Thông tin truyện

[Dịch] thích cậu mình nói là được

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
thích cậu mình nói là được

Tác giả: Diệp Phi Dạ

Thể loại: Ngôn Tình , Đô Thị ,

Trạng thái: Đang ra

[Dịch] thích cậu mình nói là được

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Bạn đang đọc truyện Thích Cậu Mình Nói Là Được của tác giả Diệp Phi Dạ. Lớp 11-1 của trường trung học Tứ Trung cách cầu thang khá xa, sau ba ngày nghỉ học, Lâm Vi ôm cặp sách men theo hành lang đi vào lớp học, trên đường đi cảm thấy không khí của cả tầng học này rất kỳ quái. Im lặng đến kỳ lạ. Cách tiết tự học buổi sáng còn 27 phút, vậy mà lúc này trên hành lang không có lấy một bóng người. Lớp 11-1, tất cả học sinh đã đến đầy đủ, ngồi ngay ngắn, Lâm Vi là người đến cuối cùng.

Mọi người trong lớp đều cúi đầu xuống giống như học sinh tiểu học vậy, hoặc là chăm chỉ đọc sách, hoặc là đờ người ra nhìn sách, không thì nhìn sách rồi ngáp ngáp vài cái. Học sinh lớp 11-1 đều là học sinh top đầu lớp tự nhiên trường Tứ Trung, tùy ý chọn bừa một người ném sang trường học khác thì đều là nhân vật hô mưa gọi gió – học bá. Nhưng đám người hô mưa gọi gió này, bình thường không hề có kiểu sống chết với sách vở như mọi người nghĩ. Cô cũng chỉ mới nghỉ học có ba này thôi, ba ngày ngắn ngủi, vì sao mọi người đều biến thành xa lạ như thế này.

Lâm Vi nghi ngờ có phải bản thân vẫn đang mơ hay không vậy, ngồi xuống vị trí của mình, bên lấy sách vở, bên kia nhẹ nhàng vỗ vỗ vào bạn cùng bàn đang nhìn quyển sách sắp ngủ gật luôn rồi hỏi: "Chuyện gì vậy?" Bạn cùng bàn của Lâm Vi là Bạch Kiến, mặc dù cô ấy họ Bạch, nhưng da thì không chắng tý nào. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cưa Nhầm Bạn Trai, Được Chồng Như Ý và Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Nhất.
Xem thêm
Thu gọn
Bạn đang đọc truyện Thích Cậu Mình Nói Là Được của tác giả Diệp Phi Dạ. Lớp 11-1 của trường trung học Tứ Trung cách cầu thang khá xa, sau ba ngày nghỉ học, Lâm Vi ôm cặp sách men theo hành lang đi vào lớp học, trên đường đi cảm thấy không khí của cả tầng học này rất kỳ quái. Im lặng đến kỳ lạ. Cách tiết tự học buổi sáng còn 27 phút, vậy mà lúc này trên hành lang không có lấy một bóng người. Lớp 11-1, tất cả học sinh đã đến đầy đủ, ngồi ngay ngắn, Lâm Vi là người đến cuối cùng.

Mọi người trong lớp đều cúi đầu xuống giống như học sinh tiểu học vậy, hoặc là chăm chỉ đọc sách, hoặc là đờ người ra nhìn sách, không thì nhìn sách rồi ngáp ngáp vài cái. Học sinh lớp 11-1 đều là học sinh top đầu lớp tự nhiên trường Tứ Trung, tùy ý chọn bừa một người ném sang trường học khác thì đều là nhân vật hô mưa gọi gió – học bá. Nhưng đám người hô mưa gọi gió này, bình thường không hề có kiểu sống chết với sách vở như mọi người nghĩ. Cô cũng chỉ mới nghỉ học có ba này thôi, ba ngày ngắn ngủi, vì sao mọi người đều biến thành xa lạ như thế này.

Lâm Vi nghi ngờ có phải bản thân vẫn đang mơ hay không vậy, ngồi xuống vị trí của mình, bên lấy sách vở, bên kia nhẹ nhàng vỗ vỗ vào bạn cùng bàn đang nhìn quyển sách sắp ngủ gật luôn rồi hỏi: "Chuyện gì vậy?" Bạn cùng bàn của Lâm Vi là Bạch Kiến, mặc dù cô ấy họ Bạch, nhưng da thì không chắng tý nào. Nếu yêu thích thể loại này, đừng bỏ lỡ những truyện như Cưa Nhầm Bạn Trai, Được Chồng Như Ý và Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Nhất.
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...