{{ msgSearch }}

Tủ truyện

120

Xuyên Thành ác Phụ? Ta Chỉ Muốn Làm Giàu Nuôi Chồng

Đang Cập Nhật 759 Chữ 13/03/2025 00:02:33

Long Đại Tráng cảm giác da đầu mình sắp căng ra: "Có lẽ là do nhà bếp quá bận rộn, chúng ta không đủ người… nên… nên nấu không hợp khẩu vị của mọi người."

 

"Ồ?" Cừu Ân cười cười.

 

Nghe tiếng cười của Cừu Ân, Long Đại Tráng lại cảm thấy lạnh sống lưng.

 

Ngay sau đó, một binh lính từ bên ngoài chạy vào, vội vàng bẩm báo với Cừu Ân: "Bách hộ, có người từ Khánh Xuân Lâu đến tìm."

 

Nụ cười trên mặt Cừu Ân cứng đờ, sau đó nhanh chóng lấy lại vẻ nghiêm túc.

 

Y đột nhiên đứng dậy, sải bước đi ra ngoài, đi được hai bước, y chợt nhớ ra còn Long Đại Tráng đang đứng đó, liền đưa sổ sách cho hắn ta: "Ngươi về trước đi."

 

Long Đại Tráng như được đại xá, ôm lấy sổ sách vội vàng rời đi, lúc đi còn quay đầu lại nhìn Cừu Ân, vừa hay nhìn thấy Cừu Ân đi về phía chuồng ngựa.

 

Cừu Ân vội vàng đến Khánh Xuân Lâu, sau khi buộc ngựa xong, y sải bước đi vào trong.

 

Lư chưởng quầy đang tiếp đãi khách, nhìn thấy Cừu Ân đến, ông ta an ủi khách nhân một chút, sau đó cười tủm tỉm đi tới, chắp tay chào Cừu Ân: "Cừu Bách hộ, mời vào trong!"

 

Vừa nói, Lư chưởng quầy vừa dẫn Cừu Ân lên phòng riêng trên lầu, rót cho y chén trà, nhưng Cừu Ân không có ý định uống trà, mà đi thẳng vào vấn đề: "Chuyện lần trước ta nhờ, chưởng quầy đã có tin tức gì chưa?"

 

Lư chưởng quầy cười đắc ý: "Cừu Bách hộ đừng vội." Nói xong, ông ta đẩy chén trà về phía Cừu Ân, sau đó đi ra ngoài, một lúc sau quay lại cùng với một tiểu nhị có dáng người thấp bé: "Kể lại chuyện ngươi đã điều tra được cho Cừu Bách hộ nghe đi."

 

"Vâng." Tiểu nhị khom lưng, cung kính nói: "Mấy hôm trước, chưởng quầy sai tiểu nhân đi tìm tung tích vị nương tử cầm ngọc bội kia, tiểu nhân đã hỏi thăm rất nhiều người trong trấn, cách đây hai hôm vừa hay gặp được vị nương tử kia đi dạo phố."

 

Cừu Ân nhíu mày: "Các ngươi trực tiếp đến hỏi sao?"

 

"Cừu Bách hộ đã dặn chúng ta không được manh động, chúng ta nào dám làm vậy chứ!" Tiểu nhị vội vàng giải thích, "Tiểu nhân không để cho vị nương tử kia phát hiện ra, mà âm thầm đi theo nàng ấy, sau đó tìm được nơi ở của nàng ấy. Cừu Bách hộ, ngài có biết tiểu nhân đã phát hiện ra chuyện gì không?"

 

Tiểu nhị kể chuyện y như đang kể chuyện xưa, còn cố ý tạo sự tò mò cho Cừu Ân, sau đó đắc ý chờ đợi Cừu Ân hỏi tiếp.

 

Nhưng chờ mãi không thấy Cừu Ân hỏi, ngược lại Lư chưởng quầy đã cho hắn ta một cái bạt tai: "Phát hiện ra chuyện gì thì nói mau, còn lề mề gì nữa!"

 

Tiểu nhị xoa xoa cái đầu bị đánh choáng váng, ủy khuất nói: "Tiểu nhân phát hiện ra… vị nương tử kia là thê tử của quân hộ. Ban đầu tiểu nhân còn tưởng nàng ấy là đầu bếp của nhà buôn hoặc nhà dân nào đó, kết quả lại là quân hộ của Mã gia thôn."

 

Cừu Ân nhíu chặt mày, trong lòng tràn đầy khó tin: "Ngươi chắc chắn nàng ta là quân hộ sao?"

 

"Tiểu nhân chắc chắn, Mã gia thôn kia toàn là quân hộ sinh sống."

 

Cừu Ân lại hỏi: "Ngươi có biết nàng ta gả cho ai không?"

 

Tiểu nhị ngẩn người, gãi đầu cười ngượng ngùng: "Chuyện này thì tiểu nhân không rõ, tiểu nhân sợ người ở đó thấy tiểu nhân lạ mặt, mà tiểu nhân lại hỏi han quá nhiều, nên chỉ dò hỏi được nhiêu đó."

 

Lư chưởng quầy nói: "Nếu là quân hộ, Cừu Bách hộ muốn điều tra cũng dễ dàng hơn."

 

Tuy nói vậy, nhưng làm thế nào thì lại là chuyện khác. Dù sao y cũng là Bách hộ, nhưng không phải người của Mã gia thôn, tự ý đến đội khác tìm người, còn phải xem người ta có đồng ý hay không.

 

Hơn nữa cũng không chắc chắn là ngọc bội kia có phải từ chỗ đó lưu truyền ra hay không.

 

Hiện tại, điều duy nhất có thể an ủi y, chính là phạm vi tìm kiếm đã được thu hẹp, muốn điều tra tiếp cũng có hướng đi rõ ràng.

Sưu Tầm, 13/03/2025 00:02:33

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :