{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 121

Hợp đồng Tình Yêu

Đang Cập Nhật 1017 Chữ 13/03/2025 00:03:58

Lý Vận Linh dùng sức đẩy Minh Thành Hữu ra.

 

"Điện thoại thông báo cho lão đại tới được không phải là cô ta gọi? Còn nữa, lúc ấy trong phòng chỉ có mấy người bọn họ. Quan hệ trước kia giữa Tiểu Nhiễm và Lão Đại không phải là con không biết chứ? Nó nói cha con muốn gặp nói gì con cũng tin? Thái độ thường ngày của cha con đối với Lão Đại mọi người đều nhìn thấy, làm sao có thể di chúc lại cho hắn một số tài sản lớn đến như vậy, ta không tin!"

 

"Mẹ…"

 

Minh Thành Hữu đón được thân thể Lý Vận Linh mềm nhũn ngã xuống, ôm bà bước lên trên lầu.

 

Phó Nhiễm biết cô có nói gì Lý Vận Linh cũng sẽ không tin, nếu như nếu đổi lại là cô, cô cũng không tin.

 

Ánh mắt Minh Vanh chứa đầy thâm ý nhìn chằm chằm Phó Nhiễm cùng Minh Tranh, sau đó mới đi theo.

 

Phòng khách to lớn chỉ còn lại hai người, chú Vương cùng một đám người giúp việc đến phòng ngủ chính gặp Minh Vân Phong một lần cuối. Tiếng gió như khóc ai oán lạnh lẽo bay giữa không gian. Minh Tranh vẫn duy trì tư thế như cũ, lúc nãy Lý Vận Linh tìm mọi cách hạ nhục hắn lại không cãi lại.

 

Phó Nhiễm bước qua đá cẩm thạch soi rõ bóng người, cảm thấy hơi lạnh lẽo từ lòng bàn chân đi lên, cô ngồi đối diện Minh Tranh, thấy hắn cúi đầu, bả vai cũng rũ xuống, nhưng ánh mắt lại không thể nói hết điều đó, chỉ có thể nói không hết phiền muộn mờ mịt.

 

"Tiểu Nhiễm, trước khi ông ấy đi có phải đã nói điều gì với em hay không?"

 

Đột nhiên hắn nâng tầm mắt lên làm cô không có chỗ nào che giấu cảm xúc, Phó Nhiễm né tránh ánh mắt của hắn.

 

"Không có."

 

"Chẳng lẽ em muốn anh tin, đột nhiên lương tâm của ông ta cũng nhận ra là anh cũng là con trai ông ta hay sao?"

 

"Đừng nói như vậy."

 

Phó Nhiễm khép hờ mi mắt.

 

"Chuyện cũ đã qua, tôi tin tưởng cha quyết định như vậy rất chu đáo cho mọi ngườinh không ngờ là lúc này ông lại để tất cả những thứ quan trọng nhất cho anh phải không?"

 

"Chu đáo?"

 

Khóe miệng Minh Tranh nâng lên, vẻ châm chọc, lại không nói ra câu tiếp theo.

 

Hắn chịu đựng đến bây giờ, hắn đã chuẩn bị mọi việc, chỉ chờ sau khi ông nhắm mắt sẽ nổi loạn, hắn chờ Minh Vân Phong tới chắp tay nhường cho sao?

 

Thật ra hắn là người muốn biết mà không thể hiểu nổi nhất!

 

"Phần di chúc này, thật là ngoài dự tính của tất cả mọi người."

 

Minh Tranh thở ra một hơi thật sâu, nửa người trên cứng ngắc vươn lên sau đó dựa vào thành ghế.

 

"Thật ra thì, cha đối với anh rất tốt, ít nhất là ông đã trải tốt đường lui cho anh."

 

"Ông ấy đối với anh như thế nào, trong lòng anh rõ ràng nhất."

 

Ngón trỏ Minh Tranh dùng sức day day ngực, thần sắc lạnh lùng khinh thường như cũ.

 

"Tiểu Nhiễm, cám ơn em."

 

"Không liên quan đến tôi."

 

Phó Nhiễm vốn không muốn dính vào chuyện này.

 

"Rời Thành Hữu đi."

 

Trong lòng cô hoảng hốt, nhưng lại bối rối không hiểu, khó chịu giống như bị người nói trúng tim đen. Minh Tranh bắt đầu liếc nhìn cô.

 

"Chẳng lẽ chuyện của Vưu Dữu vẫn không thể làm em hiểu rõ hay sao?"

 

"Anh cảm thấy vào lúc này thích hợp nói về đề tài kiểu này với tôi sao?"

 

Phó Nhiễm mở to mắt, đáy mắt không khỏi chua xót, Minh Vân Phong qua đời làm cảm xúc của cô ngổn ngang trăm mối, giống như toàn bộ thế giới cũng đã bị phá vỡ.

 

"Tiểu Nhiễm, lúc ấy ở trong phòng ngoại trừ luật sư Tống cùng ông ấy, chỉ có em ở đó, thật sự là em không có giúp anh. . . . . ."

 

"Tôi. . . . . ."

 

Đột nhiên cô bàng hoàng hiểu Minh Tranh, có một số việc quá mức dễ như trở bàn tay, có vẻ không thành thật.

 

Lời nói chưa kịp nói ra, cô lơ đãng ngẩng đầu đúng lúc thấy Minh Thành Hữu đang đứng ở trên cầu thang lầu hai

 

Bởi vì là đứng khuất bóng, hai vai hắn thậm chí là cả thân thể cũng núp ở dưới ánh sáng hiu hắt của ngọn đèn, duy chỉ có gương mặt anh tuấn có vẻ lo lắng mơ hồ lúc này.

 

Trong lòng Phó Nhiễm hồi hộp, hướng về phía Minh Tranh đối diện kiên định nói.

 

"Không có, đây là ý của chính cha."

 

"Tiểu Nhiễm, đi lên."

 

Cô nhìn thấy trong ánh mắt của hắn chợt lóe lên ngạc nhiên nghi ngờ.

 

Phó Nhiễm lên tiếng trả lời, bước qua trước Minh Tranh đi lên lầu.

 

Minh Thành Hữu đứng ở cửa cầu thang đợi cô, đợi cô đến gần sau đó dắt tay cô đi tới hướng phòng khách.

 

Lý Vận Linh hôn mê bất tỉnh, hiện tại đang phải truyền nước biển, bên cạnh chỉ có Minh Vanh ở

 

Sau khi Minh Thành Hữu đi vào nói Minh Vanh đi nghỉ ngơi, hắn kéo qua cái ghế ngồi ở bên giường Lý Vận Linh, căn phòng bên cạnh chú Vương cùng đám người bắt đầu chuẩn bị hậu sự cho Minh Vân Phong.

 

Phó Nhiễm đứng ở một bên không nói lời nào.

 

Trong ánh mắt Minh Thành Hữu hiện đầy tia máu, hắn nằm ở bên giường Lý Vận Linh, đầu vai khẽ run không muốn tiết lộ ra đau thương.

 

Người này từ lúc ra đời liền được nâng ở trong lòng bàn tay danh xưng Minh Tam Thiếu, không ai không biết hắn là con trai được Minh Vân Phong cưng chiều nhất.

 

Nghe nói từ lúc hắn còn rất nhỏ tuổi Minh Vân Phong đã mang hắn theo tiếp xúc với việc làm ăn buôn bán của công ty, thời gian ba năm sau có thể một mình đảm đương phụ trách một phía.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:03:58

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :