{{ msgSearch }}

16

Yêu đương Là Cái Quần Què

Trương Bất Nhất 542 Chữ 12/01/2025 12:56:05

Hai người cứ thế đi suốt đoạn đường mà không nói gì với nhau.

Khi đi ngang qua quán bar Nam Kiều, Lâm Niệm Sơ bất chợt nhìn thấy một chiếc Minibus màu trắng đậu trước cửa, cốp xe mở toang. Bên trong, một hòm đầy hoa hồng đỏ rực được chất cao, ai qua lại cũng đều nhìn thấy rõ mồn một.

Bên cạnh chiếc xe, ba người đang đứng túm tụm lại với nhau: hai nam, một nữ. Tất cả đều mặc đồ ngủ bằng lông hoạt hình, đầu đội mũ, chân xỏ dép bông, tay thì đút trong tay áo, gương mặt lộ vẻ buồn rầu nhìn về phía hòm hoa hồng.

Lâm Niệm Sơ thoạt đầu nghĩ rằng đây là chiêu trò tặng quà cho khách của quán bar nhân dịp lễ tình nhân. Nhưng không, ngay sau đó, người đàn ông có dáng người tròn trịa, gương mặt giống y chang chú mèo Garfield trong phim, bỗng chép miệng than thở:

“Ông chủ đúng là chịu chơi, tặng bà chủ cả đống hoa thế này. Giờ thì làm sao mà khuân đi được chứ?”

Một chàng trai có vẻ ngoài thanh tú bên cạnh tiếp lời:

“Đã thế còn phải tạo bất ngờ cho bà chủ nữa. Giờ giấu thế nào đây?”

Cô gái nhỏ nhắn, gương mặt đáng yêu, lại thở dài như thể mọi chuyện trên đời này đều đổ lên đầu mình:

“Ông chủ cũng thật là… Có cần tặng hẳn 9999 bông không? Bà chủ là thẳng nữ, có biết cảm nhận đâu cơ chứ!”

Nghe cuộc trò chuyện của ba người, Lâm Niệm Sơ bỗng thấy trong lòng dâng lên một cơn chua xót. Cô thậm chí còn cảm thấy mình đang hóa thành một chai nước cốt chanh nguyên chất.

“Tại sao người ta lại có thể có được hôn nhân lẫn tình yêu đẹp đẽ đến thế? Còn mình thì chỉ toàn bùn lầy thế này…”

Lâm Niệm Sơ thầm hậm hực. Mặc dù cô đã hoàn toàn thất vọng với tình yêu và hôn nhân, nhưng lại không nhịn được mà ghen tị với hạnh phúc của người khác. Vô thức, cô siết chặt bó hoa hồng trong tay, rồi khẽ nhích lại gần Trình Nghiên.

Bó hoa hồng này, đối với cô, giống như một tấm màn che cuối cùng giữ lại chút thể diện.

Cô giả vờ hết sức bình tĩnh, tỏ ra mình cũng đang tận hưởng lễ tình nhân như bao người khác.

Đi đến cuối con đường, cô mới kéo giãn khoảng cách với Trình Nghiên, vừa rút chìa khóa từ trong túi, vừa quay sang nói:

“Tôi đi trước dẫn đường, anh cứ theo sát tôi nhé.”

Trình Nghiên “ừ” một tiếng, rồi cũng lấy chìa khóa xe từ túi áo khoác nỉ, đi thẳng về phía một chiếc xe SUV màu đen đỗ bên cạnh.

Lâm Niệm Sơ nhìn theo, sững sờ.

Đó là một chiếc Porsche Cayenne!

Cô tròn mắt, lẩm bẩm trong đầu:

“Ngôi sao mới bây giờ đều giàu đến thế sao? Chưa kể đây còn là nam diễn viên vô danh tuyến mười tám nữa chứ. Hay là… Trình Nghiên thật sự là thế hệ nhà giàu thứ hai?”

Đột nhiên, một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô:

“Hay anh ta… làm sugar baby của bà chủ nào đó?”

Sưu Tầm, 12/01/2025 12:56:05

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện