếp viên hàng không cầm chăn nhẹ nhàng đắp lên người Tô Thanh Nhiễm.

 

 Cô hé mắt một chút, nói tiếng cảm ơn, tiếp tục ngủ.

 

 Từ Ô Lỗ Mộc Tề đến Kinh Thị, Tô Thanh Nhiễm gần như cũng đều đang ngủ, dù sao đen trắng đảo lộn, ban ngày còn phải đến trường, cô bắt buộc phải bổ sung giấc ngủ.

 

 Chỉ là lúc đi vệ sinh vào ban đêm, trong ánh đèn mờ ảo, Tô Thanh Nhiễm nhìn thấy Bùi Cảnh Ngạn ở phía bên kia hành lang hơi ngẩng đầu, nhắm mắt lại.

 

 Đường nét góc cạnh rõ ràng của ngũ quan trong ánh sáng mờ ảo càng thêm lập thể và sâu sắc, nhưng khí chất lạnh lùng quanh thân lại dịu đi vài phần.

 

 Trông anh ấy thật ra rất trẻ, Tô Thanh Nhiễm nghĩ, tại sao cô lại luôn cảm thấy đó là một trưởng bối không thể tiếp cận?

 

 Hai lần ngoài lúc mới lên máy bay vì kẹo thông mà nói mấy câu, sau đó cho đến lúc xuống máy bay thật ra cũng không có gì trao đổi.

 

 Chỉ là đều từ sân bay đi ra, hành lý cũng gần như cùng lúc đến, cho nên lúc từ lối đi ra, Tô Thanh Nhiễm đi phía trước, Bùi Cảnh Ngạn ở phía sau cô hai ba mét.

 

 “Nhiễm Nhiễm!” Một giọng nói vang lên, đánh thức Tô Thanh Nhiễm vì ngồi lâu có chút mơ màng.

 

 Cô ngẩng đầu, liền nhìn thấy Giang Thần Lẫm đến đón.

 

Sưu Tầm, 19/01/2025 13:23:33

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện