Thông tin truyện

[Dịch] vợ của ta là quận chúa

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
vợ của ta là quận chúa

Tác giả: Hổ Đầu Miêu Diện

Thể loại: Sủng , Cổ Đại , Hài Hước ,

Trạng thái: Full

[Dịch] vợ của ta là quận chúa

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Đêm đen gió lộng, thật hợp để đi giết người. Tuy rằng tôi không định giết người, nhưng đây cũng là một cơ hội tốt để ‘xuống tay’. Nhìn bốn phía xung quanh không có ai, tôi cười thầm một tiếng rồi luồn tay qua cửa sổ, mò mẫm tới bên cạnh cửa. May mắn là khoảng cách giữa cửa sổ và cửa chính không xa. Chỉ một lát sau, đã mò thấy chốt khóa, tôi vội vàng kéo. Hì hì, quả nhiên lần nào cũng đúng.

Kiễng nhẹ đầu ngón chân bước tới, tôi khẽ khàng dùng hai tay đẩy cánh cửa ra, “Cót —— két ——” Tiếng trục cửa vang lên khiến cả người tôi giật bắn, ngay lập tức vội vàng giữ nó lại. Chết tiệt, ngày mai nhất định phải nhớ tra chút dầu vào cái trục này. Nín thở, tôi chột dạ liếc nhìn xung quanh lần nữa, tốt lắm, ngoài vài cơn gió lạnh đang điên cuồng thổi ngoài kia thì chẳng còn gì khả nghi. Cứ tiếp tục thế nhá, sắp đạt được mục đích rồi. Trong phòng tối đen như mực, dù có giơ tay lên cũng chẳng thấy được ngón tay. Nhưng không sao, tôi đã quá quen với cách bố trí của căn phòng này rồi, sờ soạng một lát, tôi đã tiếp cận được với ‘mục tiêu’. 

Tao ngóng bọn mày lâu lắm rồi đó nha. Lòng vui mừng khôn xiết, tôi đắc ý đặt một chân lên bệ, còn tay thì hướng về phía mục tiêu. Ai! Ai đang lén lút ở phòng bếp đấy??!! Tôi lập tức đứng hình. Không sai, nơi tôi tiến vào chính là phòng bếp, và mục tiêu mà tôi nói đang nằm ngay trong cái nồi trên bếp lò kia… Chính là mấy chiếc bánh bao táo đỏ. Nhưng xem ra, kế hoạch của tôi giờ bị phá hư rồi. Không được, đầu tiên cũng phải biết kẻ phá đám là ai đã, thì mới có thể tìm ra phương pháp để đối phó ngược với người ta. Nghĩ vậy, tôi nhẹ nhàng quay đầu lại. A —— Ra là hắn.
Xem thêm
Thu gọn
Đêm đen gió lộng, thật hợp để đi giết người. Tuy rằng tôi không định giết người, nhưng đây cũng là một cơ hội tốt để ‘xuống tay’. Nhìn bốn phía xung quanh không có ai, tôi cười thầm một tiếng rồi luồn tay qua cửa sổ, mò mẫm tới bên cạnh cửa. May mắn là khoảng cách giữa cửa sổ và cửa chính không xa. Chỉ một lát sau, đã mò thấy chốt khóa, tôi vội vàng kéo. Hì hì, quả nhiên lần nào cũng đúng.

Kiễng nhẹ đầu ngón chân bước tới, tôi khẽ khàng dùng hai tay đẩy cánh cửa ra, “Cót —— két ——” Tiếng trục cửa vang lên khiến cả người tôi giật bắn, ngay lập tức vội vàng giữ nó lại. Chết tiệt, ngày mai nhất định phải nhớ tra chút dầu vào cái trục này. Nín thở, tôi chột dạ liếc nhìn xung quanh lần nữa, tốt lắm, ngoài vài cơn gió lạnh đang điên cuồng thổi ngoài kia thì chẳng còn gì khả nghi. Cứ tiếp tục thế nhá, sắp đạt được mục đích rồi. Trong phòng tối đen như mực, dù có giơ tay lên cũng chẳng thấy được ngón tay. Nhưng không sao, tôi đã quá quen với cách bố trí của căn phòng này rồi, sờ soạng một lát, tôi đã tiếp cận được với ‘mục tiêu’. 

Tao ngóng bọn mày lâu lắm rồi đó nha. Lòng vui mừng khôn xiết, tôi đắc ý đặt một chân lên bệ, còn tay thì hướng về phía mục tiêu. Ai! Ai đang lén lút ở phòng bếp đấy??!! Tôi lập tức đứng hình. Không sai, nơi tôi tiến vào chính là phòng bếp, và mục tiêu mà tôi nói đang nằm ngay trong cái nồi trên bếp lò kia… Chính là mấy chiếc bánh bao táo đỏ. Nhưng xem ra, kế hoạch của tôi giờ bị phá hư rồi. Không được, đầu tiên cũng phải biết kẻ phá đám là ai đã, thì mới có thể tìm ra phương pháp để đối phó ngược với người ta. Nghĩ vậy, tôi nhẹ nhàng quay đầu lại. A —— Ra là hắn.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...