{{ msgSearch }}

Tủ truyện

Chương 125

Thập Niên 70, Ta Dẫn Theo Con Ký Hợp đồng Hôn Nhân

Mộng Phiến Bối 3083 Chữ 05/02/2025 07:59:51

Con gái của Đoạn Quân tắm ba ngày, con trai hơn năm tuổi đi loanh quanh xung quanh em gái, hai vợ chồng đang thương lượng về danh sách khách khứa.

Tắm ba ngày bình thường là nhà mẹ đẻ và nhà chồng chính thức mời khách tới ăn tiệc đầy tháng.

Năm mà Tô Anh đi phát hiện ra có bầu con trai, năm trước lại mang thai thêm một đứa, bây giờ con trai con gái có đủ cả.

Đoạn Quân chụp ảnh chứng nhận triệt sản gửi cho vợ: "Không dám để em sinh con nữa, hai lần ở bên ngoài phòng sinh canh giữ, thiếu chút nữa dọa c.h.ế.t anh.”

Hàn Tú Quân vừa buồn bực trong lòng vừa cảm thấy có chút ngọt ngào, oán trách nói: “Chuyện lớn như vậy, sao anh lại không thương lượng cùng với em? Mẹ anh mà biết lại trách em.”

“Vậy đừng để mẹ biết, tắm ba ngày cũng đừng mời mẹ đến, thích tới thì tới, không tới càng tốt.”

Thái độ của chồng đối với mẹ chồng, Hàn Tú Quân cũng không khuyên nữa. Những việc bà làm mấy năm nay, quả thật đã khiến cô đau lòng.

Tô Anh bặt vô âm tín bà ấy không quan tâm, ngược lại hỏi hai vợ chồng, Tô Anh còn có thể trở về không? Cô em chồng trước còn có khả năng kết hôn lại với Hàn Cảnh Viễn không?

Lần đó chồng cô hoàn toàn thất vọng đã xích mích với mẹ chồng.

Ôi, không thèm nghĩ đến việc không hay của bên nhà chồng nữa, Hàn Tú Quân hỏi: “Tắm ba ngày cũng gọi chú của đứa bé đến đi.”

Không nhắc tới còn tốt, nhắc tới Hàn Cảnh Viễn, Đoạn Quân liền tức giận.

“Cậu ấy xin nghỉ ba ngày, hôm nay đúng lúc là ngày đi làm lại, xách theo một rổ đồ ăn chạy đơn vị, tìm anh phê chuẩn nghỉ dài hạn một tháng, lại không nói muốn nghỉ nhiều như vậy để làm gì, em nói xem, anh sao có thể phê chuẩn cho cậu ấy nghỉ?”

“Cậu ấy muốn nghỉ phép một tháng?”

“Còn không phải sao? Nói cái gì mà sáu năm cũng chưa nghỉ phép lần nào, lần này không phê chuẩn cậu ấy cũng phải nghỉ, anh thấy cậu ấy là không muốn làm nữa rồi.”

Hàn Tú Quân chau mày, cúi đầu trầm mặc không nói.

Đoạn Quân vội nói: “Không nên nói với em mấy việc không hay trong công việc, em vẫn đang trong giai đoạn ở cữ, đừng quan tâm đến mấy chuyện vớ vẩn này.”

Hàn Tú Quân nghĩ tới nghĩ lui, vẫn là quyết định nói với chồng chuyện liên quan đến Hàn Cảnh Viễn, nói: “Mẹ chồng hôm qua quả thực đã tới, sợ anh thấy phiền nên em không nhắc.”

“Vậy sao bây giờ em lại nhắc?”

Hàn Tú Quân nói: “Em cũng là nghe mẹ chồng nói, mẹ cũng là nghe được từ hàng xóm tứ hợp viện, nói trong viện nhà Hàn Cảnh Viễn, hai ngày này ban ngày hay buổi tối đều có tiếng cười nói của phụ nữ, em từ đầu còn tưởng là Kiều Lan Lan hay là Tô Tân Ý bọn họ, anh vừa nói Hàn Cảnh Viễn đã mua đồ ăn lại ba ngày không đi làm, trong lòng em lúc này lo lắng, Hàn Cảnh Viễn cậu ấy, cậu ấy có thể nào lại có người mới?”

Đoạn Quân là quan tâm tắc loạn, chợt nghe được trong nhà em rể có phụ nữ, tức giận đến mức phải xông đến nhà Hàn Cảnh Viễn tìm cậu ấy lý luận. Xông tới cửa thì bình tĩnh lại, Hàn Cảnh Viễn là người vừa cố chấp vừa si tình, mấy năm nay vẫn luôn chờ đợi Tô Anh, ba ngày trước là ngày gì? Đó là ngày cậu ấy gặp Tô Anh lần đầu tiên.

Cậu ấy sao có thể trong một thời gian ngắn như vậy đã tìm một người phụ nữ khác về nhà.

Vậy chỉ có thể là…… Em gái của anh ta đã trở lại.

Đoạn Quân chớp chớp mắt, mặt lạnh lùng, anh ta dùng mu bàn tay lau một chút, xoay người cười nói: “Chúng ta đều hồ đồ rồi, em cũng bị mẹ anh đưa vào hố rồi, làm gì có người phụ nữ khác, đó nhất định là em gái anh đã trở lại.”

Anh ta từ tức giận đến bật cười: "Cái tên khốn nạn Hàn Cảnh Viễn này, thế mà lại không nói cho ai biết, còn muốn cuỗm em gái anh đến thế giới riêng của hai người, anh bây giờ sẽ đi tìm cậu ấy tính sổ.”

……

“Anh Anh, đợi anh được phê chuẩn nghỉ phép, chúng ta đi du lịch nhé, lộ trình anh đã lên kế hoạch hết rồi, sẽ ngồi xe lửa, dọc đường ngắm nhìn phong cảnh, em không phải muốn đi Ngọc Môn Quan sao? Cũng ở trong lộ trình.”

Tô Anh làm tổ ở trong chăn, sau khi trở về cô hoàn toàn dành thời gian để ngủ bù, không biết Hàn Cảnh Viễn sao lại làm được?Ngay cả bọn nhỏ cũng không biết cô đã trở lại.

Tô Anh nghĩ đến sự an toàn thân thể của người đàn ông, tương lai khả năng sẽ bị Đoạn Quân Kiều Lan Lan bọn họ gõ chết, kiến nghị nói: “Du lịch không vội, không bằng đi thăm người thân trước?”

“Thân thích lúc nào cũng có thể đến, chờ nghỉ phép được phê chuẩn, gọi bọn trẻ về ăn bữa cơm, tiếp theo đến thăm mẹ vợ, sau đó chúng ta sẽ xuất phát.”

Đầu ngón tay của Hàn Cảnh Viễn chạm vào ngọn tóc đen dài đến ngang vai của Tô Anh, trước kia chiều dài mái tóc đẹp này của cô, vẫn luôn dài tới eo.

Hàn Cảnh Viễn đặc biệt thích nghe mấy việc nhỏ nhặt của cô sáu năm nay ở dị giới, lại tìm chủ đề hỏi: “Sao lại cắt tóc ngắn?”

Tô Anh: “Công việc bận, cắt ngắn chút thuận tiện hơn, đúng rồi còn có tin tức tốt quên nói với anh, những hạt giống mà mẹ em gây trồng đã bắt đầu mở rộng, một năm trước khi em trở về, khoai tây và gạo, người thường cũng có thể ăn được rồi, còn có những con gà nhỏ được ấp nở ra từ trứng gà, cũng không hề biến dị nữa, anh biết không? Em xuất bản sách dạy nấu ăn, bán khá chạy.”

Sau khi qua đó Tô Anh mới biết, Khúc Hội những năm đó, vẫn luôn đang cải tiến những hạt giống được mang về từ bên này, nhưng căn cứ Vận Thành căn bản không cho mở rộng, dựa theo đường giao thông thời không, lũng đoạn cơ sở vật tư sinh tồn để củng cố địa vị.

trước khi Trở về, dưới sự nỗ lực của cô và liên minh căn cứ, cây nông nghiệp sau khi được cải tiến được mở rộng ở các căn cứ mấy năm, đã có thể thu hoạch theo vụ.

Tô Anh nói: “Anh cũng đừng chỉ lo hỏi em, nói cho em nghe trong sáu năm này, mọi người thế nào? Có nhớ em không? Còn có Kinh Thần và Trư Nam đã có bạn gái chưa? Tinh Tinh cùng Xán Xán sao lại dọn ra ngoài ở? Không có yêu sớm chứ?”

Hàn Cảnh Viễn rất ủy khuất: "Không muốn nhắc tới bọn trẻ, có người trọng sinh Kiều Lan Lan kia, trừ bỏ anh, sáu năm nay mọi người sống rất tốt.”

Trái tim Tô Anh mềm nhũn, trong ba ngày này, cô ngủ bù ở nhà, đen trắng đảo lộn, Hàn Cảnh Viễn nói chờ nghỉ ngơi xong, sau đó mới thông báo với mọi người, để tránh mọi người tới như ong vỡ tổ lại không được nghỉ ngơi.

Đều đã đợi sáu năm rồi, quả thật không vội mấy ngày này.

Sau đó Hàn Cảnh Viễn lên kế hoạch xin nghỉ phép dài hạn một tháng, lập tức đi du lịch, Tô Anh không có ý kiến, nhưng sợ khi bọn họ trở về, Hàn Cảnh Viễn sẽ bị mọi người ghét bỏ mất.

Thấy người đàn ông giống như căn bản không để ý ý kiến của mọi người, Tô Anh lại muốn cười.

Những cái khác không nói, lãnh đạo trước của anh ấy bên kia, Tô Anh muốn đi đưa tin.

“Anh nói chúng ta có phải nên đi tìm Quý Bình Lương báo cáo một chút công việc?”

Hàn Cảnh Viễn nghiêng người dựa vào đầu giường, nhìn vợ của mình nhìn mãi cũng không thấy đủ, vốn dĩ phải đi báo cáo một chút, nhưng cho tới hôm nay, anh cũng chưa nhận được thông báo vậy nên liền giả ngốc.

“Quan Minh không phải cũng đã trở lại sao? Những việc anh biết anh ta cũng biết, có anh ta báo cáo là được, em lại kể cho anh nghe những chuyện ở bên đó đi, sáu năm, em không được nói qua loa, nói bắt đầu từ lúc bọn em qua đó, chờ kể xong chuyện của sáu năm này, còn có chuyện của hơn hai mươi năm về trước, đợi tất cả nói xong, chúng ta còn có thể hồi ức lại tất cả một lần nữa……”

Tô Anh vội vàng ngăn cản anh: "Quả thật rất nhàm chán, đúng rồi, nhật ký mà Lan Lan đưa cho anh anh xem rồi chứ? Những việc mà anh muốn biết đều được tóm tắt trong nhật kí, anh có thể lựa chọn đọc lại một lần nữa.”

Hàn Cảnh Viễn chưa xem cuốn nhật ký đó: "Không lỡ xem, luôn cảm thấy nếu xem rồi em sẽ không trở lại nữa, để lại còn có một thứ để tưởng niệm, muốn đợi em trở lại tự mình nói với anh, đợi lúc chúng ta đi du lịch, trên đường anh sẽ xem nhật kí.”

……

Tô Anh ngửi thấy mùi thịt dê hầm từ trong phòng bếp, thức ăn của dị giới chỉ tương đối được cải thiện một chút so với trước kia, không thể so sánh được so với bên này.

Hơn nữa nghe Hàn Cảnh Viễn nói, bây giờ cải cách mở cửa, phiếu gạo phiếu thịt dần dần bị đào thải, vật tư phong phú hơn so với trước kia, còn không bị hạn chế mua.

“Thịt dê có phải được hầm xong rồi không? Em đói bụng.”

“Đợi thêm hai mươi phút nữa.” Hàn Cảnh Viễn căn thời gian rất chuẩn: "Ăn cơm xong, anh lại đi đơn vị giục phê chuẩn nghỉ phép lần nữa, sau đó đến trường học tìm mấy đứa nhỏ, cuối tuần đón mẹ vợ đến đây ăn bữa cơm đoàn viên, sau đó chúng ta liền xuất phát đi du lịch, em thấy sắp xếp này thế nào?”

Tô Anh nhìn tấm thiệp mời kết hôn của Tô Liền Kiều cùng Tiểu Châu ném ở trên bàn, còn có Tô Tân Ý cùng với Cố Thành Phong,vẫn đang đợi cô trở về làm hôn lễ.

“Cái đó, hay là chúng ta chờ tham gia xong hôn lễ xong sau đó mới đi?”

Hàn Cảnh Viễn u oán nói: “Anh Anh, anh đã lên kế hoạch sáu năm, chờ em quay về liền đi du lịch, sáu năm cũng chưa từng nghỉ một ngày phép, em họ và đồng nghiệp trước của em, còn không xứng để anh lãng phí kỳ nghỉ ở bên em.”

