Thông tin truyện

[Dịch] truyện thời gian đều biết

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
truyện thời gian đều biết

Tác giả: Thời Gian Đều Biết

Thể loại: Ngôn Tình ,

Trạng thái: Full

[Dịch] truyện thời gian đều biết

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Có thiện cảm với đối tượng xem mắt lần đầu gặp mặt, loại xác suất này hẳn là nhỏ đi? Khi Lương Tích vội vàng chạy tới thì Lâm Lục đã ngồi ở bên kia chờ anh rất lâu. Anh bước qua thật nhanh, vẻ mặt mang theo sự áy náy, "Cô Lâm, thật xin lỗi, trên đường kẹt xe." Đây giống như là cái cớ kém nhất có thể viện ra nhưng lại miêu tả chính xác tình thế hiện tại. Lâm Lục không có vẻ gì là khó chịu, cô mỉm cười, "Vậy anh nhất định là đã khát rồi, có muốn uống nước trước không?" Ngồi trước mắt anh là một gương mặt con gái tinh tế, nụ cười nhã nhặn. Lương Tích không suy nghĩ nhiều liền nói, "Được." 

Lâm Lục thừa dịp anh đang uống nước, cẩn thận đưa mắt nhìn rồi im lặng. Chờ lúc Lương Tích uống nước xong cho tới khi anh ngẩng đầu, cô đã rất nhanh điều chỉnh lại nét mặt, hơi mỉm cười rồi giới thiệu mình, "Tôi là Lâm Lục, tên rất đơn giản vì mẹ tôi họ Lục.". Đây là lần đầu tiên Lương Tích đi xem mắt, nhất thời cũng không có phản ứng nào, chỉ cố gắng duy trì nụ cười trên gương mặt cứng nhắc, chân thành lắng nghe từng lời cô nói. 

Ngược lại Lâm Lục là người mở miệng trước, cô nghi ngờ, "Có phải tôi đã nói nhiều quá hay không?". "Không có." Anh vội vàng trả lời. Trong lòng Lâm Lục lúc này mới thoáng thả lòng, tiếp tục chủ động nói đủ loại đề tài. Trông thấy cô nói chuyện tự nhiên như vậy, Lương Tích không suy nghĩ nhiều trực tiếp hỏi, "Có phải cô đã từng đi xem mắt rất nhiều lần hay không?" 
Xem thêm
Thu gọn
Có thiện cảm với đối tượng xem mắt lần đầu gặp mặt, loại xác suất này hẳn là nhỏ đi? Khi Lương Tích vội vàng chạy tới thì Lâm Lục đã ngồi ở bên kia chờ anh rất lâu. Anh bước qua thật nhanh, vẻ mặt mang theo sự áy náy, "Cô Lâm, thật xin lỗi, trên đường kẹt xe." Đây giống như là cái cớ kém nhất có thể viện ra nhưng lại miêu tả chính xác tình thế hiện tại. Lâm Lục không có vẻ gì là khó chịu, cô mỉm cười, "Vậy anh nhất định là đã khát rồi, có muốn uống nước trước không?" Ngồi trước mắt anh là một gương mặt con gái tinh tế, nụ cười nhã nhặn. Lương Tích không suy nghĩ nhiều liền nói, "Được." 

Lâm Lục thừa dịp anh đang uống nước, cẩn thận đưa mắt nhìn rồi im lặng. Chờ lúc Lương Tích uống nước xong cho tới khi anh ngẩng đầu, cô đã rất nhanh điều chỉnh lại nét mặt, hơi mỉm cười rồi giới thiệu mình, "Tôi là Lâm Lục, tên rất đơn giản vì mẹ tôi họ Lục.". Đây là lần đầu tiên Lương Tích đi xem mắt, nhất thời cũng không có phản ứng nào, chỉ cố gắng duy trì nụ cười trên gương mặt cứng nhắc, chân thành lắng nghe từng lời cô nói. 

Ngược lại Lâm Lục là người mở miệng trước, cô nghi ngờ, "Có phải tôi đã nói nhiều quá hay không?". "Không có." Anh vội vàng trả lời. Trong lòng Lâm Lục lúc này mới thoáng thả lòng, tiếp tục chủ động nói đủ loại đề tài. Trông thấy cô nói chuyện tự nhiên như vậy, Lương Tích không suy nghĩ nhiều trực tiếp hỏi, "Có phải cô đã từng đi xem mắt rất nhiều lần hay không?" 
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...