{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 367

Xuyên Về Thập Niên 70, Thay Chị Gái Làm Nông

Mộng Phiến Bối 737 Chữ 11/03/2025 20:42:41

Trương Vũ leo lên xe đạp, cảm nhận cơn gió lạnh của buổi sáng lướt qua má, khiến người ta lập tức thấy tỉnh táo.

Bánh xe lăn đều, anh đạp xe theo con đường quen thuộc, chẳng mấy chốc đã đến gần trường học của Vương Tiểu Thanh.

Hai bên đường phố cây cối rợp bóng, tạo nên một khung cảnh tràn đầy sức sống.

Anh cẩn thận chú ý đến những tờ thông tin cho thuê nhà dán ven đường, phát hiện có khá nhiều căn nhà treo biển cho thuê.

Sau khi so sánh một lúc, cuối cùng Trương Vũ đã chọn được một căn hộ trong tòa nhà dân cư đối diện với trường Sư phạm.

Đó là một căn hộ có hai phòng ngủ và một phòng khách, đồ nội thất bên trong căn hộ tuy rằng có chút cũ kỹ nhưng vẫn có thể sử dụng.

Điều khiến anh hài lòng nhất chính là căn phòng có ánh sáng tốt, tràn ngập ánh mặt trời, hơn nữa lại nằm ở tầng hai, không cần phải leo lên những bậc thang dốc đứng.

Trương Vũ đã thanh toán tiền thuê nhà trong một năm ngay tại chỗ.

Sau khi hai bên thuận lợi ký kết hợp đồng, Trương Vũ nhận chìa khóa tượng trưng cho quyền sử dụng căn hộ.

Ngay sau đó, anh xắn tay áo lên, cẩn thận dọn dẹp lại căn phòng.

Sau một hồi cố gắng, căn phòng trở nên sạch sẽ và ngăn nắp.

Trương Vũ nghĩ, sang năm chỉ cần dọn dẹp sơ qua một chút là có thể dọn vào ở.

Hoàn thành công việc dọn dẹp xong, Trương Vũ ngồi trên ghế sofa nghỉ ngơi một lát, trong lòng tràn ngập sự mong chờ về cuộc sống tương lai.

Nơi ở mới này không chỉ gần trường học của Vương Tiểu Thanh, mà còn là khởi đầu mới trong cuộc sống chung của hai người.

Nghĩ đến đây, khuôn mặt Trương Vũ lộ ra nụ cười hạnh phúc.

Trương Vũ nhìn đồng hồ, phát hiện thời gian vừa mới qua 10 giờ, liền chậm rãi trở về nhà.

Lúc này, Vương Tiểu Thanh vừa mới thức dậy, đang ăn sáng.

“Về rồi à! Bên ngoài có lạnh không? Tìm nhà thế nào rồi?”

Vương Tiểu Thanh thoáng nhìn thấy khuôn mặt đỏ bừng vì lạnh của Trương Vũ, cô quan tâm hỏi.

“Không lạnh, nhà đã thuê xong rồi. Vừa nãy anh còn ở đó dọn dẹp nữa, toát hết cả mồ hôi.”

Trương Vũ bước vào nhà tắm, rửa mặt bằng nước ấm để bản thân tỉnh táo lại, sau đó đi vào bếp tự múc cho mình một bát cháo nóng hổi.

“Nhà ở đâu vậy anh?” Vương Tiểu Thanh vừa nhai một miếng dưa chua, vừa hỏi một cách mơ hồ.

“Ngay đối diện trường của em. Nhưng chúng ta còn khoảng mười ngày đến nửa tháng nữa mới được nghỉ đông, hay là tạm thời chưa chuyển đến, em thấy thế nào?” Trương Vũ nhìn Vương Tiểu Thanh, hỏi ý kiến cô.

“Được, nghe theo anh.” Vương Tiểu Thanh gật đầu đồng ý.

Thời gian nhanh chóng trôi qua, trong chớp mắt đã qua một tuần, Vương Tiểu Thanh thuận lợi hoàn thành tất cả các môn thi, Trương Vũ thì phải đợi thêm hai ngày nữa mới kết thúc.

Thế là, nhân lúc rảnh rỗi, Vương Tiểu Thanh quyết định đi dạo xung quanh và mua một số quần áo mùa đông cho gia đình.

Cô không chỉ tỉ mỉ chọn hai túi sữa bột cho Tiểu Thạch, mà còn mua thêm năm túi sữa cho Tiểu Ngọc.

Có thể nói, gần như mỗi lần được nghỉ về nhà, Vương Tiểu Thanh đều chu đáo chuẩn bị sẵn sữa bột cho bọn trẻ.

Khi anh cả kiện quyết muốn trả tiền, Vương Tiểu Thanh chỉ nhận một nửa, vì cô biết, nếu không nhận tiền, anh cả chắc chắn sẽ không chấp nhận ý tốt này.

Ngoài ra, Vương Tiểu Thanh còn rất chu đáo mua cho mẹ chồng, anh cả và chị dâu, mỗi người một bộ quần áo mới, còn hai đứa trẻ dễ thương thì mỗi đứa được hai bộ quần áo mới.

Năm ngày sau, cuối cùng cũng đến ngày Trương Vũ được nghỉ.

Hai người cùng nhau thu dọn hết đồ đạc trong phòng vào trong không gian, làm thủ tục trả lại nhà cho chủ nhà xong rồi nhận lại tiền đặt cọc, hai người vui vẻ lên tàu trở về thành phố Hành.

Sưu Tầm, 11/03/2025 20:42:41

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :