{{ msgSearch }}

Chương 272

ấn Tượng đầu Tiên Sẽ Là định Mệnh

Đang Cập Nhật 1386 Chữ 20/01/2025 19:20:38

Thấy Thang Ninh ăn mặc như vậy, Cố Ngộ tò mò hỏi: "Đây là... Có sắp xếp gì đặc biệt sao?"

"Có chứ!" Thang Ninh nói: "Lát nữa sẽ nói cho anh, phải tặng quà cho anh trước đã!"

Thang Ninh vừa nói vừa lấy một hộp quà từ phía sau ra: "Đây, tặng cho anh! Chúc chồng yêu sinh nhật vui vẻ!"

Thực ra anh không ngờ mình sẽ được nhận quà sinh nhật, đối với Cố Ngộ, nhận quà gì cũng không quan trọng.

Nhưng vì do Thang Ninh tặng, nên anh rất mong đợi.

Anh thích Thang Ninh tặng đồ cho mình, dù chỉ là ốp điện thoại đơn giản anh cũng rất thích, anh còn đặc biệt thích dùng đồ đôi với cô nữa.

Anh cũng rất thích Thang Ninh chọn quần áo và cà vạt hàng ngày cho anh mặc.

Có cảm giác hạnh phúc khi được cô bao bọc.

Thực ra khi nghĩ quà sinh nhật cho Cố Ngộ, Thang Ninh đã cân nhắc rất lâu.

Bình thường ngoài công việc, hầu như Cố Ngộ không có sở thích gì, thỉnh thoảng chơi game, đôi khi đọc sách, sau khi kết hôn với Thang Ninh, sở thích nhiều hơn là cùng cô thảo luận đi đâu ăn ngon chơi vui.

Anh không hay dùng mấy thứ như túi xách hay quần áo hàng hiệu, nhưng đồng hồ của anh đều rất đắt tiền.

Nhưng những thứ này Thang Ninh không hiểu và không chọn được, sợ mua sai hoặc mua cái anh không thích, lúc đó sẽ tốn tiền oan.

Nên sau khi đắn đo mãi, cuối cùng cô vẫn chọn một món đồ.

Cô đoán Cố Ngộ sẽ thích.

Đó là một máy ảnh DSLR.

Thực ra trước đây Cố Ngộ không thích chụp ảnh, vì lúc trước anh không có nhu cầu chia sẻ, cũng không thích ghi lại cuộc sống.

Nhưng sau khi ở bên Thang Ninh, ngay cả khi hai người đi ăn bình thường, anh cũng thích chụp ảnh.

Cố Ngộ nói, anh muốn ghi lại mỗi ngày bên cô, sợ sau này trí nhớ không tốt như bây giờ, như vậy khi xem lại ảnh sẽ nhớ ra những chuyện xảy ra mỗi ngày.

Khi thấy là máy ảnh, Cố Ngộ rất bất ngờ: "Sao em lại nghĩ đến việc tặng máy ảnh cho anh?"

Thang Ninh đùa: "Để anh có thể chụp cho em nhiều ảnh đẹp hơn~"

"Được thôi." Cố Ngộ giơ máy ảnh lên nhắm vào Thang Ninh bấm một cái: "Tấm đầu tiên là chụp em."

"Được rồi, thực ra hôm nay em có sắp xếp khác." Thang Ninh kéo tay anh đưa vào phòng thay đồ: "Mau thay một bộ cùng phong cách với em đi."

"Cùng phong cách là sao?" Cố Ngộ nhìn cô từ trên xuống dưới: "Phong cách em đang mặc là... Phong cách học sinh à?"

"Đúng vậy, không nhìn ra à?" Thang Ninh kéo váy xoay một vòng: "Không giống sinh viên đại học sao?"

"Giống thì giống, nhưng ăn mặc thành sinh viên để làm gì?"

"Thì để thăm trường đại học của anh!" Thang Ninh hào hứng nói: "Nếu ăn mặc quá trưởng thành bị người ta đuổi ra thì sao."

Mặc dù hơi mơ hồ, nhưng Cố Ngộ vẫn làm theo lời Thang Ninh.

Anh tìm được một chiếc áo thun trắng ngắn tay để thay: "Sao đột nhiên lại muốn đến trường đại học của anh?"

"Chỉ là… Đột nhiên muốn cảm nhận lại cảm giác làm học sinh!"

Thực ra sau khi tốt nghiệp, Cố Ngộ rất ít khi quay lại trường, có lẽ đàn ông không có nhiều tình cảm về mặt này, cảm thấy trường học chỉ là nơi học tập, không quá nhớ nhung.

Nhưng nhìn cách ăn mặc của Thang Ninh bây giờ, anh thực sự có chút tiếc nuối vì không được học chung trong khuôn viên trường với cô.

Nhưng nếu Thang Ninh đã muốn đi, tất nhiên anh sẽ sắn lòng đưa cô đi xem.

Cố Ngộ tốt nghiệp Đại học Giang Thành, là trường tốt nhất Giang Thành và cả nước.

