Thông tin truyện

[Dịch] vương tọa công lược bút ký

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
vương tọa công lược bút ký

[Dịch] vương tọa công lược bút ký

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Mưa to trút xuống, từng đạo tia chớp tựa như lưỡi dao sắc bén xé rách tầng mây nghìn nghịt trên bầu trời đen, nước mưa nặng như đá vụn nện xuống từ trên cao, nện trên thân người, từng chút từng chút đập đến sinh ra đau đớn. Tường thành cao lớn bị mưa to tầm tã súc rửa trở nên càng thêm sạch sẽ, trong màn mưa âm u chiết xạ ra ánh sáng tia chớp, bức tường trắng hùng vĩ không biết đã đứng sừng sững bao nhiêu năm mạc danh cho người ta một loại cảm giác trắng đến thấm người.

Một thiếu niên quỳ một gối ở trước tường đá tuyết trắng, rũ đầu, nước mưa lớn như hạt đậu tựa như bát nước trút xuống mà nện ở trên người cậu, tóc ngắn vàng kim nhạt ướt dầm dề mà dán ở bên má cậu, vì thế dòng máu tươi từ trên trán theo gương mặt chảy xuôi xuống dưới nhiễm đỏ tóc mai lại càng thêm nhìn mà ghê người. Cậu thở hổn hển kịch liệt, từ trong đôi môi không chút huyết sắc phun ra hơi thở hóa thành sương trắng ở trong nước mưa lạnh băng, cậu quỳ một gối, một tay gắt gao mà bắt lấy một thanh lợi kiếm đâm sâu vào mặt đất mới có thể miễn cưỡng khiến bản thân không bị nước mưa đập cho té ngã trên đất.

Cho dù là mưa to cọ rửa cũng không sánh bằng tốc độ máu tươi chảy xuôi trên trán cậu, dòng máu tươi kia nhiễm đỏ mái tóc vàng kim nhạt của cậu, nhiễm đỏ phụ tùng kim sắc tinh xảo đẹp đẽ quý giá trên trán cậu, xẹt qua gương mặt, theo hoa tai nhỏ màu thủy lam hình giọt nước bên tai cậu mà nhỏ xuống bộ quần áo màu trắng của cậu. Quần áo cậu vốn dĩ cực kỳ hoa mỹ, chỉ là vào giờ phút này bị nước mưa tẩm ướt, đã nhăn dúm dó mà dán lên trên người, lại nhiễm phải máu và bùn đất, làm cả người cậu có vẻ cực kỳ chật vật.
Xem thêm
Thu gọn
Mưa to trút xuống, từng đạo tia chớp tựa như lưỡi dao sắc bén xé rách tầng mây nghìn nghịt trên bầu trời đen, nước mưa nặng như đá vụn nện xuống từ trên cao, nện trên thân người, từng chút từng chút đập đến sinh ra đau đớn. Tường thành cao lớn bị mưa to tầm tã súc rửa trở nên càng thêm sạch sẽ, trong màn mưa âm u chiết xạ ra ánh sáng tia chớp, bức tường trắng hùng vĩ không biết đã đứng sừng sững bao nhiêu năm mạc danh cho người ta một loại cảm giác trắng đến thấm người.

Một thiếu niên quỳ một gối ở trước tường đá tuyết trắng, rũ đầu, nước mưa lớn như hạt đậu tựa như bát nước trút xuống mà nện ở trên người cậu, tóc ngắn vàng kim nhạt ướt dầm dề mà dán ở bên má cậu, vì thế dòng máu tươi từ trên trán theo gương mặt chảy xuôi xuống dưới nhiễm đỏ tóc mai lại càng thêm nhìn mà ghê người. Cậu thở hổn hển kịch liệt, từ trong đôi môi không chút huyết sắc phun ra hơi thở hóa thành sương trắng ở trong nước mưa lạnh băng, cậu quỳ một gối, một tay gắt gao mà bắt lấy một thanh lợi kiếm đâm sâu vào mặt đất mới có thể miễn cưỡng khiến bản thân không bị nước mưa đập cho té ngã trên đất.

Cho dù là mưa to cọ rửa cũng không sánh bằng tốc độ máu tươi chảy xuôi trên trán cậu, dòng máu tươi kia nhiễm đỏ mái tóc vàng kim nhạt của cậu, nhiễm đỏ phụ tùng kim sắc tinh xảo đẹp đẽ quý giá trên trán cậu, xẹt qua gương mặt, theo hoa tai nhỏ màu thủy lam hình giọt nước bên tai cậu mà nhỏ xuống bộ quần áo màu trắng của cậu. Quần áo cậu vốn dĩ cực kỳ hoa mỹ, chỉ là vào giờ phút này bị nước mưa tẩm ướt, đã nhăn dúm dó mà dán lên trên người, lại nhiễm phải máu và bùn đất, làm cả người cậu có vẻ cực kỳ chật vật.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...