Anh ấy ở trong nhà không về.
Anh ấy định ăn xong bữa tối rồi mới đi, biết đâu còn có thể nghe được thêm chút gì đó về đứa trẻ kia từ tiếng lòng của Khương Thất Ngư.
Chắc chắn Lãnh Nhược Nhược đã giấu đứa trẻ rất kỹ!
Khương Tứ Hải cũng không đi, anh ta vẫn chưa lấy được thông tin gì.
Khương Ngũ Hồ thuần túy muốn hóng chuyện, nên cũng ở lại.
Buổi chiều Tô Nhậm Mẫn đặc biệt ra ngoài một chuyến để thỉnh một bức tranh Bồ Tát thay thế bức Ultraman trên tầng thượng.
Càng nhìn bức tranh Ultraman phát sáng kia, Tô Nhậm Mẫn càng tức giận, lại đánh Khương Ngũ Hồ một trận.
Khương Thất Ngư đang ngủ nên không biết những chuyện này, càng không biết ba anh trai đều đang chờ cô.
Chiều hôm đó Khương Tử Nhiễm cũng không ra ngoài, cô ta thấy ba anh trai hiếm khi ở đây, cô ta muốn cày điểm thiện cảm!
Nhưng rõ ràng cô ta cảm nhận được thái độ của mấy người anh đối với mình rất lạnh nhạt, hoàn toàn không thân thiết như trước kia nữa.
Khương Tử Nhiễm tức điên lên, nói với hệ thống: [Kiểm tra độ thiện cảm của mấy anh trai đi.]
Hệ thống đưa ra câu trả lời: [Khương Nhất Phàm: Độ thiện cảm 50%.]
[Khương Tứ Hải: Độ thiện cảm 50%.]
[Khương Ngũ Hồ: Độ thiện cảm 50%.]
Cô ta không kiểm tra được độ thiện cảm của cha mẹ, mà cũng cảm thấy không cần thiết.
Chỉ là hai lão già mà thôi.
Thấy độ thiện cảm của mỗi người đều giảm gần một nửa, Khương Tử Nhiễm nhíu chặt mày!
Rốt cuộc là chuyện gì vậy, rõ ràng cô ta chẳng làm gì cả!
Chẳng lẽ chính vì cô ta không làm gì nên mới giảm sao?
Cả buổi chiều, Khương Tử Nhiễm đ.ấ.m bóp vai cho anh cả, làm bữa chiều cho Khương Tứ Hải.
Giới thiệu cho Khương Ngũ Hồ mấy chị em trong giới.
Cuối cùng, đến tối.
Độ thiện cảm của ba người này đều tăng lên, đều ở mức khoảng 80%.
Khương Tử Nhiễm cười.
Khương Thất Ngư làm sao đấu lại cô ta được! Cô ta mới là nữ chính của thế giới này!
Nghĩ đến điều gì đó, cô ta nói với hệ thống: [Kiểm tra độ thiện cảm của boss phản diện Mạnh Kỳ Yến đi.]
Hệ thống: [ - 50%.]
Khương Tử Nhiễm: "..."
Tuy cô ta không làm gì để tăng thiện cảm của boss phản diện, nhưng cũng đâu có đắc tội với anh đâu!
Thật là kỳ quái!
Lúc này hệ thống gợi ý.
[Ký chủ, xuất hiện một nhân vật mới, mời cô tăng độ thiện cảm với người đó trước, sẽ có lợi rất lớn cho cô sau này.]
Khương Tử Nhiễm xem qua thông tin của đối phương, khóe miệng nhếch lên.
*
"Tôi muốn phát tài~ Tôi muốn phát tài~"
Tiếng chuông điện thoại bỗng vang lên, đánh thức Khương Thất Ngư khỏi giấc ngủ.
Cô đưa tay mò điện thoại, ngáp một cái, không vui: "Ai vậy?"
Giọng Lý Lâm vang lên trong điện thoại, tính khí còn lớn hơn cô: "Là tôi! Sao tin nhắn WeChat tôi gửi cô không trả lời?"
Nghe ra là giọng của người đại diện, thái độ Khương Thất Ngư dịu đi: "Cái điện thoại rác này! Tin nhắn nào còn cần tôi tự trả lời chứ! Chị Lâm à, sau này tôi nhất định sẽ mua cái điện thoại có thể tự động trả lời WeChat."
Lý Lâm: "..."
Lý Lâm im lặng một lúc, nói sang chuyện chính: "Biểu hiện của cô trong chương trình truyền hình... tàm tạm."
Ban đầu định nói rất tốt, nhưng cô ấy sợ khen thế, Khương Thất Ngư sẽ càng điên hơn!
Nên phải nói uyển chuyển một chút.
Hơn nữa Khương Thất Ngư trong chương trình quả thật có vài chỗ làm không tốt lắm.
"Nhớ nhé, tham chút lợi nhỏ sẽ thiệt hại lớn đấy!"
Nếu mấy tên tội phạm đó tính tình không tốt, Khương Thất Ngư bắt họ mời ăn thì đúng là xui xẻo cho cô rồi.
Khương Thất Ngư cười nói: "Trước đây cô còn nói với tôi chịu thiệt là phúc mà, đúng không?"
Lý Lâm: "Đúng vậy."
Khương Thất Ngư: "Đã biết chịu thiệt là phúc, tham chút lợi nhỏ sẽ thiệt hại lớn, vì vậy kết luận, tham chút lợi nhỏ sẽ được phúc lớn!"
Lý Lâm: "..."
Lý Lâm suýt nữa đã bị Khương Thất Ngư thuyết phục!
Cô ấy từ bỏ việc giáo dục cô: "Công ty cho cô vài cơ hội thử vai phim mới, ngày mai cô đến công ty xem muốn tham gia bộ nào."