Trước đây luôn nghe nói Đại học Giang Thành vô cùng ưu việt về cả phần cứng lẫn phần mềm, Thang Ninh đã muốn đi xem từ lâu, nhưng sợ bị yêu cầu thẻ sinh viên, nên luôn không dám đi.

Hôm nay cuối cùng cũng có thể đường hoàng đi rồi.

Đại học Giang Thành nằm trong khu đại học, đối diện là Đại học Ngoại ngữ.

Vì Đại học Giang Thành nổi tiếng với các ngành khoa học tự nhiên, nên nam sinh chiếm đa số, trong khi Đại học Ngoại ngữ lại đa số là nữ sinh.

Cảm giác với cấu trúc này, có thể tìm được đối tượng ngay trong thời gian học.

Khi xuống xe, Thang Ninh thấy nhiều cặp đôi nắm tay nhau đi, không khỏi cảm thán: "Tình yêu học đường đẹp thật."

"Em thích tình yêu học đường à?" Cố Ngộ nắm tay cô nói: "Vậy hôm nay chúng ta làm cặp đôi học sinh một ngày nhé."

Khuôn viên Đại học Giang Thành có thể nói là hoành tráng, toàn trường được bao quanh bởi những con đường rợp bóng cây xanh và những khu vườn được chăm sóc cẩn thận, trung tâm khuôn viên là một loạt tòa nhà giảng dạy hiện đại, lớp học rộng rãi sáng sủa, trên tường treo những câu nói truyền cảm hứng và tác

phẩm nghệ thuật.

Những sinh viên đi qua xung quanh đều tràn đầy sức sống của tuổi trẻ, khiến Thang Ninh nhớ lại thời mình đi học đại học.

Cô hỏi Cố Ngộ: "À mà anh tốt nghiệp đã nhiều năm rồi phải không?"

"Ừm." Cố Ngộ nói: "Anh học liên thông cử nhân thạc sĩ ở Đại học Giang Thành, tốt nghiệp cũng gần 4-5 năm rồi."

"Sau này anh có quay lại thăm trường không?"

"Rất ít." Cố Ngộ nói: "Đôi khi có đi cùng bọn Trần Trác về thăm thầy cô gì đó, với lại lâu lâu cũng được mời về diễn thuyết một hai lần."

"Ừm, trường có cựu sinh viên xuất sắc như anh chắc là tự hào lắm!"

Những sinh viên đi qua dường như không ai nhìn hai người bằng ánh mắt kỳ lạ, có lẽ không phát hiện ra tuổi tác của họ có gì khác thường, chỉ là các cô gái xung quanh ít nhiều gì cũng dừng ánh mắt trên người Cố Ngộ lâu hơn một chút.

Cố Ngộ quả thật rất nổi bật, Thang Ninh cảm thấy với điều kiện như anh, chắc chắn anh sẽ là sự tồn tại nổi bật nhất trên bảng tỏ tình.

Cô đột nhiên rất tò mò về thời đại học của anh: "Anh yêu, trước đây chắc có nhiều người theo đuổi anh lắm nhỉ?"

Cố Ngộ cũng không giấu giếm, nói thẳng: "Đúng vậy, người theo đuổi không ít, trường đối diện cũng có nhiều."

Thang Ninh đột nhiên hơi ghen: "Vậy anh chưa từng có ý định yêu đương sao?"

Cố Ngộ suy nghĩ một chút rồi nói: "Yêu đương thì cũng không phản đối, chủ yếu là..." Cố Ngộ nói rồi nhìn Thang Ninh: "Thực sự chưa gặp ai khiến anh có cảm giác."

"Một người cũng không có sao? Em thấy trường đối diện có nhiều người đẹp mà, hơn nữa đều là sinh viên giỏi, tìm một hai cô gái xuất sắc chắc không khó phải không?"

"Đúng là không khó, trước đây người theo đuổi anh nào là hoa khôi trường, nào là hot girl mạng, nào là vô địch toán quốc gia, đủ loại..." Cố Ngộ cũng không phải đang khoe khoang, nói đến đây anh lại cảm thấy hơi nhức đầu: "Nói đến chuyện này, lúc đầu cơ sở trường chúng anh chưa tốt lắm, khi tắm là phải đi nhà tắm công cộng, mà lần nào trước cửa phòng tắm nam cũng có người rình chờ anh, giờ nghĩ lại anh vẫn thấy khó chịu trong người."

"Họ rình chờ anh làm gì chứ." Thang Ninh không nhịn được cười: "Anh cũng đâu có không mặc áo hay tắm bên ngoài đâu."

"Đúng vậy, anh cũng không biết nữa, không dừng lại ở đó, còn có nhiều nữ sinh xuất hiện ở lớp học của anh rất thường xuyên, đừng nói là không cùng chuyên ngành cùng năm, thậm chí còn có cả những nữ sinh ở trường đối diện, thật là quá đáng."

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:20:38

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện