Nhưng mà hai giấc mơ này có ý nghĩa gì nhỉ?
Rõ ràng là Châu Châu đã trở thành kẻ xấu làm tổn thương ba, nhưng cậu ấy lại không làm điều xấu nào nữa.
Có lẽ là vì…
Trong đầu cô bé chợt lóe lên một hình ảnh đỏ rực, à, hôm nay cô bé đã lén nhìn vào phòng làm việc của ba.
Cái màu đỏ đó đại diện cho việc làm điều tốt, lá cờ phất phới!
Úc Viên Viên mở to mắt: “Sao mà thông minh thế này.”
Cô bé thậm chí còn tự khen mình thành tiếng.
Chắc chắn là vì ba không trở thành kẻ xấu, đã bắt kẻ buôn người, làm việc tốt, mua đồ cho các bạn nhỏ mà đã thay đổi cốt truyện ban đầu.
Khi ở cô nhi viện, Úc Viên Viên đã xem không ít phim hoạt hình trên tivi.
Cô bé nhớ rất rõ nội dung: người tốt sẽ được đền đáp, chỉ cần ba kiên trì làm việc tốt, nhất định có thể sống tốt đến cuối cùng, cùng cô bé trở về tiên cảnh đoàn tụ!
Mặc dù mới chỉ bước vào cuốn sách này không lâu nhưng cô bé đã tưởng tượng đến cái kết hoàn hảo xa xôi.
Úc Viên Viên trong giấc mơ cười tươi không ngừng, liên tục tự khen mình là người thông minh.
Chưa được hai phút, thế giới trong giấc mơ đột nhiên biến đổi.
Vào một đêm mưa gió, ở bờ biển tối đen có vài người đang đứng, Úc Viên Viên sợ bóng tối nên chạy đến đó theo phản xạ.
Khi đến gần, cô bé mới nhận ra một trong số họ là ba.
Bên cạnh có hai người chú mà cô bé không quen biết, một người chú đang quỳ trên đất, vẻ mặt ba rất giận dữ, cô bé chưa bao giờ thấy ba như vậy.
Người chú quỳ trên đất cũng đầy thương tích, bị kéo thô bạo lên thuyền cao tốc, hướng ra biển khơi.
Sau một thời gian dài, cô bé nghe thấy một tiếng “bụp”, thuyền cao tốc quay lại, trên thuyền chỉ còn lại người chú đã lái thuyền đi.
Cảnh tượng trước mắt giống như đang phát phim, nhanh chóng lại thay đổi khung cảnh.
Trước một cái gương sáng loáng, ba đang uống nước thì bỗng có một người nhảy ra từ góc tủ, vung d.a.o đ.â.m vào ba.
Úc Viên Viên sợ hãi khóc thét lên, lao tới muốn đánh kẻ xấu đang bắt nạt ba.
Nhưng thật tiếc, nắm đ.ấ.m nhỏ của cô bé không thể chạm vào gì cả, cũng không đủ sức để thay đổi mọi thứ.
Kẻ xấu có đôi mắt đỏ ngầu, đội mũ, khuôn mặt… chính là người chú vừa bị kéo lên thuyền rồi biến mất.
Cô bé còn quá nhỏ, ở tiên cảnh cũng chưa từng tiếp xúc với những điều hiểm ác.
Ba của cô bé, một con báo đen và mẹ là một con báo lửa, đã tạo cho cô bé một môi trường hạnh phúc, hoàn toàn tách biệt với những chuyện lộn xộn.
Có những điều, Úc Viên Viên chỉ học được sau khi vào cuốn sách này, trong cô nhi viện.
Ví dụ, cốt truyện!
Bây giờ Úc Viên Viên vừa khóc vừa cố gắng dùng đầu óc không mấy thông minh của mình để suy nghĩ.
Chắc chắn...
Chắc chắn lại có kẻ xấu muốn hại ba rồi!
Chỉ là giấc mơ lần này có chút khác biệt so với những giấc mơ trước.
Trong giấc mơ trước, có cảm giác ba lớn tuổi hơn hiện tại, nhưng trong giấc mơ hôm nay… trông giống như bây giờ vậy!
Thậm chí chiều dài tóc và bộ quần áo, cô bé còn cảm thấy quen quen.
“Huhuhu, ba đừng ngủm.” Úc Viên Viên khóc lóc: “Ba ơi, đừng ngủm, Viên Viên sẽ cứu ba.”
Cuối cùng, sau khi hoàn tất công việc trong phòng làm việc, Úc Cẩm Kiêu dự định kiểm tra xem các bạn nhỏ có ngoan ngoãn ngủ không.
Úc Minh Hi ngủ rất ngay ngắn.
Úc Ánh Trạch kéo chăn lại.
Úc Viên Viên… ừm, đang nói mớ.
Cô bé lầm bầm, có vẻ như đang khóc, hơn nữa còn rất thảm thiết.
Sự tò mò của Úc Cẩm Kiêu bị kích thích, anh cúi người xuống, lại gần để nghe cô bé đang lầm bầm gì thì nghe thấy một câu: “Ba ơi, đừng ngủm.”
Úc Cẩm Kiêu: “…”
Quả là con gái tốt của anh, ngay cả trong mơ cũng không quên việc tốt của anh.
Đúng là một gia đình cha từ con hiếu!