Lương tâm đột nhiên trỗi dậy, anh quyết định không làm phiền cô thư ký của mình nữa.
Thi Hảo cũng không nhận ra Lương Tây Kinh không hề giao việc mới cho cô trong hai tiếng làm việc sau.
Không có chuyện gì gấp, Thi Hảo bèn sắp xếp lại bản ghi chép nội dung của cuộc họp.
Sau khi làm xong việc, không lâu sau đã đến giờ tan tầm.
Thi Hảo đang suy nghĩ có nên về thẳng nhà hay đi siêu thị mua gì đó rồi mới về nhà thì đột nhiên giọng của một đồng nghiệp vang lên ở phía xa: "Cô Tiền."
Thi Hảo vô thức ngước mắt lên nhìn thì thấy Tiền Tĩnh Hà đang đi về phía cô.
Sau cuộc hội nghị thượng đỉnh tài chính lần trước, một thời gian rồi Tiền Tĩnh Hà không đến thành phố Giang. Lần này Thi Hảo chẳng biết cô ta đến đây có chuyện gì.
Không kịp suy nghĩ nhiều thì Tiền Tĩnh Hà đã đi đến trước bàn làm việc của cô: "Thư ký Thi."
Cô ta mím chặt môi, vẻ mặt khó coi: "Tôi muốn gặp tổng giám đốc Lương."
Thi Hảo hơi khựng lại, khẽ nói: "Vâng, cô chờ một chút."
Cô bấm điện thoại nội tuyến.
Giọng Lương Tây Kinh lập tức vang lên: "Có chuyện gì thế?"
Thi Hảo: "Tổng giám đốc Lương, cô Tiền muốn gặp anh."
Lương Tây Kinh nhíu mày: "Cô ta tìm tôi làm gì?"
Thi Hảo: "..."
Sao cô biết được!
Dường như biết Thi Hảo đang nghĩ gì, Lương Tây Kinh lại nói: "Cho cô ta vào đi."
Thi Hảo: "Vâng."
-
Cúp máy, cô đưa Tiền Tĩnh Hà đến trước cửa phòng làm việc của Lương Tây Kinh.
Sau khi Tiền Tĩnh Hà đi vào, Thi Hảo đóng cửa lại rồi quay trở lại bàn làm việc.
Vừa ngồi xuống, Lý Thiến Vi đã kéo ghế lại gần tán gẫu.
Cô ấy thấy sắc mặt Tiền Tĩnh Hà không tốt lắm, khẽ hỏi: "Cô Tiền tìm tổng giám đốc Lương làm gì vậy nhỉ? Hình như sắc mặt không được tốt lắm."
Thi Hảo lắc đầu: "Tôi cũng không rõ."
Cô nói thật.
Lý Thiến Vi thở dài: "Chắc không phải tổng giám đốc Lương đứng núi này trông núi nọ chứ?"
"..." Thi Hảo cạn lời với câu hỏi của cô ấy, cô im lặng mấy giây rồi mới nói: "Chắc không đến nỗi đó đâu."
Lương Tây Kinh không phải người như vậy.
Lý Thiến Vi gật gù: "Cũng đúng, điều kiện của tổng giám đốc Lương tốt như thế, phụ nữ theo đuổi anh ấy cứ như tre già măng mọc."
Nói đến đây, Lý Thiến Vi không nhịn được bèn hỏi: "Thư ký Thi, cô còn nhớ cô minh tinh kia không?"
Thi Hảo lập tức hiểu ra cô minh tinh trong lời Lý Thiến Vi là ai.
Cô ta là người phát ngôn cho tập đoàn Lương thị. Sau khi gặp Lương Tây Kinh, cô ta đã yêu anh từ cái nhìn đầu tiên.
Kể từ đó, cô minh tinh kia bắt đầu hành trình theo đuổi Lương Tây Kinh cuồng nhiệt.
Mà cô minh tinh đó cũng chẳng sợ người ta biết cô ta thích Lương Tây Kinh và đang theo đuổi anh. Hồi đó cô ta còn đánh một trận “oanh liệt”, thậm chí còn tuyên bố nhất định sẽ nắm được Lương Tây Kinh trong lòng bàn tay.
Tầm này năm ngoái, ngày nào các nhân viên trong tập đoàn cũng bàn tán về chuyện này.
Có vài đồng nghiệp nhàm chán quá còn đánh cược xem cô minh tinh đó có thể thành công nắm được Lương Tây Kinh trong tay hay không, cô ta sẽ mất bao lâu để giành được anh.
Lúc đó Lý Thiến Vi còn lôi kéo Thi Hảo đặt cược, lúc đầu cô dứt khoát từ chối nhưng sau đó cũng tham gia đặt cược.
Không hề ngạc nhiên, cô đã thắng.
Thi Hảo đang nghĩ ngợi thì Lý Thiến Vi lại nói: "Chắc chắn cô còn nhớ lúc đó cô thắng được bao nhiêu tiền chứ?"
"..."
Thi Hảo hơi bối rối: "Tôi quên rồi."
Lý Thiến Vi liếc cô một cái, không nhịn được hỏi: "Sao lúc đó cô có thể chắc chắn cái cô minh tinh kia không thể theo đuổi được tổng giám đốc Lương?"
Hồi đó chín mươi phần trăm đồng nghiệp trong công ty đều cho rằng chắc chắn cô minh tinh kia có thể giành được Lương Tây Kinh, với ngoại hình sáng rực, đường cong gợi cảm thướt tha, lại còn tốt tính, Lương Tây Kinh không thể không động lòng được.
Nghe Lý Thiến Vi hỏi, Thi Hảo không biết phải trả lời thế nào.
Cô cũng không thể nói với cô ấy là người trong cuộc bảo cô tham gia "đánh bạc" và đặt cược cô minh tinh đó không thể theo đuổi được anh chứ.
Cô mập mờ nói: "Tôi cảm giác tổng giám đốc Lương không thích kiểu tình yêu rêu rao như vậy."
Lý Thiến Vi không hiểu: "Vậy sao?"
Thi Hảo: "... Những người giàu có thực sự rất khiêm tốn."
"Cô nói cũng đúng." Lý Thiến Vi lập tức bị Thi Hảo thuyết phục: "Nhưng tôi thật sự rất muốn biết tổng giám đốc Lương thích kiểu phụ nữ thế nào."
Thi Hảo đang định trả lời thì chợt nghe thấy tiếng ồn ào trong văn phòng Lương Tây Kinh.
Hai người nhìn nhau, Thi Hảo vội vàng đứng dậy đi đến bên đó.
Cô vừa mới đến gần thì cánh cửa đã bị Tiền Tĩnh Hà kéo ra.
Thi Hảo đang định hỏi thì bị cô ta đẩy một cái rồi đùng đùng rời đi.
"..."
Im lặng một lát, Thi Hào lại gần liếc nhìn vào trong văn phòng thì thấy có một cái cốc vỡ trên mặt đất.
Nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, Lương Tây Kinh ngước mắt lên, ánh mắt anh khóa chặt trên người Thi Hảo, trầm giọng nói: "Thư ký Thi."
Anh hơi ngừng lại rồi nói tiếp: "Vào đây đi."
Sau khi Thi Hảo vào trong, Lương Tây Kinh còn bổ sung một câu: "Đóng cửa lại."
"..."