Tô Anh sắp bị chua c.h.ế.t bởi dấm tinh này, lời này nếu bị Tô Liền Kiều nghe được, bảo đảm sẽ nhảy dựng lên.

Cô đau lòng hôn hôn lên má người đàn ông, sáu năm này cô bận đến nỗi không có thời gian để nhớ nhung, nhưng Hàn Cảnh Viễn đã đợi sáu năm, chờ đến nỗi anh sắp trở thành đá vọng thê rồi.

……

Buổi trưa ăn thịt dê hầm, vừa mới ăn xong, cửa viện đã bị gõ vang lên, Tô Anh nghe chính là giọng nói của Đoạn Quân.

“Hàn Cảnh Viễn, cái đồ con rùa nhà cậu, em gái tôi đã trở lại, cậu không biết xấu hổ giấu diếm đến tận hôm nay, cậu còn có mặt mũi không?”

Tô Anh buồn cười: "Ngày đầu tiên em đã nói với anh, trước tiên phải gặp mọi người, anh ngại phiền, giờ thì bị mắng rồi chứ gì?”

Hàn Cảnh Viễn chậm rì rì đứng dậy đi mở cửa: "Anh cho rằng Đoạn Quân phải chờ đến lúc anh xin nghỉ mới có thể đoán ra.”

Tô Anh theo sau, cùng với người đàn ông vai kề vai đi mở cửa.

Cửa viện được mở, Đoạn Quân vốn định đ.ấ.m cho Hàn Cảnh Viễn một quyền, bỗng nhiên nhìn thấy em gái vẫn như cũ dung nhan không đổi sáu năm không gặp, hốc mắt đỏ lên.

Mở miệng ra câu đầu tiên nói là: "Ngoại trừ tóc ngắn đi một chút, những cái khác không thay đổi.”

Tô Anh nhỏ giọng kêu một tiếng: "Anh trai……”

Đoạn Quân liền ôm em gái vào trong lòng ngực: "Nếu đã trở lại, sau này anh trai sẽ bảo vệ em, không cho phép không nói tiếng nào đột nhiên biến mất nữa.”

Anh ta cao, đỉnh đầu Tô Anh vừa đúng chạm đến cằm của anh ta, cô có chút chân tay luống cuống.

Trong sáu năm ở dị giới, người mà cô nhớ nhất có Hàn Cảnh Viễn, mẹ nuôi, bốn đứa trẻ, còn nhớ Kiều Lan Lan, Tô Tân Ý những người bạn tốt nhất của cô, thậm chí ngay cả Tiểu Châu và Văn Diễn cũng thường xuyên xuất hiện ở trong hồi ức của cô, Đoạn Quân là xếp cuối danh sách.

Nhưng cô ở trong lòng của Đoạn Quân, xếp thứ hạng rất cao,rất cao

Cô có chút áy náy, đáp ứng nói: “Được,sau này đi đâu cũng sẽ nói với anh một tiếng, cái đó, Hàn Cảnh Viễn muốn xin nghỉ phép dẫn em đi du lịch, nói trước với anh một tiếng.”

Đoạn Quân buông em gái ra, nhìn thấy bộ dáng không sợ gì cả của Hàn Cảnh Viễn, giận sôi máu: "Chờ sau khi đầy tháng cháu gái của các người hãng đi.”

Tô Anh: “Anh, anh với chị dâu sao bây giờ mới sinh em bé?”

Đoạn Quân không dám tin tưởng hỏi: “Chẳng lẽ Hàn Cảnh Viễn không nói với em sao?”

Tô Anh nói: “Em hỏi rồi, anh ấy nói ngoài anh ấy ra, mọi người đều tốt,s o với mọi người anh ấy sống khổ sở hơn, em cũng không tiện hỏi nhiều.”

Hàn Cảnh Viễn vẫn như cũ mặt không đổi sắc, bình tĩnh nói: “Đó là, anh trai em vào năm thứ hai sau khi em đi đã làm bố rồi, có vợ có con có giường ấm, bây giờ con trai con gái có đủ cả, so sánh như vậy, sáu năm kia em chưa trở lại, không phải anh thảm nhất sao?”

Đoạn Quân:…… Anh ta có thể nói cái gì đây?

Tô Anh cười, lôi hai người đàn ông đối chọi gay gắt này đi : "Đi thôi, đi thăm chị dâu và bọn trẻ.”

……

“Hàn Cảnh Viễn, anh xem đứa bé này đáng yêu quá.”

Tô Anh từ trước tới nay chưa từng ôm đứa bé nào mới được vài ngày tuổi như vậy, vừa mới ăn xong nên rất là ngoan, Tô Anh cẩn thận ôm vào trong lòng ngực.

Trong ánh mắt của Hàn Cảnh Viễn chỉ có Tô Anh, thấy vợ thích trẻ con thì ôn nhu nói: “Nếu em cũng thích, chúng ta cũng sinh lấy một đứa, tốt hơn so với con nhà người khác.”

Tô Anh vội nói: “Em chưa nghĩ xong.”

Hàn Cảnh Viễn dường như không vội: "Không sinh cũng không sao, chỉ hai ta là được.”

Hàn Tú Quân sợ em rể học Đoạn Quân đi triệt sản, vội nhắc nhở nói: “Cô nhỏ chỉ là bây giờ chưa có kế hoạch muốn có em bé thôi.”

Hàn Cảnh Viễn gật đầu: "Em biết, mọi thứ đều nghe vợ em.”

Sau khi đến chơi với em bé xong, Đoạn Quân thương lượng một chút cùng với vợ, Hàn Cảnh Viễn sáu năm này đều giống như người mất hồn, bây giờ hồn phách đã trở lại, để cậu ấy đợi đến lúc đầy tháng đứa trẻ sau đó mới nghỉ phép, quả thật cũng không đến mức phải vì nghi thức xã giao này làm ảnh hưởng đến lộ trình của bọn họ.

Hàn Tú Quân còn tán thành hơn chồng mình: "Đầy tháng bố mẹ anh muốn đến, em rể khẳng định đã suy nghĩ đến điều này, hơn nữa em gái vốn dĩ đã không thích xem náo nhiệt, anh phê chuẩn nghỉ phép cho em rể đi.”

Quả thật Tô Anh rất thích xem náo nhiệt, có điều Hàn Cảnh Viễn hào hứng bừng bừng lên kế hoạch cho lộ trình tuần trăng mật, Tô Anh cũng tùy theo sự sắp xếp của anh.

Hai vợ chồng Đoạn Quân muốn giữ bọn họ lại ăn cơm tối, Hàn Cảnh Viễn nói có việc: "Buổi chiều phải đi trường học tìm bọn trẻ.”

Đoạn Quân: “Vậy trước khi nghỉ phép trước các người cùng nhau đến ăn bữa cơm đoàn viên, không chiếm dùng thời gian trong kì nghỉ của cậu, cậu mà lại từ chối, ông đây tuyệt đối không phê chuẩn nghỉ phép cho cậu đâu.”

Hàn Cảnh Viễn: “Vậy sớm chút, ngay ngày mai đi, anh mời gia đình Kiều Lan Lan, gia đình Tô Tân Ý còn có em gái họ của Anh Anh và người yêu của cô ấy cùng đến đi, tất cả mọi người cùng nhau ăn cơm.”

Đoạn Quân: “Tôi là anh vợ cậu, cậu có phải nên tôn trọng tôi một chút không?.”

Hàn Cảnh Viễn nói: “Ồ, anh không nói tôi cũng quên mất, làm lạc mất em gái, hơn hai mươi năm sau nhặt về không, anh còn có mặt mũi……”

“Đây là bữa tiệc gia đình, cậu gọi bọn họ làm cái gì?”

Hàn Cảnh Viễn rội cho một gáo nước lạnh Đoạn Quân: "Lời này anh dám nói ở trước mặt ở Kiều Lan Lan và Tô Tân Ý không? Bọn họ khẳng định sẽ nói người anh trai rẻ tiền như anh không có tư cách nói những lời này.”

Đoạn Quân cắt lời anh: “Cút, cậu bây giờ ngay lập tức biến mất trước mặt tôi.”

Hàn Cảnh Viễn không dừng lại một giây, nắm lấy tay vợ mình kéo đi, còn nhắc nhở Đoạn Quân ngày mai đi làm phê chuẩn nghỉ phép cho anh.

Sưu Tầm, 05/02/2025 07:59:51

Lượt xem: 0

Cài đặt giao diện

Cỡ chữ (px):

Cách dòng (px):

Font chữ :

Kiểu nền

Màu chữ :

Màu nền :