{{ msgSearch }}

Chương 52-6

Xuyên Sách Thập Niên 80: Xé Mặt Cả Nhà ông Bố Cặn Bã

Đang Cập Nhật 708 Chữ 20/01/2025 19:22:13

Tiếng quát tháo của Trâu Luật đột nhiên vang lên từ cửa, thân hình anh ta vẫn đứng ở trong cửa.

 

Ngay khi mọi người còn đang thắc mắc, Trâu Luật đột nhiên lùi lại từng bước, bộ cảnh phục công an màu trắng dần dần xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

 

Trâu Hiền Thực lập tức đứng bật dậy, m.á.u dâng lên não, tốc độ quá nhanh, chân ông ta mềm nhũn, cơ thể hơi loạng choạng, vội vã chống bàn để giữ thăng bằng.

 

Môi ông ta cũng lập tức mất hết sắc, trở nên tái nhợt, quay đầu nhìn về phía Chu Quang Hách đứng ở cửa: "Công an? Có chuyện gì vậy?"

 

Lực ở vai Thủy Lang cũng buông lỏng.

 

"Bang!" một tiếng.

 

Lý Lan Quỳnh va vào cái tủ bên cạnh bàn ăn, các món đồ sứ và thủy tinh phát ra âm thanh loang choang.

 

Mặt bà ta trắng bệch, đôi môi cũng không còn màu, phía sau lưng áo đã ướt đẫm mồ hôi, nhìn thấy Chu Quang Hách, những giọt nước mắt mà bà ta cố gắng kiềm chế cuối cùng không thể ngừng lại, tuyệt vọng tuôn trào.

 

"Đội trưởng Chu?" Trâu Khải đứng dậy, ánh mắt đầy sự thù địch: "Anh đến nhà tôi làm gì?"

 

Chu Quang Hách ra hiệu cho hai công an giữ lấy Trâu Luật, đi tới trước mặt Thủy Lang, đứng theo tư thế bảo vệ, chắn hết mọi người lại: "Nhận được báo cáo từ đồng chí Thủy Lang, chúng tôi đến để điều tra tình hình cụ thể."

 

Trâu Hiền Thực cảm thấy da đầu tê rần, phản ứng đầu tiên là hối hận.

 

Hối hận vì lúc nãy Thủy Lang muốn rời đi, ông ta đã không để cô đi.

 

Phòng khách yên tĩnh không một tiếng động, tất cả mọi người ở đây đều rất thông minh nhưng tối nay đã bị một loạt sự việc do Thủy Lang tạo ra làm cho rối trí.

 

Cô không phải là vẫn ngồi đây ăn cơm sao, điện thoại ở ngay trong phòng khách, cô còn chẳng động đến.

 

Cô đi báo án khi nào?

 

"Báo án?" Trâu Khải nhìn Thủy Lang: "Em báo án cái gì? Em muốn báo án sao không nói với anh?"

 

Thủy Lang: "Chức vụ của anh quá thấp."

 

Trâu Khải: "......"

 

Cú đánh chí mạng!

 

Đó chính là cú đánh chí mạng!

 

"Đồng chí." Trâu Hiền Thực đột nhiên quay sang mọi người: "Tối nay đến đây thôi, tình hình trong nhà thế nào các anh cũng đã thấy rồi, có chuyện gì ngày mai chúng ta nói tiếp."

 

"Như vậy sao được."

 

Chưa đợi mọi người phản ứng, Thủy Lang đã lên tiếng: "Chưa ăn xong bánh trôi rượu, ai cũng không được đi."

 

Phòng khách lại một lần nữa rơi vào im lặng.

 

Trâu Hiền Thực và Lý Lan Quỳnh, ruột gan như đang vỡ nát, cơ thể cũng sắp không chịu nổi.

 

Đột nhiên, tiếng động cơ xe tải vang lên từ bên ngoài.

 

Trâu Hiền Thực vội vàng quay đầu nhìn ra ngoài cửa kính, bước chân vô thức tiến về phía trước.

 

Thủy Lang lên tiếng: “Tối nay, tất cả những người có mặt đều là nhân chứng. Trước sự khẳng định liên tục của Bí thư Trâu và phu nhân Trâu, cũng là dưới sự chứng kiến của mọi người, tôi đã mang đi tất cả những thứ của tôi để ở trong nhà họ Trâu.”

 

Phòng khách lặng ngắt không một tiếng động.

 

Họ chỉ đến ăn cơm, sao lại đột nhiên trở thành nhân chứng vậy?

 

Mặc dù thắc mắc nhưng không ai lên tiếng.

 

“Nhưng tôi cũng biết, tôi là người thấp cổ bé họng, bữa tiệc do bí thư Trâu tổ chức, những người được mời đều là những người thân cận của ông ấy, vì để tránh có ngày người khác đổ vạ, tôi đặc biệt mời công an đến làm chứng.”

 

Thủy Lang nhìn về phía cửa, một nhóm người lại bước vào: "Đội trưởng đội an ninh của sở công an Phục Mậu là chồng tôi, vì công bằng, tôi đã mời thêm công an từ sở công an khu Bắc Bằng đến, hôm nay, tôi chỉ mang đi đồ của mình, không lấy thêm bất cứ món đồ nào của nhà họ Trâu, bí thư Trâu, phu nhân Trâu, đúng không?”

 

 

Sưu Tầm, 20/01/2025 19:22:13

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện