Thông
tin truyện
[Dịch] truyện đạo văn hại chết người
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
[Dịch] truyện đạo văn hại chết người
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
Năm năm sau, Phương Doanh lại hát cho Từ Khâu Lạc nghe bài này. Chất giọng của cậu đã không còn trong trẻo như thời ấy, nhưng lại dịu dàng hơn nhiều. Từ Khâu Lạc đặt điện thoại bên tai, trong màn đêm yên tĩnh, dường như Phương Doanh đang nằm bên cạnh anh, đối mặt với anh, dùng những ca từ kia để thủ thỉ cùng anh: “Chúng ta đã phải bước một vòng lớn đến thế mới gặp được nhau, nên em hiểu rõ sự quan trọng của anh hơn bất kỳ ai. Lâu đến nhường ấy mà em mới quyết định được, rằng em sẽ nắm tay anh mãi không rời…”
Từ Khâu Lạc chun mũi, trong cái ngày vừa tròn ba mươi của mình, bỗng dưng anh muốn khóc một chút. Bẵng đi mấy tháng sau, Phương Doanh đang ngồi trang điểm lại phía sau hậu trường thì trợ lý giơ điện thoại lên cho cậu xem tin tức bên lề khi Từ Khâu Lạc đi quay phim bên Pháp Đó là đoạn chúc mừng sinh nhật anh của người trong tổ phim. Cuối cùng, giữa những tiếng nói ồn ào, Từ Khâu Lạc mở lời: “Vậy hát một bài cũ nhé, tặng mọi người đấy, mọi người nghe không?” Camera điên cuồng gật đầu.
Thế là Từ Khâu Lạc nhìn chăm chú vào màn ảnh, nghiêm túc cất tiếng hát: “Anh đã hơi động lòng với em mất rồi, nhưng sao lại sợ nhìn vào đôi mắt em đến thế? Chỉ hơi động lòng thế thôi, chỉ hơi do dự thế thôi, và chẳng dám tin rằng anh đã không kìm nén nổi lòng mình.” Ngay tại lúc này, video dừng lại, im bặt. Phương Doanh hãy còn chưa hoàn hồn. Nhân viên trang điểm gọi cậu: “Anh! Anh đừng cười nữa, phần trang điểm đặc hiệu lại hỏng mất…” Ngày ấy sau khi tan làm, trên tấm ảnh khổ lớn của Từ Khâu Lạc treo trong phòng của Phương Doanh lại có thêm một tờ giấy nhớ màu hồng, viết rằng: Em đã hơi động lòng với anh mất rồi.
Xem thêm
Thu gọn
Năm năm sau, Phương Doanh lại hát cho Từ Khâu Lạc nghe bài này. Chất giọng của cậu đã không còn trong trẻo như thời ấy, nhưng lại dịu dàng hơn nhiều. Từ Khâu Lạc đặt điện thoại bên tai, trong màn đêm yên tĩnh, dường như Phương Doanh đang nằm bên cạnh anh, đối mặt với anh, dùng những ca từ kia để thủ thỉ cùng anh: “Chúng ta đã phải bước một vòng lớn đến thế mới gặp được nhau, nên em hiểu rõ sự quan trọng của anh hơn bất kỳ ai. Lâu đến nhường ấy mà em mới quyết định được, rằng em sẽ nắm tay anh mãi không rời…”
Từ Khâu Lạc chun mũi, trong cái ngày vừa tròn ba mươi của mình, bỗng dưng anh muốn khóc một chút. Bẵng đi mấy tháng sau, Phương Doanh đang ngồi trang điểm lại phía sau hậu trường thì trợ lý giơ điện thoại lên cho cậu xem tin tức bên lề khi Từ Khâu Lạc đi quay phim bên Pháp Đó là đoạn chúc mừng sinh nhật anh của người trong tổ phim. Cuối cùng, giữa những tiếng nói ồn ào, Từ Khâu Lạc mở lời: “Vậy hát một bài cũ nhé, tặng mọi người đấy, mọi người nghe không?” Camera điên cuồng gật đầu.
Thế là Từ Khâu Lạc nhìn chăm chú vào màn ảnh, nghiêm túc cất tiếng hát: “Anh đã hơi động lòng với em mất rồi, nhưng sao lại sợ nhìn vào đôi mắt em đến thế? Chỉ hơi động lòng thế thôi, chỉ hơi do dự thế thôi, và chẳng dám tin rằng anh đã không kìm nén nổi lòng mình.” Ngay tại lúc này, video dừng lại, im bặt. Phương Doanh hãy còn chưa hoàn hồn. Nhân viên trang điểm gọi cậu: “Anh! Anh đừng cười nữa, phần trang điểm đặc hiệu lại hỏng mất…” Ngày ấy sau khi tan làm, trên tấm ảnh khổ lớn của Từ Khâu Lạc treo trong phòng của Phương Doanh lại có thêm một tờ giấy nhớ màu hồng, viết rằng: Em đã hơi động lòng với anh mất rồi.
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cạnh Kỹ
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dã Sử
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Góc Nhìn Nữ
- Hài Hước
- Hào Môn
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Huyền Nghi
- Huyền Sử
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kỳ Ảo
- Kỳ huyễn
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không