Thông tin truyện

[Dịch] thiên thần hộ tình

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
thiên thần hộ tình

Tác giả: Duật Dương

Thể loại: Đoản Văn , Đam Mỹ ,

Trạng thái: Full

[Dịch] thiên thần hộ tình

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Trên tầng mây phía chân trời xa xôi, có một nơi có thể nhìn xuống loài người bên dưới mặt đất. Chỉ cần trong lòng nghĩ về một người, sau đó nhẹ nhàng vén lên tầng mây, người ta tưởng nhớ sẽ ở ngay trước mắt. Khi mới lên đây, mọi người thường đến nơi đây tìm kiếm người trong lòng, bởi, không thể yên tâm được.

Muốn biết khi mình không ở bên, người đó vẫn sống tốt chứ? Có phải lại bởi công việc bận rộn mà quên chuẩn bị đủ áo ấm cho mùa đông, quên khi đói bụng thì kiếm bữa cơm ngon, quên mình đã rời đi rất lâu rồi, không cần phải khóc thương trước kỷ vật nữa? Song, là thời gian quên đi lòng người, hay lòng người chặt đứt thời gian? Sau một quãng thời gian, mọi người sẽ không tới đây vén màn mây lên nữa.

Là bởi nhìn thấy kết quả mình hi vọng? Hay sợ phải thấy điều mình không muốn thấy? Rốt cuộc là bắt đầu từ khi nào? Phát hiện bản thân thích nhìn đứa bé trai tự do thoải mái lăn lộn trên cỏ, nghịch cả buổi trưa đến toàn thân đầy bùn đất, để cho mẹ giận dữ xách cổ vào trong nhà, nhưng vẫn lưu luyến nhìn về phía bãi cỏ.Cùng một bãi cỏ như nhau, cùng một khu vườn giống nhau, vậy mà đứa trẻ lại có thể thoải mái chạy nhảy lăn lộn. So với mình, khác biết bao nhiêu...
Xem thêm
Thu gọn
Trên tầng mây phía chân trời xa xôi, có một nơi có thể nhìn xuống loài người bên dưới mặt đất. Chỉ cần trong lòng nghĩ về một người, sau đó nhẹ nhàng vén lên tầng mây, người ta tưởng nhớ sẽ ở ngay trước mắt. Khi mới lên đây, mọi người thường đến nơi đây tìm kiếm người trong lòng, bởi, không thể yên tâm được.

Muốn biết khi mình không ở bên, người đó vẫn sống tốt chứ? Có phải lại bởi công việc bận rộn mà quên chuẩn bị đủ áo ấm cho mùa đông, quên khi đói bụng thì kiếm bữa cơm ngon, quên mình đã rời đi rất lâu rồi, không cần phải khóc thương trước kỷ vật nữa? Song, là thời gian quên đi lòng người, hay lòng người chặt đứt thời gian? Sau một quãng thời gian, mọi người sẽ không tới đây vén màn mây lên nữa.

Là bởi nhìn thấy kết quả mình hi vọng? Hay sợ phải thấy điều mình không muốn thấy? Rốt cuộc là bắt đầu từ khi nào? Phát hiện bản thân thích nhìn đứa bé trai tự do thoải mái lăn lộn trên cỏ, nghịch cả buổi trưa đến toàn thân đầy bùn đất, để cho mẹ giận dữ xách cổ vào trong nhà, nhưng vẫn lưu luyến nhìn về phía bãi cỏ.Cùng một bãi cỏ như nhau, cùng một khu vườn giống nhau, vậy mà đứa trẻ lại có thể thoải mái chạy nhảy lăn lộn. So với mình, khác biết bao nhiêu...
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...