{{ msgSearch }}

Chương 10

ấn Tượng đầu Tiên Sẽ Là định Mệnh

Đang Cập Nhật 1104 Chữ 20/01/2025 19:19:51

May mà cô bé này có cách suy nghĩ khác người bình thường, Cố Ngộ tạm thời thoát được vài kiếp nạn.

"Nhưng mà anh cũng gần 30 rồi phải không, đã đến lúc nên yêu đương nghiêm túc rồi, không thể cứ đùa giỡn mãi được!" Cố Lê đột nhiên biến thành người chỉ đạo nhân sinh.

"Sinh nhật anh chưa đến, hiện giờ mới 28 tuổi thôi, cảm ơn." Cố Ngộ đính chính.

"Ôi, dù sao cũng sắp thành ông chú rồi, tóm lại là, anh nên có một mối quan hệ nghiêm túc đi, em thấy bạn gái hiện tại của anh cũng khá tốt đấy, bây giờ những cô gái rộng lượng và tính tình tốt không nhiều đâu, anh phải biết trân trọng!"

"Đừng nói nhiều nữa!" Cố Ngộ đưa cô ấy đến dưới tòa nhà rồi dừng xe: "Em về trước đi, anh còn phải quay lại hẹn hò tiếp."

Cố Lê xuống xe, đi được vài bước rồi lại quay về, thò đầu vào cửa sổ xe đã hạ xuống, xòe tay về phía Cố Ngộ: "Có ảnh chị ấy không? Em muốn xem!"

"Không cho." Cố Ngộ lạnh lùng từ chối.

"Hừ! Keo kiệt!" Cố Lê chu môi tỏ vẻ giận dỗi.

"Em cũng đâu có cho anh xem ảnh vợ em đâu." Cố Ngộ nhướng mày, vẻ mặt thiếu đánh.

Cố Lê: "Em thật sự không có, chứ không phải cố ý không cho anh xem!"

"Vậy anh cũng không có thật." Cố Ngộ nhún vai.

"Sao anh không có ảnh bạn gái được?" Cố Lê không tin, cố tình dùng chiêu kích tướng: "Không dám cho người khác xem chứ gì!”

"Yên tâm đi! Rất đáng để cho người khác nhìn, đẹp người đẹp nết, lại còn 36D!"

"Lưu manh!!" Cố Lê giậm chân rồi quay người bỏ đi.

Cố Ngộ nhìn bóng lưng cô ấy, không nhịn được cười thành tiếng.

-

"Vậy tôi chính là cô nàng 36D đó á hả?" Doãn Sam cười hì hì nhìn Cố Ngộ.

Doãn Sam là bạn cùng phòng đại học của Cố Ngộ, vì xếp hạng thứ ba trong ký túc xá, cộng thêm đồng âm của tên, nên mọi người đều gọi anh ấy là Tiểu Tam.

Anh ấy có thân hình mập mạp, vậy nên n.g.ự.c khá... Phồng, bạn bè vẫn thường hay trêu n.g.ự.c anh ấy là 36D, vừa rồi khi Cố Lê hỏi, Cố Ngộ cũng không suy nghĩ nhiều mà buột miệng nói ra.

Cố Ngộ đặt chìa khóa xe và điện thoại lên bàn, vẻ mặt đầy bất đắc dĩ: "Xin lỗi, đang ăn dở thì bỏ cậu ở đây."

"Không sao đâu, đón em gái quan trọng hơn." Doãn Sam nói: "Hơn nữa vốn dĩ hôm nay là tôi có việc phiền cậu, cảm ơn cậu đã giúp tôi giải quyết thủ tục lúc nãy."

"Chuyện nhỏ, anh em với nhau có gì phải khách sáo." Cố Ngộ cảm thấy hơi khát, cầm nửa cốc trà còn lại trên bàn uống hết.

Doãn Sam dừng lại hai giây nhìn Cố Ngộ: "Lần nào cũng lấy tôi ra làm cớ, sao vậy? Vẫn không muốn gia đình giới thiệu đối tượng à?"

Cố Ngộ bất đắc dĩ xoay xoay cái cốc đã rỗng trước mặt: "Đúng vậy, trước đây tôi chỉ lỡ miệng nói một lần là độc thân, mẹ tôi lập tức giới thiệu cho tôi hơn chục cô, làm tôi có cảm giác mình như nhân viên tổng đài vậy."

"Mẹ cậu cũng thật là, điều kiện của cậu tốt như vậy, còn lo cậu không tìm được bạn gái ư?" Doãn Sam nhíu mày: "Không giống như tôi, béo thế này, rất khó tìm đối tượng."

Mi mắt Cố Ngộ động đậy: "Chuyện này phải tùy duyên, tôi không muốn phải tìm đối tượng để yêu đương, mối tình thực sự tốt đẹp chính là gặp được một người khiến cậu có cảm xúc muốn yêu đương với người đó.”

Mắt Doãn Sam sáng lên, hỏi: "Xung quanh cậu có nhiều cô gái xinh đẹp thích cậu như vậy, chẳng lẽ cậu chưa từng muốn hẹn hò với ai sao?"

Đột nhiên Cố Ngộ ngừng xoay cốc, ngả người ra sau ghế, lười biếng nói: "Tạm thời tôi không muốn nghĩ đến chuyện đó."

"Cũng phải! Bây giờ là thời điểm quan trọng để phấn đấu làm việc, không thể bị tình cảm nam nữ ảnh hưởng." Doãn Sam cụng ly với Cố Ngộ: "Nhưng lâu rồi anh em mình không gặp nhau, hay là cuối tuần này tụ tập đi?"

"Được, cuối tuần tôi rảnh."

"Tôi biết một nhà hàng mới mở rất ngon, hình như còn được một sao Michelin, chúng ta đi thử nhé."

Cố Ngộ định đồng ý ngay, nhưng đột nhiên anh nhớ lại lời Cố Lê nói trên xe lúc nãy.

Họ là những người bạn khá thân thiết cùng ký túc xá thời đại học, vì học chuyên ngành máy tính nên sau khi tốt nghiệp đều làm việc trong các công ty internet. Làm việc được vài năm, ai cũng khá thành công, đều là cấp quản lý trung cao cấp ở các công ty internet lớn.

Cố Ngộ biết Doãn Sam và một người bạn cùng phòng khác có điều kiện gia đình khá tốt, còn lại một người tuy không nói nhiều về gia cảnh, nhưng có thể cảm nhận được là không giàu có lắm.

Trước đây khi tụ tập Cố Ngộ chưa bao giờ nghĩ đến những điều này, nhưng như Cố Lê đã nói, có thể với một số người, những buổi tụ tập tiêu xài nhiều như vậy là một gánh nặng.

"Hay là… Chúng ta ăn lẩu ở nhà đi, vui hơn." Cố Ngộ nói: "Nhưng mà bình nóng lạnh nhà tôi hỏng rồi, phải đến cuối tuần mới sửa được, mấy ngày nay tôi còn phải ở nhà ba mẹ."

"Được thôi, vậy đến nhà tôi đi, vừa hay tôi mới mua PS5, chúng ta có thể chơi chung."

Cố Ngộ gật đầu: "Được, vậy để tôi nhắn cho mọi người trong nhóm nhé.

Cố Ngộ mở điện thoại, tìm một nhóm tên là [503] trong một đống nhóm công việc, đó là số phòng ký túc xá của họ thời đại học.

Cố Ngộ: [Cuối tuần tụ tập nhé, đến nhà @Tiểu Tam ăn lẩu]

Trần Trác: [Chốt!]

Tiền Tư Châu: [Ok! Lâu rồi không gặp, nhớ anh em quá.]

Doãn Sam thấy tin nhắn, không nhịn được cười: "Sao mọi người đều dùng tên thật, chỉ có tôi là Tiểu Tam, nghe kỳ cục quá."

"Đó là biệt danh thân mật dành cho cậu đấy." Cố Ngộ cầm chìa khóa lên: "Không còn sớm nữa, tôi về nhà đây, cuối tuần gặp nhé."

"Ừm, cuối tuần gặp."

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:19:51

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện