{{ msgSearch }}

Tủ truyện

50

Tiểu Yêu Hậu Của Minh Vương Hades

Tử Dạ Nguyệt Ẩn 749 Chữ 01/03/2025 17:16:40

Hiểu Nguyệt khẽ nhíu mày, Lãnh Thanh Vân cho rằng nàng định giảng đạo tận trung, mày hơi nhăn lại. Thực ra Hiểu Nguyệt ở thế kỷ 21 đã quen nhìn thấy những người sống lấy mình làm trung tâm, bản thân cũng không có phẩm hạnh cao thượng "tinh trung báo quốc", chỉ có điều nàng đã từng đọc qua kiệt tác của Kim Dung, Thượng Quan Thiên Hoa lại có chút giống đại hiệp trong sách, bèn từ chuyện thiên hạ nói đến chuyện bên mình, đụng phải cái đinh, há lại tự tìm mất hứng?

Nàng cười nói: "Cái người mà ngươi đã hứa đó, cũng có thuốc giải chứ?"

Lãnh Thanh Vân có chút ngoài ý muốn, gật đầu: "Phải."

Hiểu Nguyệt hỏi: "Người kia là ai? Ở đâu?"

"Không biết, dù biết cũng không thể nói cho cô nương." Nói xong hắn cười khổ một tiếng, cầm đàn đi về hướng cũ.

Hiểu Nguyệt lập tức đi theo. Nàng nghĩ Lãnh Thanh Vân sẽ không thể không để ý đến sự an nguy của Bảo Tinh Cung, nghe lời nghe ý, cái gì mà "nhất nặc thiên kim" chỉ có thể lừa quỷ, Lãnh Thanh Vân chắc chắn là có nỗi khổ khó nói.

Hai người một trước một sau đi tới cửa Bảo Tinh Cung, Lãnh Thanh Vân quay đầu nói: "Hà cô nương, nếu ngươi còn đi theo, thuộc hạ của ta sẽ ra tay."

Hiểu Nguyệt cười nói: "Thượng Quan gia không muốn kết oán với Bảo Tinh Cung, tiểu nữ tử chỉ là có một câu muốn hỏi Lãnh cung chủ, nhưng cung chủ dường như không muốn nói nữa, Hiểu Nguyệt không dám mạo muội hỏi."

Lãnh Thanh Vân nói: "Muốn hỏi gì?"

Hiểu Nguyệt nói: "Nghe người ta nói Lãnh cung chủ tuy danh xưng Độc Kiếm, nhưng đó chỉ là chỉ ngươi tinh thông độc dược, Lãnh cung chủ kỳ thực có trái tim như vàng. Vừa nãy ngươi cũng nói không phải không muốn cho thuốc giải, chỉ là đã có hứa hẹn với người khác, không thể 'cho' mà thôi, có đúng không?"

Lãnh Thanh Vân mỉm cười: "Ta không thể cho, ngươi muốn thế nào, cướp sao?"

Hiểu Nguyệt lắc đầu như trống bỏi: "Lãnh cung chủ võ công thâm bất khả trắc, Hiểu Nguyệt sao dám động thủ với ngươi? Dù may mắn đắc thủ, người kia cũng nhất định sẽ cho rằng ngươi cố ý thua ta."

Lãnh Thanh Vân không nói, chờ phần sau. Chỉ nghe nàng cười nói: "Không thể cướp, chỉ có thể trộm. Lãnh cung chủ không cẩn thận bị trộm mất một bình thuốc giải, không làm trái lời hứa, mà ta vì cứu người, làm kẻ trộm một lần cũng không có gì đáng trách."

Lãnh Thanh Vân bật cười: "Muốn trộm còn nói cho chủ nhân?"

Hiểu Nguyệt đầy vẻ thành khẩn: "Nếu ta đi trộm, chỉ sợ trộm không được thuốc giải, ngược lại còn mất đi cái mạng nhỏ. Bây giờ nói rõ với Lãnh cung chủ, dù trộm không được, ngươi cũng sẽ không g.i.ế.c ta, có đúng không?"

Lãnh Thanh Vân cười thành tiếng: "Cô nương này thú vị. Như vậy, ta cho ngươi đỡ tốn chút sức lực."

Trong lòng hắn tương đối mâu thuẫn, cho thuốc giải thì có nguy hiểm, không cho thì hắn sớm muộn cũng trở thành mục tiêu công kích của mọi người. Người kia sử dụng Thủy Tinh Chi Linh, rõ ràng là đang ép hắn, là chắc chắn hắn không dám cho người bị hại thuốc giải. Hắn không thể đứng vững, đành phải tự dâng mình làm công cụ cho kẻ đó, vẫn là một công cụ ác danh đầy trời!

Tiếng huýt sáo vang lên, mười vị nữ tử từ trong cung đi ra, xếp hàng đứng đó. Lãnh Thanh Vân cười quay đầu: "Thuốc giải của Thủy Tinh Chi Linh ở trên người một trong số những người này, xem ngươi có thể lấy được hay không."

Hiểu Nguyệt đánh giá những nữ tử này. Ánh mắt họ nhìn Lãnh Thanh Vân tràn đầy sùng bái và ái mộ, tuy không phải ai cũng xinh đẹp, nhưng mỗi người đều khiến người ta nhìn qua khó quên, xem ra lời đồn trong giang hồ không sai.

Cao Hoán Sinh bỗng dùng tâm cảm truyền âm: "Sư muội, ta không cảm thấy họ mang theo thuốc giải! Có thể thuốc giải được đựng trong thứ có thể che chắn, bản thân họ cũng không biết trên người có thuốc giải."

 

Sưu Tầm, 01/03/2025 17:16:40

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :