Thông
tin truyện
[Dịch] trùng sinh sủng phi
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
[Dịch] trùng sinh sủng phi
Đánh giá:
0
/
10
từ
0
lượt
Lượt xem: 0
Lượt xem: 0
Phùng Liên Dung vốn yêu thái tử ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng kiếp trước họ vô duyên, bỏ lỡ nhau một đời. Lần này nàng sống lại không còn ôm quá nhiều hi vọng, không còn bi thương khi không được chàng để ý đến. Không ngờ lần này sinh mệnh của họ dường như gắn chặt lấy nhau, quấn quít nhau không rời.Từ lúc Phùng Liên Dung tỉnh lại đến giờ, nàng có chút oán hận ông trời, vì sao muốn để nàng làm lại từ đầu, lại vì sao cũng phải vào cung. Nếu còn chưa vào cung, nàng nhất định dùng tất cả biện pháp cũng không muốn mình đi vào. Đời trước bị trì hoãn như vậy, ba tháng sau nàng mới nhìn thấy Thái tử.
Lúc ấy người cũng không có tinh thần, ở trước mặt Thái tử nơm nớp lo sợ, Thái tử cũng chưa nguyện cùng nàng nói nhiều hai câu. Phùng Liên Dung nghĩ rằng, đời này ngược lại, sớm bệnh đã khỏi hẳn rồi. Nếu ông trời đã cho nàng cơ hội sống lạ, nàng sẽ sống thật tốt, không còn u mê, chấp niệm với Thái tử nữa dù nàng biết nàng vẫn luôn thích người kia. Thái tử bị sự ôn như, hiền lành của nàng hấp dẫn. Dần dần đắp chìm trong đôi mắt thản nhiên, ôn hòa của nàng. Thấy nàng bi thương chỉ muốn chở che cho nàng. Dù có tam cung lục viện cũng chỉ muốn độc sủng mình nàng.
Đời này hắn chỉ mong “Chấp tử tay, bạch đầu giai lão”. Còn nàng nguyện “Tam sinh tam thế, thiếp đều muốn gả cho chàng”. Câu truyện diễn ra trong chốn cung đình được mệnh danh là ăn thịt người, nhưng lại tràn đầy cảm giác yên bình, thư thản
Xem thêm
Thu gọn
Phùng Liên Dung vốn yêu thái tử ngay từ cái nhìn đầu tiên. Nhưng kiếp trước họ vô duyên, bỏ lỡ nhau một đời. Lần này nàng sống lại không còn ôm quá nhiều hi vọng, không còn bi thương khi không được chàng để ý đến. Không ngờ lần này sinh mệnh của họ dường như gắn chặt lấy nhau, quấn quít nhau không rời.Từ lúc Phùng Liên Dung tỉnh lại đến giờ, nàng có chút oán hận ông trời, vì sao muốn để nàng làm lại từ đầu, lại vì sao cũng phải vào cung. Nếu còn chưa vào cung, nàng nhất định dùng tất cả biện pháp cũng không muốn mình đi vào. Đời trước bị trì hoãn như vậy, ba tháng sau nàng mới nhìn thấy Thái tử.
Lúc ấy người cũng không có tinh thần, ở trước mặt Thái tử nơm nớp lo sợ, Thái tử cũng chưa nguyện cùng nàng nói nhiều hai câu. Phùng Liên Dung nghĩ rằng, đời này ngược lại, sớm bệnh đã khỏi hẳn rồi. Nếu ông trời đã cho nàng cơ hội sống lạ, nàng sẽ sống thật tốt, không còn u mê, chấp niệm với Thái tử nữa dù nàng biết nàng vẫn luôn thích người kia. Thái tử bị sự ôn như, hiền lành của nàng hấp dẫn. Dần dần đắp chìm trong đôi mắt thản nhiên, ôn hòa của nàng. Thấy nàng bi thương chỉ muốn chở che cho nàng. Dù có tam cung lục viện cũng chỉ muốn độc sủng mình nàng.
Đời này hắn chỉ mong “Chấp tử tay, bạch đầu giai lão”. Còn nàng nguyện “Tam sinh tam thế, thiếp đều muốn gả cho chàng”. Câu truyện diễn ra trong chốn cung đình được mệnh danh là ăn thịt người, nhưng lại tràn đầy cảm giác yên bình, thư thản
Xem thêm
Thu gọn
Bình luận
Loading...
Thể loại truyện
- Bách Hợp
- Cạnh Kỹ
- Cổ Đại
- Cổ tích
- Convert
- Cung Đấu
- Dã Sử
- Dị Giới
- Dị Năng
- Đam Mỹ
- Điền Văn
- Đô Thị
- Đoản Văn
- Đồng Nhân
- Đông Phương
- Gia Đấu
- Góc Nhìn Nữ
- Hài Hước
- Hào Môn
- Hệ Thống
- Huyền Bí - Giả Tưởng
- Huyền Huyễn
- Huyền Nghi
- Huyền Sử
- Khác
- Khoa Huyễn
- Kiếm Hiệp
- Kỳ Ảo
- Kỳ huyễn
- Lịch Sử
- Light Novel
- Linh Dị
- Mạt Thế
- Ngôn Tình
- Ngược
- Nữ Cường
- Nữ Phụ
- Phương Tây
- Quân Sự
- Quan Trường
- Sắc
- Sủng
- Tâm Lý - Kỹ Năng
- Thám Hiểm
- Thần thoại
- Tiên Hiệp
- Tiểu Thuyết
- Trinh Thám
- Trọng Sinh
- Truyện Teen
- Văn học Việt
- Võng Du
- Xuyên Không