{{ msgSearch }}

Tủ truyện

130

Xuyên Thành ác Phụ? Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Chồng

Đang Cập Nhật 577 Chữ 13/03/2025 00:02:35

Cừu Ân định nói gì đó, nhưng lại cảm thấy thân phận của mình không thích hợp để xen vào chuyện của Tạ Dực, đành phải nuốt lời định nói vào bụng.

 

"Vậy… công tử có dự định gì cho tương lai?"

 

Nghe vậy, Tạ Dực khẽ nhếch môi: "Đương nhiên là phải trở về kinh thành, lấy m.á.u rửa hận!"

 

 

Cừu Ân và Tạ Dực trò chuyện đến tận khuya mới chịu rời đi.

 

Lúc Khương Vãn đang đun nước, nhìn thấy Tạ Dực tiễn Cừu Ân ra về. Trước khi đi, Cừu Ân nhìn thấy nàng đang bận rộn trong sân, còn cố ý bước tới chào tạm biệt, xưng hô "nương tử" rất lễ phép, ai có thể ngờ được, buổi chiều y lại dám bóp cổ nàng cơ chứ.

 

Khương Vãn cũng không phải người nhỏ nhen, nàng tỏ ra không để tâm đến chuyện lúc chiều, mỉm cười chào tạm biệt Cừu Ân.

 

Đợi y đi khuất, sắc mặt Khương Vãn lập tức sa sầm.

 

Nước còn phải một lúc nữa mới sôi, Khương Vãn bèn quay vào phòng.

 

Vừa quay đầu lại, nàng đã nhìn thấy Tạ Dực đi theo sau, hắn ta mỉm cười nhìn nàng: "Trông nàng có vẻ không vui?"

 

Khương Vãn không nhịn được liếc xéo hắn một cái: "Nghe giọng điệu của chàng, chẳng lẽ ta nên vui mừng sao?"

 

"Là vì chuyện của Cừu Bách hộ sao?"

 

Khương Vãn kéo ghế ra, ngồi phịch xuống, tiện tay cầm ấm trà trên bàn rót cho mình hai chén, sau khi uống xong, nàng đưa tay ra hiệu cho Tạ Dực ngồi xuống: "Tạ công tử, mời chàng ngồi, ta có chuyện muốn thương lượng với chàng."

 

Tạ Dực ngồi xuống.

 

Khương Vãn nói: "Sau này, phiền chàng và người của chàng đối xử với ta dịu dàng một chút được không? Có chuyện gì thì từ từ nói, đừng có động một tí là bóp cổ ta, nếu lần sau lại có vị Thiên hộ hay Chỉ huy sứ nào đó đến đây, chẳng phải cổ ta gãy mất sao?"

 

Tuy giọng điệu nàng rất bình tĩnh, nhưng ý tứ "ta nhịn ngươi rất lâu rồi" như muốn viết hết lên mặt.

 

Đây là lần đầu tiên Tạ Dực nhìn thấy Khương Vãn tức giận như vậy.

 

Nàng luôn luôn hiền lành, cho dù việc buôn bán bị người ta phá hoại hết lần này đến lần khác, nàng cũng không hề tức giận. Bây giờ, tuy nàng không nổi giận, nhưng chắc chắn trong lòng đang rất ấm ức, nếu không lúc nãy bưng bát cơm ra, nàng đã không cố ý đặt mạnh như vậy.

 

Tạ Dực chắp tay xin lỗi: "Nương tử bớt giận, chuyện hôm nay là do Cừu Bách hộ lỗ mãng, ta thay hắn ta xin lỗi nàng, nếu nàng vẫn chưa hả giận, ta sẽ bảo hắn ta đến đây quỳ gối nhận lỗi, cho đến khi nào nàng nguôi giận mới thôi."

 

Khương Vãn vội vàng xua tay: "Thôi khỏi, ta chỉ hi vọng các người đừng có lúc nào cũng nhớ đến cái cổ của ta là được rồi, nếu không ta thật sự sợ có ngày mình sẽ c.h.ế.t trong tay các người đấy!"

 

Tạ Dực bỗng nhiên nhớ ra, lúc hắn vừa tỉnh lại, nhìn thấy Khương thị ở trước mặt, hắn cũng đã bóp cổ nàng.

 

Xem ra chuyện Cừu Bách hộ bóp cổ nàng, trong lòng nàng vẫn còn ấm ức.

 

"Là Tạ mỗ đã mạo phạm nương tử, xin nương tử trách phạt."

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:02:35

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :