{{ msgSearch }}

Chương 245

ấn Tượng đầu Tiên Sẽ Là định Mệnh

Đang Cập Nhật 1458 Chữ 20/01/2025 19:20:34

Tống Mạn Tư cảm thấy thế giới quan của mình sụp đổ, trước đây bà luôn nghĩ Cố Ngộ là kiểu người không nghiêm túc, lăng nhăng trên tình trường, còn lo lắng một cô gái tốt như Thang Ninh sẽ bị nó lừa tình, đến lúc đó biết lấy mặt mũi nào đối diện với Thang Ninh.

Không ngờ... Con trai bà lại là một đứa thuần khiết như vậy.

"Vậy, Thang Ninh là mối tình đầu của anh con à?" Tống Mạn Tư bắt đầu tò mò.

"Dạ đúng rồi, không phải mối tình đầu thì là gì nữa!" Nghĩ đến việc tối qua hai người đã cầu hôn, mặc dù không muốn nói quá thẳng thừng, nhưng cô ấy vẫn không nhịn được nói với Tống Mạn Tư: "À phải rồi, mấy ngày nay mẹ lấy sổ hộ khẩu của anh con ra, chuẩn bị sắn cho anh ấy đi."

"Cái gì? Hai đứa nó muốn kết hôn rồi sao?”

"Này này này, con không có nói gì hết!" Mặc dù Cố Lê lắc đầu, nhưng khóe miệng đã cười toe toét.

Nghe tin này Tống Mạn Tư tất nhiên rất vui, chỉ là bà vẫn không nhịn được suy nghĩ từ góc độ của Thang Ninh.

Bà hỏi Cố Lê: "Vậy đám cưới thì sao?"

"Đám cưới à? Càng hoành tráng càng tốt chứ sao! Bạn thân nhất của con! Nhất định phải là đám cưới long trọng nhất mới được!!"

-

Những năm trước Cố Ngộ đều đón giao thừa cùng mấy người bạn ký túc xá, năm nay là lần đầu tiên anh bỏ rơi họ.

Mặc dù trong lòng mọi người đều hiểu, nhưng miệng thì chắc chắn sẽ không tha cho anh.

Hôm sau mấy người họ đến nhà Cố Ngộ, bắt anh phải chiêu đãi tử tế.

Từ khi Tiền Tư Châu và Cố Ngộ có người yêu, mấy anh em càng ngày càng khó tụ họp.

Có lẽ vì bình thường chỉ thích tụ tập vào những ngày lễ đặc biệt, giờ những ngày lễ này bị bạn gái độc quyền, nên mấy anh em chỉ có thể chọn giải pháp thứ hai.

Không đón được giao thừa, thì ít nhất phải bù đắp một ngày sau giao thừa.

Trời lạnh rồi, nên mọi người rất thích ăn lẩu ở nhà.

Nhà Cố Ngộ không thiếu rượu ngon, phần lớn là khách hàng tặng vào dịp lễ Tết, bình thường anh lại không thích uống, nên lần nào cũng phải đợi họ đến mới tiêu thụ được một ít.

Trần Trác lấy một chai Yamazaki 12 năm uống, thích thú cảm thán: "Vẫn là uống whisky đã nhất, đặc biệt là ở nhà Cố Ngộ có phong cách thế này, nằm trên sofa nhấp một chút whisky, đúng là tiên phẩm nhân gian."

Tiền Tư Châu đưa ly qua: "Rót cho tôi một ly."

Bình thường mọi người đều thích uống bia cho vui, hôm nay đột nhiên uống whisky, cảm giác "Đẳng cấp" của mọi người đều cao hơn.

Trần Trác cảm thấy mình có cảm giác quen thuộc như nhân vật chính trong tiểu thuyết, giả bộ lắc lắc ly rượu nói: "Gần đây tôi đang theo đuổi một cô gái, cảm thấy giờ tuổi lớn rồi, theo đuổi con gái thực sự không được nữa, cũng không còn cái khí thế như hồi đại học, công việc vốn đã rất bận, không có thời gian nghĩ đến những tâm tư và sự lãng mạn nhỏ nhặt đó, đôi khi cũng khá nhớ hồi đại học, chỉ vì muốn gặp một cô gái mà có thể đi theo cô ấy cả tiết học."

"Đúng vậy, đến tuổi chúng ta rồi, mọi người yêu đương đều rất thực tế, mang tính mục đích." Doãn Sam nói rồi nhìn Tiền Tư Châu: "Tư Châu gần đây thế nào?"

"Cũng tốt, định Tết này gặp ba mẹ hai bên."

"Đệt, nhanh vậy sao?" Trần Trác thán phục.

"Thực ra... Tôi cũng đã gặp ba mẹ rồi." Doãn Sam nói: "Thậm chí tình cảm của tôi và cô ấy còn chưa phát triển gì mấy, đã gặp ba mẹ trước rồi, tiện thể hỏi yêu cầu kết hôn của đối phương."

"Đệt?!!" Giọng Trần Trác lại cao thêm một bậc: "Tốc độ của cậu được đấy."

Doãn Sam thở dài: "Không còn cách nào khác, ban đầu gặp mặt là với mục đích mai mối, nên có lẽ sẽ thực tế hơn một chút so với tình yêu tự do thông thường, chỉ khi cảm thấy mọi mặt đều phù hợp mới cần tiếp tục qua lại, nếu không thì không cần lãng phí thời gian của nhau."

Trần Trác nghe xong liền thở dài: "Haiz... Nói là muốn tìm người thực sự khiến mình rung động để ở bên nhau, nhưng cuối cùng vẫn bị ảnh hưởng bởi nhiều vấn đề thực tế, chuyện tình yêu từ lâu đã không còn thuần khiết nữa."

"Cũng không hoàn toàn như vậy." Doãn Sam nhìn Cố Ngộ: "Cậu xem Cố Ngộ không phải rất tốt sao, người ta đã tìm được tình yêu đích thực, vẫn phải tin vào tình yêu chứ."

Bình thường Cố Ngộ vốn ít nói, không lên tiếng trong cuộc trò chuyện vừa rồi cũng không có gì lạ.

Chỉ là bây giờ nhắc đến anh, anh cũng không phản ứng, dáng vẻ tâm hồn treo ngược cành cây, chẳng biết đầu óc đã bay tới phương trời nào rồi.

Trần Trác búng ngón tay trước mặt anh: "Này, cậu đang nghĩ gì thế?"

Lúc này Cố Ngộ mới hoàn hồn: "Gì cơ?"

"Đang nói về cậu và em Ninh đấy, nói là bọn tôi đều có mục đích rất mạnh mẽ, tiếp xúc một mối quan hệ là vì muốn kết hôn, không giống các cậu, là có tình cảm trước, rồi mới phát triển một cách tự nhiên, đây mới là ý nghĩa của tình yêu." Doãn Sam giải thích.

Cố Ngộ không thể đồng cảm, dù sao nếu không gặp Thang Ninh, có lẽ anh cũng sẽ không như họ, sẽ không tùy tiện đánh đổi với một người với mục đích mạnh mẽ như thế.

Chỉ là những tình cảm khác nhau cũng có những phiền não khác nhau, đối với Cố Ngộ, một thời gian trước anh vừa chuẩn bị tâm lý có thể cả đời này sẽ không kết hôn, thậm chí đã nghĩ cách giải thích với ba mẹ rồi.

Nhưng đột nhiên sự thay đổi thái độ của Thang Ninh lại khiến anh hơi bối rối.

Cố Ngộ chân thành hỏi: "Các cậu nghĩ việc kết hôn đối với con gái rốt cuộc có ý nghĩa gì?"

Doãn Sam suy nghĩ rồi nói: "Tôi nghĩ hầu hết các cô gái thường sẽ có kế hoạch và mong đợi về kết hôn, khi đạt được kỳ vọng thì thường sẽ chọn kết hôn."

"Cũng không hẳn." Trần Trác nói: "Tôi biết một số cô gái nếu công việc phát triển tốt, cũng có nhiều người thích độc thân, không muốn kết hôn."

"Đó là vì đa số họ chưa gặp được người mình thích." Tiền Tư Châu chen vào: "Gặp được người mình thích thật sự, chắc chắn ai cũng muốn kết hôn thôi."

Cố Ngộ không tự tin lắm: "Vậy có trường hợp nào gặp người mình thích, nhưng cũng không muốn kết hôn không?"

"Còn có người như vậy sao?" Trần Trác lắc đầu thật mạnh: "Không thể nào, tôi không tin."

Tiền Tư Châu cũng đồng ý: "Trường hợp này chắc rất hiếm, trừ khi là sợ hãi hôn nhân."

Cố Ngộ vẫn chưa nhận được câu trả lời mình muốn, tiếp tục phân tích: "Vậy... Tại sao lại sợ hãi hôn nhân?"

Việc Cố Ngộ hỏi kỹ càng khiến mấy người kia nghi ngờ: "Cậu hỏi chi tiết vậy làm gì? Loại vấn đề này chắc không đến lượt cậu phải băn khoăn đâu."

Cố Ngộ cũng không nói gì thêm.

Nhưng Doãn Sam vẫn nhận ra manh mối từ chi tiết này, khi mọi người sắp về, anh ấy cố ý không đi cùng Trần Trác và Tiền Tư Châu.

Mà ở lại vừa giúp Cố Ngộ dọn dẹp vừa giả vờ hỏi: "Cậu và Thang Ninh, có nói đến chuyện kết hôn chưa?"

Cố Ngộ không muốn nói hết chuyện của hai người ra ngoài, chỉ bày tỏ khá mơ hồ: "Tôi có suy nghĩ đến."

Từ phản ứng của Cố Ngộ khi nói đến chủ đề này và những thay đổi nhỏ trên gương mặt, Doãn Sam đã đoán được đôi chút.

Anh ấy cũng cảm nhận được Cố Ngộ không muốn chủ động nói, nên chọn cách nói trước: "Cậu có nhớ lúc đi Hải Thành, chúng ta có một hoạt động hẹn hò hộp bí mật không?"

"Ừm, nhớ."

"Lúc đó tôi bốc trúng Thang Ninh."

Cố Ngộ nhớ ra, nhưng trước đây cũng không để tâm đến chuyện này.

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:20:34

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện