Thông tin truyện

[Dịch] thê hiền phu quý

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
thê hiền phu quý

Tác giả: Điền Tiểu Điền

Thể loại: Ngôn Tình , Cổ Đại , Điền Văn ,

Trạng thái: Full

[Dịch] thê hiền phu quý

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Truyện Thê Hiền Phu Quý của tác giả Điền Tiểu Điền thuộc thể loại Điền văn, Cổ đai, kể về cuộc sống vui thú điền viên của hai vợ chồng thợ săn. Họ sống trong một thôn nhỏ gần một ngọn núi.  Truyện bắt đầu khi loạn lạc,  cuộc sống của Sơn Tảo thay đổi từ khi đi theo đám dân chạy nạn. Chiến tranh kéo tới đã phá đi tất cả những thứ bình yên trong cuộc sống của mọi người. Những con người đi lên từ khó khăn sẽ cho chúng ta thấy được sức sống của họ mãnh liệt như thế nào.

Sơn Tảo đi theo đám dân chạy nạn về phía trước, kéo cái áo đã rách rưới đến mức không rõ hình dạng ban đầu cho chặt lại, rõ ràng là mùa xuân, sao lại lạnh thế chứ? Có một đứa trẻ gầy trơ xương đã ngã xuống bên cạnh. Cha mẹ nó chỉ có thể im lặng rơi lệ, chuyện duy nhất có thể làm là đào một chiếc hố ven đường chôn đứa bé xuống. Để tiết kiệm hơi sức nên họ đào một cái hố rất nhỏ, còn cởi chiếc áo rách trên người đứa bé ra, mặc vào người một đứa khác. Cuối cùng, người mẹ không đành lòng, giữ lại cho đứa trẻ số khổ một chiếc áo mỏng.

Sơn Tảo hờ hững nhìn, cảnh tượng này xảy ra hàng ngày, từ sự sợ hãi ban đầu, bây giờ chỉ còn là hờ hững. Chỉ mấy tháng ngắn ngủi, ở trong mắt nàng, sự bình an hạnh phúc đã đi xa, cuộc sống bây giờ không khác gì địa ngục. Chỉ cần có thể sống, tất cả chỉ là thứ yếu!
Xem thêm
Thu gọn
Truyện Thê Hiền Phu Quý của tác giả Điền Tiểu Điền thuộc thể loại Điền văn, Cổ đai, kể về cuộc sống vui thú điền viên của hai vợ chồng thợ săn. Họ sống trong một thôn nhỏ gần một ngọn núi.  Truyện bắt đầu khi loạn lạc,  cuộc sống của Sơn Tảo thay đổi từ khi đi theo đám dân chạy nạn. Chiến tranh kéo tới đã phá đi tất cả những thứ bình yên trong cuộc sống của mọi người. Những con người đi lên từ khó khăn sẽ cho chúng ta thấy được sức sống của họ mãnh liệt như thế nào.

Sơn Tảo đi theo đám dân chạy nạn về phía trước, kéo cái áo đã rách rưới đến mức không rõ hình dạng ban đầu cho chặt lại, rõ ràng là mùa xuân, sao lại lạnh thế chứ? Có một đứa trẻ gầy trơ xương đã ngã xuống bên cạnh. Cha mẹ nó chỉ có thể im lặng rơi lệ, chuyện duy nhất có thể làm là đào một chiếc hố ven đường chôn đứa bé xuống. Để tiết kiệm hơi sức nên họ đào một cái hố rất nhỏ, còn cởi chiếc áo rách trên người đứa bé ra, mặc vào người một đứa khác. Cuối cùng, người mẹ không đành lòng, giữ lại cho đứa trẻ số khổ một chiếc áo mỏng.

Sơn Tảo hờ hững nhìn, cảnh tượng này xảy ra hàng ngày, từ sự sợ hãi ban đầu, bây giờ chỉ còn là hờ hững. Chỉ mấy tháng ngắn ngủi, ở trong mắt nàng, sự bình an hạnh phúc đã đi xa, cuộc sống bây giờ không khác gì địa ngục. Chỉ cần có thể sống, tất cả chỉ là thứ yếu!
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...