{{ msgSearch }}

Chương 81

Thiên Kim Thật Cùng Hệ Thống "hóng Drama"

Bĩ Hắc 767 Chữ 12/01/2025 12:57:03

Chỉ cần chinh phục được Tần Tạ, đến lúc đó đối phó Khương Thất Ngư cũng không khó gì!

Nghĩ vậy, Dương Thư Phàm trở về tắm rửa.

Cô ả phải trang điểm thật đẹp mới được.

Vì đêm nay vốn là buổi quay cuối cùng của kỳ 1, đạo diễn đã trả lại vali đồ đạc cho họ.

Hôm nay cả thể xác lẫn tinh thần của Tần Tạ đều mệt mỏi, không ngờ quay một chương trình truyền hình lại dính líu đến tội phạm.

Tắm xong, nằm trên giường, tắt đèn, không hiểu sao Tần Tạ lại có chút khó ngủ.

Ở đây toàn nhà ngói, khu doanh trại đạo diễn của họ là thuê những nhà ngói mà thôn dân không ở.

Tuy điều kiện bình thường, nhưng dọn dẹp sạch sẽ, ở tạm cũng không vấn đề gì.

Đêm nay gió hơi to, thổi cửa sổ gỗ kêu lách cách.

Tần Tạ lại quấn chăn lật người.

Lúc này, trong đầu anh ta bỗng vang lên câu nói của Khương Thất Ngư trước khi đi:

"Đạo diễn tiết sớm, tối nay anh ngủ thì ngáy nhỏ thôi nhé, ngáy gì mà mấy người trong phòng không ai ngủ được."

Khi đó là chiều tối, nghe câu nói đó xong cũng không có cảm giác gì.

Giờ Tần Tạ lại thấy rùng mình, sau lưng bắt đầu lạnh toát.

Chẳng lẽ trong phòng này còn có người mà anh ta không nhìn thấy?

Tần Tạ co rúm cả người vào góc tường, run bần bật!

Đúng vậy! Nếu căn nhà này vẫn ổn, người có thể ở lại đây, vậy tại sao thôn dân lại bỏ trống không ở?

Có phải có vấn đề gì không?

Ban ngày khi đi vệ sinh anh ta nghe thấy mấy ông bà bên ngoài bàn tán, khu này thường xuyên có ma hù người!

Càng nghĩ càng sợ, Tần Tạ bắt đầu niệm kinh: "A Di Đà Phật! Cấp cấp như luật lệnh! Amen! Lạy chúa! Xin ban sức mạnh cho con!"

Người ta cầu Phật phù hộ bằng lòng thành.

Tần Tạ cầu Phật phù hộ theo kiểu "đánh đủ số lượng".

Cầu hết một lượt, thế nào cũng có vị nào đó chịu giúp anh ta!

Nhưng mà, ngay khi anh ta đang lẩm bẩm, cửa phòng bỗng vang lên tiếng gõ.

Tần Tạ: "!!!"

Tần Tạ sợ đến nỗi chui tọt từ trên giường xuống gầm giường!

Nhưng tiếng gõ cửa vẫn vang mãi không ngừng.

Tần Tạ sợ đến mức muốn ngất đi, nhưng vẫn giữ được chút tỉnh táo, thế nào cũng không thể ngất hẳn!

Đây mới là điều đáng sợ nhất!

Không còn cách nào khác, Tần Tạ lấy hết can đảm, bò ra khỏi gầm giường.

Anh ta muốn xem thử rốt cuộc là thứ gì đang gõ cửa!

Dương Thư Phàm đứng ngoài cửa đợi có chút sốt ruột.

Cô ả cố ý mặc một chiếc váy trắng thanh thuần, không tin không chinh phục được Tần Tạ.

Còn Tần Tạ khi mở cửa ra, nhìn thấy một người phụ nữ mặc váy trắng, gió đêm hơi to, mái tóc che kín mặt cô ả.

Tần Tạ hét lớn: "Á á á á á á! Có ma! Có ma!"

Anh ta tung cước đá bay Dương Thư Phàm, vọt vào phòng phó đạo diễn ở đối diện.

Ngày hôm sau, một ngày đẹp trời nắng vàng rực rỡ.

Đang mơ màng trong giấc mộng đẹp, Khương Thất Ngư bỗng bị một giọng nói làm tỉnh giấc.

"Đại sư Ngô! Đại sư Ngô! Cô..."

"Á!"

Gã bịt mắt chưa kịp nói hết câu đã bị đá cho một cú đau điếng!

"Đừng làm phiền giấc ngủ của cô ấy." Mạnh Kỳ Yến lạnh lùng liếc nhìn gã bịt mắt.

Ánh mắt của người đàn ông lạnh như băng, sắc như dao. Dù gã bịt mắt đã phiêu bạt giang hồ bao năm nay, gặp không biết bao nhiêu kẻ biến thái ác quỷ, nhưng cũng phải khiếp sợ trước ánh mắt của người đàn ông trước mặt.

Hai viên cảnh sát đứng sau gã bịt mắt cũng có chút sợ hãi.

Ảnh đế Mạnh này đáng sợ quá đi.

Khương Thất Ngư mở mắt ra, thấy gã bịt mắt và người phụ nữ tóc xoăn đang bị hai cảnh sát áp giải.

Mạnh Kỳ Yến đứng quay lưng về phía cô.

Dáng người anh cao ráo, vai rộng eo thon, ánh nắng chiếu lên đôi vai hoàn hảo, vô cùng bắt mắt.

[Vừa tỉnh dậy đã thấy được mỹ nam m.ô.n.g vểnh, niềm vui này ai hiểu cho đây?]

Khương Tứ Hải vừa xuống xe: "..."

Khương Thất Ngư vươn vai lười biếng: "Đến nơi rồi à?"

Mạnh Kỳ Yến nghe tiếng bèn quay đầu lại, đôi mắt đào hoa sâu thẳm trở nên dịu dàng: "Ừm, đến rồi."

Sưu Tầm, 12/01/2025 12:57:03

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :

Tủ truyện