{{ msgSearch }}

Chương 60

Chồng Tôi Là Kẻ Thù

Đang Cập Nhật 988 Chữ 24/01/2025 17:44:16

Lương Tây Kinh không phải là lo lắng cho Thi Hảo, anh chỉ đơn thuần không muốn Thi Hảo ở một mình trong khách sạn lạ lẫm thôi.

 

Trầm ngâm một lúc, ánh mắt Tần Yến nhìn về phía người đang đi về phía họ, thì thầm: "Tiền Nhạc tới rồi kìa, không lẽ ông ta tới tìm cậu tính sổ đó chứ?"

 

Tiền Nhạc là ba của Tiền Tĩnh Hà.

 

Lương Tây Kinh muốn mở rộng thị trưởng ở thành phố Bình thì không tránh khỏi việc giao lưu với Tiền Nhạc.

 

Mấy tháng trước khi Lương Tây Kinh tới thành phố Bình, Tiền Nhạc còn giúp anh một chuyện.

 

Sau này Tiền Tĩnh Hà đến thành phố Giang, Tiền Nhạc còn đặc biệt gọi điện tới nhờ anh trông nom cô ta hộ.

 

Món nợ tình người không thể không trả được, cũng chính vì thế mà Lương Tây Kinh mới đồng ý mời Tiền Tĩnh Hà ăn cơm.

 

Trong lúc hai người họ nói chuyện thì Tiền Nhạc đã đi tới đây.

 

"Tổng giám đốc Lương." Ông ta mở lời trước.

 

Lương Tây Kinh ngước mắt lên: "Tổng giám đốc Tiền."

 

Hai người nói chuyện rất khách sáo, bầu không khí vô cùng căng thẳng.

 

Tần Yến ngồi nghe ở bên cạnh cũng có thể cảm nhận được mùi khói thuốc vô hình. Anh ấy đoán Tiền Nhạc đã biết chuyện Lương Tây Kinh đối xử với Tiền Tĩnh Hà không được khách sáo cho lắm rồi.

 

Thế nhưng cũng không đến nỗi vậy.

 

 

Bên này, Thi Hảo nói chuyện với Lương Tây Kinh vài câu xong thì bỏ điện thoại xuống, rời khỏi giường đi đánh răng rửa mặt.

 

Xong xuôi, cô trang điểm nhẹ rồi chuẩn bị ra ngoài tìm đồ ăn.

 

Thời tiết ở thành phố Bình khá đẹp, Thi Hảo thay một bộ váy ít có cơ hội mặc đi ra ngoài.

 

Đi ra khỏi khách sạn để tắm nắng, Thi Hảo cảm thấy vô cùng vui vẻ.

 

Cô rất thích chuyến công tác như thế này.

 

Ăn tạm một ít đồ xong, Thi Hảo bắt xe tới con phố khá náo nhiệt ở thành phố Bình để đi dạo.

 

Ngày kia có lẽ cô sẽ bắt đầu bận tối tăm mặt mũi, thế nên nhân lúc rảnh rỗi cô phải du ngoạn ở thành phố Bình cho thật đã rồi mua ít quà cho đám Ôn Ỷ.

 

Màn đêm buông xuống, Thi Hảo đi dạo phố đến tận chín giờ mới chậm rãi quay về khách sạn.

 

Cô không ngờ rằng lại có thể gặp Dương Văn Tuấn ở sảnh khách sạn.

 

Dương Văn Tuấn nhìn thấy Thi Hảo, trong ánh mắt hiện lên một chút ngạc nhiên.

 

Hồi cấp ba anh ấy đã biết Thi Hảo rất xinh xắn nhưng không ngờ rằng đã nhiều năm trôi qua như vậy rồi mà bây giờ cô còn đẹp hơn hồi đó rất nhiều.

 

"Trùng hợp quá nhỉ?" Dương Văn Tuấn mở lời: "Em vừa đi dạo phố à?"

 

Thi Hảo cười cười: "Vâng, sếp em có việc, em cũng rảnh nên đi dạo một chút."

 

Dương Văn Tuấn: "Thế cũng tốt đấy."

 

Thi Hảo ừ một tiếng.

 

Hai người lần lượt đi vào thang máy, Dương Văn Tuấn đang định hỏi Thi Hảo ở phòng nào thì Thi Hảo đã nhìn thấy người đang đi về đằng này.

 

Mắt cô sáng lên, vội vàng nhấn nút mở thang máy, chờ Lương Tây Kinh và Tần Yến đi lại gần.

 

"Chào thư ký Thi." Tần Yến đã nhìn thấy cô từ lúc nãy.

 

Thi Hảo: "Tổng giám đốc Lương, tổng giám đốc Tần."

 

Tần Yến nhìn mấy chiếc túi đặt bên cạnh chân cô: "Vừa đi dạo phố hả?"

 

Thi Hảo: "… Vâng."

 

Tần Yến nhướn mày rồi nhìn về phía Dương Văn Tuấn vừa nói chuyện với Thi Hảo lúc nãy: "Cô đi một mình à?"

 

Thi Hảo trả lời lại.

 

Nói xong, cô len lét nhìn sang người đứng bên cạnh nãy giờ chưa nói câu nào.

 

Mặt Lương Tây Kinh có hơi đỏ, có vẻ như là đã uống khá nhiều rượu.

 

Một lúc sau, thang máy đã đến tầng mà Dương Văn Tuấn ở.

 

Anh ấy đi ra ngoài rồi chào tạm biệt Thi Hảo.

 

Người vừa đi khỏi, cửa thang máy tự động đóng lại.

 

Trong thang máy im lìm, ba người không có một ai nói gì cả.

 

Mấy giây sau, Tần Yến phá vỡ không gian yên tĩnh này: "Tôi muốn hỏi…"

 

Anh ấy vừa cất tiếng, Thi Hảo và Lương Tây Kinh đều quay sang nhìn.

 

Tần Yến rất biết ý: "Có cần tôi đi ra ngoài không?"

 

"…"

 

Lương Tây Kinh và Thi Hảo còn chưa kịp trả lời thì tiếng thang máy đã vang lên.

 

Lần này thang máy đã đi đến tầng Thi Hảo ở.

 

Bước chân Thi Hảo hơi khựng lại, cô nhìn đống túi bên cạnh chân mình rồi xách lên, nói: "Tổng giám đốc Tần, tổng giám đốc Lương, tôi về phòng trước đây."

 

Đợi cô đi ra khỏi thang máy, Tần Yến nghiêng đầu: "… Sao cậu không chặn thư ký Thi lại thế?"

 

Đầu Lương Tây Kinh hơi biêng biêng, anh giơ tay lên day day phần ấn đường: "Sao cậu còn chưa đi đi?"

 

"…" Tần Yến cứng họng, anh ấy trả lời: "Vậy xin hỏi ban nãy cậu thật sự mong là tôi ra ngoài trước hả?"

 

Lương Tây Kinh không trả lời nhưng ý tứ lại rất rõ ràng.

 

Tần Yến tức giận nhìn anh một cái: "Tôi không ngờ cậu lại trọng sắc khinh bạn như thế."

 

Lương Tây Kinh: "Ờ."

 

Tần Yến chửi anh mấy câu, sau khi cửa thang máy mở ra lần nữa thì nhanh chóng đi ra ngoài.

 

Đi ra ngoài xong anh ấy còn tiện thể nói với lại: "Cậu yên tâm  đi, cho dù tối nay cậu và thư ký Thi có gây động tĩnh lớn đến cỡ nào thì tôi cũng sẽ giả vờ không nghe thấy."

 

Lương Tây Kinh không thèm để ý mấy câu nói vớ vẩn của anh ấy.

 

Anh đi về phòng, vừa đi vừa nhắn tin cho Thi Hảo: [Em lên đây hay để anh xuống đó?]

Sưu Tầm, 24/01/2025 17:44:16

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện