{{ msgSearch }}

Tủ truyện

13

Xuyên Thành ác Phụ? Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Chồng

Đang Cập Nhật 558 Chữ 13/03/2025 00:02:23

Nó vội vàng muốn kéo tay áo Khương Vãn, ra hiệu mình đồng ý, nhưng khi sắp chạm vào tay áo chị dâu, động tác của nó lại do dự.

Khương Vãn không nhìn thấy vẻ do dự của đứa bé.

Lau mặt cho nó xong, đặt khăn tay sang một bên, Khương Vãn ra hiệu vài động tác, bảo Tạ Đồng học theo. Giai đoạn này, trước tiên để nó học một vài từ ngữ ký hiệu thông dụng hàng ngày, còn việc học bài bản thì phải đợi sau này có thời gian rảnh rỗi nàng sẽ dạy cho nó.

Đúng lúc hai người đang ra hiệu cho nhau trong sân, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cửa sân bị đá mạnh hai cái, một giọng nói hùng hồn vang lên: "Đây là nhà họ Tạ phải không?"

Khương Vãn ngẩng đầu nhìn.

Một nam nhân cao to, mặt đen râu rậm đang đứng ở cửa, trên người mặc quân phục màu đen, bên hông đeo một thanh đao lớn.

Trong lòng Khương Vãn giật thót, đẩy Tạ Đồng về phía nhà, bảo nó vào nhà trước, còn mình thì đứng dậy nghênh đón: "Đây là nhà họ Tạ, xin hỏi vị quân gia này, ngài có việc gì vậy?"

Nam nhân râu rậm vuốt râu, ánh mắt nhìn Khương Vãn từ trên xuống dưới, trong mắt lóe lên tia tham lam.

Khương Vãn nhíu mày, cao giọng hỏi: "Quân gia, ngài có việc gì sao?"

Nam nhân hoàn hồn, nhìn chằm chằm nàng hỏi: "Ngươi là thê tử của Tạ Dực?"

Kiếp trước Khương Vãn chưa từng kết hôn, tính cách khá độc lập, lần đầu tiên bị người khác gắn mác "thê tử", nàng không khỏi cảm thấy không quen. Nàng im lặng một lúc, mới nói: "Phải."

Nam nhân vung tay về phía sau, "Vậy thì mang vào đây đi."

Dứt lời, bốn người đi theo sau hắn, khiêng một cái cáng tiến vào sân nhà họ Tạ. Trên cáng nằm một người, giống như vừa được moi ra từ trong đống máu, khuôn mặt đầy máu, không nhìn rõ dung mạo, bộ quân phục trên người cũng gần như bị nhuộm đỏ.

Nơi cáng đi qua, còn để lại vài giọt m.á.u trên đường.

Khương Vãn chưa từng tận mắt chứng kiến cảnh tượng đẫm m.á.u như vậy, chỉ cảm thấy đầu óc "ong" một tiếng, không dám tin nhìn người vừa tới xác nhận: "Đây... Đây là ai vậy...?"

Lời còn chưa dứt, Tạ Đồng vốn nên quay về phòng lại đột nhiên chạy đến bên cạnh cáng, nhào lên người người nọ, òa khóc nức nở.

****

Tiếng khóc kéo dài của đứa bé không ngừng vang lên, mang theo chút thê lương đến đầu xuân chưa hết lạnh lẽo.

Khương Vãn chỉ cảm thấy thái dương giật giật, trong lòng vô cùng bài xích việc thừa nhận thân phận của nam nhân nằm trên cáng.

Tên đại hán râu quai nón kia bảo người ta đặt cáng xuống, liếc mắt nhìn Khương Vãn, trong ánh mắt dường như mang theo vài phần thương hại, giọng nói cứng ngắc: "Đã là thê tử của Tạ Dực, vậy thì ta giao hắn cho ngươi, mau chóng tìm đại phu đến xem, biết đâu còn cứu được một mạng."

Giọng điệu này, không giống như đang nói về một người sống sờ sờ, mà giống như một con ch.ó con mèo con vậy.

 

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:02:23

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :