{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 7

Xuyên Thành Nữ Chính Tiểu Thuyết Ngược Luyến, Tôi Dạy Dỗ Cả Dàn Nam Chính

Bạch Trạch Tang Táng Dụng Phẩm Điếm 956 Chữ 21/02/2025 18:26:28

Tôi lôi ra một quả bóng đồ chơi, nhét vào mồm hắn, rồi cầm lấy cây roi da bên cạnh, pia một cái, quất thẳng lên người hắn. Lục Triều lãnh trọn một roi, á một tiếng, kích động suýt chút nữa nhảy dựng lên.

Tôi trừng mắt nhìn hắn đầy nghiêm khắc: "Hửm? Không ngoan nhé!? Thầy ồn ào như vậy, tôi làm sao mà làm bài tập được?"

Nói rồi tôi lôi vở bài tập ra, bắt đầu chăm chỉ học hành. Bài tập toán khó c.h.ế.t mất, cứ gặp bài nào không làm được, tôi lại quất Lục Triều một roi.

"Ư ư ư! Khó quá! Bài này khó quá!"

Pia!

"Không biết làm, căn bản không biết làm!"

Pia! Pia!

Trên người Lục Triều nhanh chóng chi chít những vết roi do tôi gây ra.

Tôi lấy quả bóng ra khỏi miệng Lục Triều: "Thầy Lục, thích không?"

Lục Triều vừa định mở miệng, lại bị tôi nhét quả bóng vào mồm.

"Thích thích! Thầy Lục chắc chắn là thích c.h.ế.t đi được!"

"Thầy Lục bình thường nghiêm túc như vậy, hôm nay khó lắm mới ăn diện xinh đẹp thế này, nhất định phải chụp lại vài tấm, lưu giữ kỉ niệm chứ!"

Tôi móc điện thoại ra, chĩa vào Lục Triều tách tách một tràng.

"Pose hình trái tim nào."

"Giơ tay chữ V nào."

Lục Triều suy sụp òa khóc: "Hu hu hu..."

Tôi: "Vui quá phải không?"

"Đừng vội mừng, ngày tháng sung sướng còn dài dài cơ mà!"

"Sau này chúng ta thường xuyên chơi với nhau nhé!"

Đàn ông trưởng thành đúng là tuyệt vời, là một hương vị khác biệt hoàn toàn so với mấy cậu nhóc như Giản Ly và Tư Bạc Niên.

Tôi thật sự yêu rồi yêu rồi.

Sau đó pia pia pia một hồi, quất hắn liên tục tám trăm cái.

Đang quất hăng say thì điện thoại của Tư Bạc Niên gọi đến.

"Cô c.h.ế.t ở xó xỉnh nào rồi? Có biết tôi đợi cô ở cổng trường hơn một tiếng đồng hồ rồi đấy?"

14

Sự chú ý của tôi ngay lập tức bị Tư Bạc Niên hút mất.

Không còn cách nào khác, tôi là đứa não tình yêu mà, gặp ai cũng yêu hết.

"Cưng, làm sao thế? Chờ sốt ruột rồi hả?"

Tư Bạc Niên tức đến xù lông.

"Cô! Cô nói linh tinh cái gì đấy?"

"Là bố tôi nói, sợ cô bị người ta bắt nạt, yêu cầu tôi phải ngày nào cũng đưa cô về nhà."

"Nếu không, cô nghĩ ai thèm đợi cô chứ?"

Tôi: "Từ bao giờ anh nghe lời Tư thúc thúc thế?"

"Chắc chắn là chờ tôi sốt ruột rồi, mới cứng miệng như vậy!"

"Đàn ông mà, toàn là người thích ngoài miệng nói không nhưng trong lòng thì muốn!"

Lục Triều nhìn tôi, mắt mở to, đáy mắt là sự kinh hãi và khó tin.

Tôi đưa tay vuốt ve khuôn mặt hắn: "Đừng ghen, anh trai gọi tôi rồi, tôi về trước đây!"

Giọng nói của Tư Bạc Niên trở nên hơi căng thẳng: "Cô đang nói chuyện với ai đấy!?"

Tôi cười mờ ám: "Yên tâm, không ai vượt qua được anh đâu."

Nói rồi cúp máy, thu dọn cặp sách đi ra ngoài.

Lục Triều gần như phát điên vùng vẫy, quả bóng trong miệng cũng rơi ra.

Hắn vừa khóc vừa hét: "Bùi Ưu Ưu! Cô đứng lại!"

"Cô thả tôi ra, cô bị điên rồi sao?"

"Nếu để người khác nhìn thấy tôi thế này..."

Tôi nhếch mép, cười nham hiểm, dùng giọng trầm ấm thì thầm vào tai hắn: "Đồ dâm đãng, chỉ cần nghĩ đến thôi, cũng thấy kích thích rồi phải không?"

"Anh chắc chắn là thích lắm chứ gì?"

Sau đó đeo cặp sách lên, mặc kệ tiếng gào thét, than khóc của Lục Triều, xoay người bỏ đi.

Trong cốt truyện tôi tiếp nhận được, Lục Triều chính là đối xử với nguyên chủ như vậy, chứng tỏ hắn rất thích như thế.

Yêu hắn, thì phải chiều chuộng hắn!

Đóng cửa văn phòng của Lục Triều lại, tôi nhanh chóng ra khỏi trường, lên xe nhà họ Tư.

Vừa lên xe, Tư Bạc Niên đã đuổi chú Vương, tài xế ở phía trước đi.

"Chú Vương, cháu và... em gái có chút việc, chú cứ về trước đi."

Nghe thấy Tư Bạc Niên gọi tôi là em gái, chú Vương lộ ra vẻ mặt hài lòng: "Vâng cậu chủ, vậy cậu và cô Ưu Ưu cứ từ từ."

Cái vẻ mặt này, rõ ràng là đang hóng hớt chuyện của chúng tôi.

Chú Vương vừa xuống xe, tôi liền khóa cửa xe lại, một phát ấn Tư Bạc Niên xuống ghế sau.

"Sao lại đuổi chú Vương đi? Có phải là muốn ở riêng với em không?"

Sau đó l.i.ế.m môi, ánh mắt nóng bỏng, đầy chiếm hữu nhìn Tư Bạc Niên: "Anh trai, có phải anh muốn chơi xe chấn không?"

Tư Bạc Niên ra sức đẩy tôi ra, vẻ mặt đầy kháng cự.

"Bùi Ưu Ưu, vừa nãy cô đang nói chuyện với ai? Có phải là Giản Ly không?"

"Nếu cô đã có người khác rồi, tại sao còn dây dưa với tôi?"

Tôi cười cưng chiều: "Quả nhiên là anh ghen rồi."

"Yên tâm, người vừa nãy không phải Giản Ly."

Tư Bạc Niên khó hiểu và ngạc nhiên nhìn tôi: "Không phải Giản Ly? Vậy cô..."

Tôi hào phóng nói cho hắn biết: "Là thầy Lục đó!"

15.

Trong cốt truyện gốc, sau khi ba nam chính phát hiện ra mối quan hệ của nhau với nữ chính, ban đầu là ghen tuông một trận, sau đó quyết định cùng nhau sở hữu nữ chính.

Lục Triều còn vì lớn tuổi nhất, đến tuổi kết hôn hợp pháp, nên kết hôn với nữ chính trước, luôn tự cho mình là vợ cả.

Điều này chứng tỏ gì? Chứng tỏ cả ba người bọn họ đều yêu tôi tha thiết, không ngại bốn người chúng tôi ở bên nhau!

Sưu Tầm, 21/02/2025 18:26:28

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :