Thông tin truyện

[Dịch] tên bán nhà, lấy thân gán nợ đi!

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
tên bán nhà, lấy thân gán nợ đi!

[Dịch] tên bán nhà, lấy thân gán nợ đi!

star count
Đánh giá: 0 / 10 từ 0 lượt
Lượt xem: 0
Không có nhà đã khổ tâm, mua nhà lại càng khổ tâm. Tôn Anh Hùng ông đây bị trúng sét ái tình của quản lý bộ phận kinh doanh nhà đất Lam Thiếu Bằng rồi. Di chứng của việc bị sét đánh là ông mày mơ mơ màng màng đâm đầu đi mua nhà ở công ty nhà đất của Lam Thiếu Bằng. Về sau ông phát hiện mình thua lỗ, vì vậy ông lại càng khổ tâm cái căn nhà của ông. Khổ tâm theo đuổi quản lý bộ phận kinh doanh, khổ tâm đủ thứ việc trên trời dưới đất… Đậu xanh rau má, thế này là thế nào? Định ngày lành tháng tốt đi đòi phí bồi thường của công ty, nhưng mà…“Thật xin lỗi, ban giám đốc công ty của chúng tôi đã quyết định như vậy đấy.” Lam Thiếu Bằng nói. Ông không thèm khách khí giữ chặt cánh tay Lam Thiếu Bằng, cười tà vô cùng lưu manh, “Không trả tiền thì cậu liệu mà lấy thân gán nợ đi!”

Câu chuyện được dẫn dắt theo ngôi kể của một anh công tên là Tôn Anh Hùng. Ngày trước, anh là đỉnh đỉnh đại ca trong chốn giang hồ, nhưng vì tâm nguyện của chị mình mà cải tà quy chính, trở thành lương dân, làm lụng vật vã cả đời để nuôi cháu trai và em trai. Cũng do sự lơ lửng pha trộn của lương dân và lưu manh nên anh ngông khỏi nói, luôn xưng là “ông”, và câu cửa miệng của anh lúc nào cũng là đậu xanh rau má, mặc dù đi đâu cũng bảo mình là người dân thiện lương chăm chỉ:v . Rồi một ngày nọ, anh gặp tình yêu sét đánh của đời mình, Lam Thiếu Bằng, và tiếp đó là những chuỗi ngày dở khóc dở cười nhưng không kém phần ấm áp. Tuy câu chuyện chủ yếu theo ngôi kể thứ nhất nhưng vẫn xen kẽ hài hoà với góc nhìn của anh thụ và người kể chuyện, vui tươi hóm hỉnh. 
Xem thêm
Thu gọn
Không có nhà đã khổ tâm, mua nhà lại càng khổ tâm. Tôn Anh Hùng ông đây bị trúng sét ái tình của quản lý bộ phận kinh doanh nhà đất Lam Thiếu Bằng rồi. Di chứng của việc bị sét đánh là ông mày mơ mơ màng màng đâm đầu đi mua nhà ở công ty nhà đất của Lam Thiếu Bằng. Về sau ông phát hiện mình thua lỗ, vì vậy ông lại càng khổ tâm cái căn nhà của ông. Khổ tâm theo đuổi quản lý bộ phận kinh doanh, khổ tâm đủ thứ việc trên trời dưới đất… Đậu xanh rau má, thế này là thế nào? Định ngày lành tháng tốt đi đòi phí bồi thường của công ty, nhưng mà…“Thật xin lỗi, ban giám đốc công ty của chúng tôi đã quyết định như vậy đấy.” Lam Thiếu Bằng nói. Ông không thèm khách khí giữ chặt cánh tay Lam Thiếu Bằng, cười tà vô cùng lưu manh, “Không trả tiền thì cậu liệu mà lấy thân gán nợ đi!”

Câu chuyện được dẫn dắt theo ngôi kể của một anh công tên là Tôn Anh Hùng. Ngày trước, anh là đỉnh đỉnh đại ca trong chốn giang hồ, nhưng vì tâm nguyện của chị mình mà cải tà quy chính, trở thành lương dân, làm lụng vật vã cả đời để nuôi cháu trai và em trai. Cũng do sự lơ lửng pha trộn của lương dân và lưu manh nên anh ngông khỏi nói, luôn xưng là “ông”, và câu cửa miệng của anh lúc nào cũng là đậu xanh rau má, mặc dù đi đâu cũng bảo mình là người dân thiện lương chăm chỉ:v . Rồi một ngày nọ, anh gặp tình yêu sét đánh của đời mình, Lam Thiếu Bằng, và tiếp đó là những chuỗi ngày dở khóc dở cười nhưng không kém phần ấm áp. Tuy câu chuyện chủ yếu theo ngôi kể thứ nhất nhưng vẫn xen kẽ hài hoà với góc nhìn của anh thụ và người kể chuyện, vui tươi hóm hỉnh. 
Xem thêm
Thu gọn
Danh sách chương
Bình luận
Loading...
Loading...