Thông
tin truyện
[Dịch] xuyên qua tìm được hạnh phúc
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
[Dịch] xuyên qua tìm được hạnh phúc
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
Bỗng có chiếc xe mất thắng lao tới, tài xế trong xe hét lên: "TRÁNH RA, TRÁNH RA, XE MẤT THẮNG RỒI..." Mẫn Trúc thấy hai mẹ con bị hoảng sợ đứng nhìn cái xe lao ầm ầm tới không nhúc nhích. Không kịp suy nghĩ, cô lao thẳng tới hai mẹ con đẩy họ ra... ẦM... Mẫn Trúc ngã xuống, cô cảm thấy mình như đang bay lên, rồi tiếng kính vỡ, những mảnh kính trước mắt cô như đang phản chiếu lại những đoạn thời gian mà cô sống trong cô nhi viện, cô đi học, rồi cô bán mạng làm việc... Ý thức dần mơ hồ, Mẫn Trúc chợt rơi nước mắt, bao lâu rồi cô không khóc? Cô chết, bà ấy có khóc không? Nghĩ đến, cô cười mỉa mai, hẳn là không đi...
Chiếc vòng tay của cô nhanh chóng sáng lên, tạo ra một làn khói trắng mà mắt thường không nhìn thấy bao lấy cô. Cũng trong lúc mơ hồ đó cô nghe như có người bên tai gọi cô, lại cảm thấy có gì đang cuốn cô đi. Trong vô thức, cô gọi "ba", tiếng gọi trong ước mơ của cô, đã bao lần cô ước mình biết ba mình là ai. Nhưng người phụ nữ đó đã nhất quyết không nói cho cô biết. Cô trong mông lung nhìn thấy từ xa có một làn khói trắng đang lao tới, cô muốn nhìn cho rõ nhưng lại không thể nhìn ra điều gì.
Bỗng cô cảm nhận được một người đang ôm lấy cô, thì thầm gọi tên cô. Tự nhiên Mẫn Trúc cảm thấy an tâm, cũng không biết vì điều gì, cô lại gọi "ba". Rồi như cô nghe thấy một giọng nói buồn bã, như gần như xa " ba xin lỗi, ba không biết có con trên đời này, ba thật sự xin lỗi, ba sẽ bù đắp cho con, con hãy tin ba...". Mẫn Trúc mơ mơ hồ hồ, rồi cô cảm thấy cả người nhẹ bẫng, dần dần mất đi ý thức...
Xem thêm
Thu gọn
Bỗng có chiếc xe mất thắng lao tới, tài xế trong xe hét lên: "TRÁNH RA, TRÁNH RA, XE MẤT THẮNG RỒI..." Mẫn Trúc thấy hai mẹ con bị hoảng sợ đứng nhìn cái xe lao ầm ầm tới không nhúc nhích. Không kịp suy nghĩ, cô lao thẳng tới hai mẹ con đẩy họ ra... ẦM... Mẫn Trúc ngã xuống, cô cảm thấy mình như đang bay lên, rồi tiếng kính vỡ, những mảnh kính trước mắt cô như đang phản chiếu lại những đoạn thời gian mà cô sống trong cô nhi viện, cô đi học, rồi cô bán mạng làm việc... Ý thức dần mơ hồ, Mẫn Trúc chợt rơi nước mắt, bao lâu rồi cô không khóc? Cô chết, bà ấy có khóc không? Nghĩ đến, cô cười mỉa mai, hẳn là không đi...
Chiếc vòng tay của cô nhanh chóng sáng lên, tạo ra một làn khói trắng mà mắt thường không nhìn thấy bao lấy cô. Cũng trong lúc mơ hồ đó cô nghe như có người bên tai gọi cô, lại cảm thấy có gì đang cuốn cô đi. Trong vô thức, cô gọi "ba", tiếng gọi trong ước mơ của cô, đã bao lần cô ước mình biết ba mình là ai. Nhưng người phụ nữ đó đã nhất quyết không nói cho cô biết. Cô trong mông lung nhìn thấy từ xa có một làn khói trắng đang lao tới, cô muốn nhìn cho rõ nhưng lại không thể nhìn ra điều gì.
Bỗng cô cảm nhận được một người đang ôm lấy cô, thì thầm gọi tên cô. Tự nhiên Mẫn Trúc cảm thấy an tâm, cũng không biết vì điều gì, cô lại gọi "ba". Rồi như cô nghe thấy một giọng nói buồn bã, như gần như xa " ba xin lỗi, ba không biết có con trên đời này, ba thật sự xin lỗi, ba sẽ bù đắp cho con, con hãy tin ba...". Mẫn Trúc mơ mơ hồ hồ, rồi cô cảm thấy cả người nhẹ bẫng, dần dần mất đi ý thức...
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dã Sử
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Hài Hước
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không