Thông tin truyện

[Dịch] thiên tử đích sủng thần

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
thiên tử đích sủng thần

Tác giả: Phùng Quán

Thể loại: Cổ Đại , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] thiên tử đích sủng thần

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Làm hoàng đế chỉ quanh quẩn mãi việc triều chính cũng khiến con người ta đâm ra chán nản. Nếu vướng vào chuyện tình cảm khó giải đáp ắt sẽ có điều thú vị hơn, có chuyện để vui đùa cũng là để thư giãn nhiều hơn. Hoàng Long Vương, sau khi Văn đế băng hà, truyền cho thái tử Độc Cô Diễm nối ngôi, niên hiệu là Chính Nguyên. Y là vương cao tận trời, không ai có thể bì kịp, mỗi lần y nổi giận kẻ khác ắt không dám lên tiếng.

Thượng Thư Phạm Văn Diệp là người đức cao vọng trọng, trong tâm luôn lo cho nước nghĩ cho dân. Thượng thư đối với Chính Nguyên đế không hề sợ hãi, lại là người duy nhất có thể đứng trước mặt vua mà nói những lời thẳng thắn, không e ngại sự giận dữ của vua. Hoàng đế Chính Nguyên thấy nhân sinh vốn không có chuyện gì khiến y vui vẻ, liền đối với thượng thư chỉ như vui đùa nào ngờ lại thích luôn thượng thư.

Y cũng tỉ tỉ vạn vạn lần đều không ngờ được là thượng thư như thế lại dám phản bội mình, mà y tuyệt nhiên sẽ không tha cho thượng thư, không cho hắn thoát khỏi trò chơi ái tình này. Thân là vua của một nước, chỉ có một nam nhân có gì mà không trị được? Nếu đã thích có gì có thể ngăn cản được vua chiếm lấy chứ. Mời các bạn cùng theo dõi. 
Xem thêm
Thu gọn
Làm hoàng đế chỉ quanh quẩn mãi việc triều chính cũng khiến con người ta đâm ra chán nản. Nếu vướng vào chuyện tình cảm khó giải đáp ắt sẽ có điều thú vị hơn, có chuyện để vui đùa cũng là để thư giãn nhiều hơn. Hoàng Long Vương, sau khi Văn đế băng hà, truyền cho thái tử Độc Cô Diễm nối ngôi, niên hiệu là Chính Nguyên. Y là vương cao tận trời, không ai có thể bì kịp, mỗi lần y nổi giận kẻ khác ắt không dám lên tiếng.

Thượng Thư Phạm Văn Diệp là người đức cao vọng trọng, trong tâm luôn lo cho nước nghĩ cho dân. Thượng thư đối với Chính Nguyên đế không hề sợ hãi, lại là người duy nhất có thể đứng trước mặt vua mà nói những lời thẳng thắn, không e ngại sự giận dữ của vua. Hoàng đế Chính Nguyên thấy nhân sinh vốn không có chuyện gì khiến y vui vẻ, liền đối với thượng thư chỉ như vui đùa nào ngờ lại thích luôn thượng thư.

Y cũng tỉ tỉ vạn vạn lần đều không ngờ được là thượng thư như thế lại dám phản bội mình, mà y tuyệt nhiên sẽ không tha cho thượng thư, không cho hắn thoát khỏi trò chơi ái tình này. Thân là vua của một nước, chỉ có một nam nhân có gì mà không trị được? Nếu đã thích có gì có thể ngăn cản được vua chiếm lấy chứ. Mời các bạn cùng theo dõi. 
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...