{{ msgSearch }}

Tủ truyện

18

Xuyên Thành ác Phụ? Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Chồng

Đang Cập Nhật 627 Chữ 13/03/2025 00:02:23

Khương Vãn bật cười: "Không nghiêm trọng như vậy đâu, hôm qua con đã mời đại phu đến xem rồi, chỉ là chút vết thương ngoài da, không có gì đáng ngại."

"Con đừng có gạt nương."

"Con nào dám gạt nương, nương không tin thì tự mình xem." Khương Vãn trực tiếp dẫn Tống thị vào phòng ngủ, vừa nhìn đã thấy nam nhân đang nằm trên giường rơm.

Tối qua Khương Vãn đã giúp Tạ Dực lau mặt và vết thương, không còn vẻ mặt bê bết m.á.u me dơ bẩn như lúc trước nữa. Hắn vẫn đang hôn mê, sắc mặt tái nhợt, nhưng lại không che giấu được vẻ tuấn tú của nam nhân.

Tống thị thở phào nhẹ nhõm, lặng lẽ đánh giá Tạ Dực trên giường.

Con rể này đúng là có tướng mạo hơn người, đáng tiếc, bị đuổi khỏi kinh thành, đã thành phế nhân rồi.

Hai người liếc mắt nhìn, xoay người rời khỏi phòng ngủ, không ai chú ý tới, mí mắt của Tạ Dực trên giường khẽ động.

Tạ Dực chỉ cảm thấy mình như đang bị cuốn vào một dòng xoáy khổng lồ.

Xung quanh là biển lửa ngùn ngụt, hắn đứng trong biển lửa, không cảm nhận được chút đau đớn nào. Ngọn lửa nuốt chửng tòa nhà trước mặt, Tạ Dực cố gắng nhận ra, nhận ra đây là phủ Trấn quốc công.

Mọi người trong phủ vừa kêu cứu hỏa, vừa hoảng loạn bỏ chạy, khói đen bốc lên nghi ngút, khắp nơi đều là tiếng la hét. Trong đại sảnh, Trấn quốc công ôm n.g.ự.c bị thương, m.á.u không ngừng chảy ra từ kẽ tay, hắn ta trừng mắt nhìn người đang ung dung ngồi ở vị trí chủ tọa, gằn từng tiếng: "Tạ Dực, ngươi là kẻ bất trung bất hiếu bất nhân bất nghĩa, hãm hại trung lương, làm loạn triều chính, bây giờ lại dám g.i.ế.c cha hại đệ, ngươi đối xử với tổ tiên nhà họ Tạ như vậy sao?"

Người ngồi trên ghế chủ tọa cười khẩy một tiếng, trên khuôn mặt tuấn tú dính đầy máu, dưới ánh lửa, vẻ mặt có chút điên cuồng: "Lời này của Trấn quốc công thật là buồn cười, năm đó người đoạn tuyệt quan hệ cha con với ta, ta đã sớm không còn là người nhà họ Tạ, nào còn chuyện có lỗi với tổ tiên nhà họ Tạ?"

"Năm đó ta chỉ là dạy dỗ ngươi một chút, không ngờ ngươi lại ghi hận đến tận bây giờ, uổng công nhà họ Tạ đã từng bồi dưỡng ngươi."

Nam nhân như thể nghe được chuyện gì buồn cười lắm, cười ha hả: "Dạy dỗ? Bồi dưỡng? Để cho kế mẫu vu oan ta gian lận trong thi cử là bồi dưỡng sao? Để cho Đồng Nhi c.h.ế.t một cách oan uổng là bồi dưỡng sao? Nói ra thì, ta có ngày hôm nay, đúng là nhờ công lao dạy dỗ của Trấn quốc công ngài!"

Hai người cãi nhau không ngớt, oán hận giữa hai người như muốn bùng nổ từ trong biển lửa.

Chỉ thấy xà nhà bị thiêu rụi rung chuyển, "Ầm" một tiếng, sập xuống đè lên toàn bộ đại sảnh.

Tạ Dực đột nhiên cảm thấy toàn thân đau đớn dữ dội, trong lúc chớp nhoáng, hắn bỗng nhiên mở mắt ra.

Trước mắt là một căn nhà tranh cũ nát, cơn đau truyền đến từ chân, hắn nhìn thấy mình đang nằm trên một chiếc giường rơm.

Giây tiếp theo, từ căn phòng bên cạnh truyền đến giọng nói của một phụ nhân lớn tuổi: "Vãn Nương, nương thấy nhà họ Tạ này chính là cái động không đáy, nhân lúc tướng công con còn chưa tỉnh, con vẫn nên đi theo tiểu nhị nhà họ Vương đi."

 

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:02:23

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :