{{ msgSearch }}

Chương 16

Chồng Tôi Là Kẻ Thù

Đang Cập Nhật 856 Chữ 22/01/2025 20:47:05

Trong cái vòng này của bọn họ tin đồn là thứ truyền đi nhanh nhất.

 

Nghe ra sự giễu cợt trong lời này, Lương Tây Kinh liếc anh ấy một cái đầy ý cảnh cáo.

 

Tần Yến cười cười, đè thấp giọng xuống hỏi: "Nhà hàng là do thư ký Thi chọn hả?"

 

Anh ấy là người duy nhất trong số các anh em biết được mối quan hệ giữa Lương Tây Kinh và Thi Hảo.

 

"..."

 

Lương Tây Kinh lại sắp bóng lên lần nữa rồi mới cất lời: "Cậu cũng rảnh thật đấy."

 

Tần Yến cong môi cười: "Sao hôm nay thư ký Thi lại cho cậu leo cây vậy? Không phải là cô ấy tức giận vì cậu đi ăn với cô Tiền đấy chứ?"

 

"Cô ấy không biết." Lương Tây Kinh đáp.

 

Tần Yến nhướng mày: "Cậu chắc chắn vậy à?"

 

Lương Tây Kinh ừ một tiếng, không giải thích thêm lý do.

 

Tấn Yến hiểu ra hôm nay mình sẽ không hỏi thêm được gì từ chỗ Lương Tây Kinh nữa nên lảng sang vấn đề khác: "Sắp tới Hội nghị thượng đỉnh tài chính ở thành phố Bình rồi. Cậu định hôm đó sẽ dẫn ai tới?"

 

Lương Tây Kinh: "Thi Hảo."

 

Tần Yến ngừng một lát rồi nhắc nhở: "Thành phố Bình là địa bàn của nhà họ Tiền."

 

Lương Tây Kinh cúi nửa người trên xuống ngắm bóng, giọng nói lạnh nhạt: "Vậy thì sao?"

 

"..."

 

Sau mấy giây suy nghĩ, Tần Yến hiểu được đại khái ý của anh: "Cậu đúng thật là..." Anh ấy dừng một chút rồi cười nói: "Vậy tôi cũng sẽ tới hóng hớt một chút."

 

Lương Tây Kinh: "..."

 

Sau khi đánh mấy trận, Lương Tây Kinh nhìn đồng hồ trên tường, tính toán sức bền lúc đi dạo phố của Thi Hảo một chút rồi cầm điện thoại di động đặt trên bàn rượu lên thì thấy tin nhắn cô gửi tới từ nửa tiếng trước.

 

Lương Tây Kinh cụp mắt, quay ra nói với Tần Yến một câu rồi về trước.

 

Hứa Thực vừa vào nhà vệ sinh một chuyến ra đã chẳng thấy Lương Tây Kinh đâu nữa.

 

Anh ấy đảo mắt nhìn một vòng rồi hỏi: "Cậu ấy đâu rồi?"

 

Tần Yến: "Về rồi."

 

Hứa Thực: "... Còn chưa tới chín giờ mà đã về rồi á?" Anh ấy khiếp sợ: "Cậu ấy sống theo thời gian biểu của người già đấy à? Nếu không phải biết rõ cậu ấy là người cô đơn thì tôi cũng phải nghi ngờ cậu ấy giấu ai đó trong nhà đấy."

 

Tần Yến cười đầy hàm ý: "Sao cậu biết cậu ấy không giấu ai trong nhà?"

 

Hứa Thực: "Đương nhiên là tôi biết rồi."

 

Khoảng thời gian trước anh ấy đã từng bất ngờ đánh úp nhà Lương Tây Kinh một lần rồi, không hề phát hiện ra chút dấu vết của phụ nữ nào trong nhà anh cả.

 

Nhận được câu trả lời, Tần Yến chỉ cười không đáp.

 

-

 

Lúc Lương Tây Kinh tìm được Thi Hảo thì cô đang đứng giữa quảng trường nghe người ta hát dạo.

 

Anh đứng phía xa nhìn cô một hồi nhưng cô không phát hiện ra.

 

Đến khi màn hình điện thoại sáng lên, Thi Hảo liếc qua một cái rồi mới quay đầu nhìn về phía chiếc xe màu đen nhỏ đang dừng bên vệ đường.

 

Cô ngước mắt lên đúng lúc cửa kính xe phía trước hạ xuống.

 

Thi Hảo ngạc nhiên đến gần, kéo cửa ghế phụ lái ra ngồi vào: "Chẳng phải anh đi ăn cơm với mấy người Hứa Thực à?"

 

Lương Tây Kinh chậm chạp không đáp, ánh mắt nhìn thẳng vào mặt cô, dừng lại trên đôi môi đang mấp máy phát ra tiếng kia một lúc rồi mới cất lời: "Anh không uống rượu."

 

Thi Hảo à một tiếng rồi không hỏi nhiều nữa.

 

Chờ cô thắt dây an toàn xong, Lương Tây Kinh lái xe rời đi.

 

Trong khoang xe yên tĩnh, Lương Tây Kinh hỏi: "Em không mua gì à?"

 

Thi Hảo vốn định nói rằng không thấy món nào đẹp nhưng lại chợt nhớ ra mình vừa bị phạt trừ mất một khoản tiền thưởng kếch xù, thế là cô đáp với ý ám chỉ: "Tổng giám đốc Lương thật đúng là quý nhân hay quên."

 

Nghe ra giọng điệu quái gở của cô, Lương Tây Kinh thờ ơ ừ một tiếng: "Lát nữa tôi sẽ hỏi phòng tài vụ một chút."

 

Thi Hảo: "?"

 

Lương Tây Kinh quay qua nhìn cô, khóe miệng cong lên: "Có phải tháng này phòng tài vụ quên chưa gửi tiền lương cho thư ký Thi của chúng ta hay không?"

 

"..."

 

Thi Hảo bị lời của anh chặn họng nên không muốn nói chuyện với anh nữa.

 

Bỗng nhiên Lương Tây Kinh gọi cô một tiếng: "Thi Hảo."

 

Thi Hảo: "Có gì nói thẳng đi."

 

Lương Tây Kinh thấp giọng cười một tiếng rồi dừng xe ở ven đường, dưới một tán cây xanh um tươi tốt.

 

Thi Hảo ngạc nhiên, còn chưa kịp hỏi anh dừng xe làm gì thì đã nghe thấy tiếng dây an toàn bị cởi ra. Chỉ chớp mắt ngay sau đó, ngón tay thon dài của Lương Tây Kinh đã lau đi lớp son trên môi cô rồi cúi người hôn lên đó.

Sưu Tầm, 22/01/2025 20:47:05

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện